Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu thương dấu vết thời gian

2016-07-14 01:29

Tác giả:


blogradio.vn - Ngẫm thấy tuổi xuân và sắc đẹp chỉ có giới hạn, vì một ngày thời gian sẽ mang nó đi, bỏ lại những vết nhăn hằn sâu trên cơ thể. Thời gian trôi đi ai cũng sẽ phải trải qua sinh – lão - bệnh - tử, đó là một quy luật tất yếu của cuộc đời. Nhưng con người sinh ra chẳng phải để tiếc nuối về tuổi trẻ đã qua mà để sống và tận hưởng từng giây, từng phút của cuộc đời.

***

Một ngày buồn, lấy điện thoại ra chụp vài kiểu, nghiêng ngả nhăn nhó đủ kiểu để giấu đi tuổi tác, chẳng như ngày xưa dùng cái điện thoại cùi bắp chụp góc độ nào đi chăng nữa cũng thấy nét ngây thơ của tuổi trẻ. Ngẫm thấy tuổi xuân và sắc đẹp chỉ có giới hạn, vì một ngày thời gian sẽ mang nó đi, bỏ lại những vết nhăn hằn sâu trên cơ thể. Thời gian trôi đi ai cũng sẽ phải trải qua sinh – lão - bệnh - tử, đó là một quy luật tất yếu của cuộc đời.

Nghĩ lại những ngày còn bé, ôm lấy đài mà nghe đi nghe lại những bài tình yêu lãng mạn ngọt ngào, tôi cũng ước những khung cảnh tươi đẹp ấy sẽ luôn đến với mọi người. Khi ấy, chỉ ước gì lớn thật nhanh để được đi xa, bước ra thế giới bên ngoài, không còn phải núp dưới bóng tre làng.

Có lẽ mình chẳng phải ước ao, vì thời gian sẽ đưa đến nơi mà mình phải đến, cho dù bản thân có muốn hay không.

Bước sang tuổi 17 trong sáng đầy mộng mơ, trái tim cũng biết yêu thương thổn thức. Mối tình đầu chân thành tinh khiết tựa pha lê, dường như tình yêu đầu tiên đưa tôi đến vườn cổ tích, nơi chỉ có yêu thương và những bản nhạc hạnh phúc. Tuổi 17 tràn đầy nhựa sống và đam mê. Tuổi 17 chỉ coi mình là người quan trọng nhất trong thế giới này, sống hết mình, muốn yêu và được yêu.

Yêu thương dấu vết thời gian

Thời gian đưa tôi đến tuổi 19, mới bước chân vào đại học, rồi qua mấy năm ăn học nơi xứ người. Dường như cái khó, cái khổ của mảnh đất tư bản đã rèn giũa tôi trở nên mạnh mẽ và sống có bản lĩnh hơn.

Tuổi 22 chẳng còn ham chơi.Tốt nghiệp ra trường với chút kiến thức học được ở ghế nhà trường, tuổi 22 đam mê cống hiến, trăn trở về quê hương đất nước, muốn dành chút kiến thức nhỏ bé của mình để góp sức xây đời.

Chiếc nôi thời gian đưa tôi đến tuổi 26, cái tuổi chưa cống hiến được nhiều đã đến lúc phải tìm cho mình một bến đỗ, nhường chỗ cho những ai tuổi 17 dữ dội ngoài kia. Vì tuổi trẻ, thời gian và sức lực có hạn, mình chẳng thế nào lang thang mãi ở thế giới mà không biết đâu là nhà.

Còn bây giờ khi cuộc sống đã ổn định, nhưng nhiều lúc soi gương mới giật mình thấy bản thân đã già hơn xưa, già hơn cái tuổi 17 và chững chạc hơn cái tuổi 22. Những nếp nhăn trên khuôn mặt rồi cũng dần xuất hiện, đó cũng là dấu vết của thời gian, ký ức và những trải nghiệm.

Ngẫm thấy tạo hóa ban cho người phụ nữ tuổi trẻ và sắc đẹp, nhưng rồi thời gian thật lạnh lùng, nó chẳng chờ đợi một ai, tất cả ta có thể làm là tận hưởng từng ngày trôi đi, đem tình yêu đến cho mình và cho đời. Con người sinh ra chẳng phải để tiếc nuối về tuổi trẻ đã qua mà để sống và tận hưởng từng giây, từng phút của cuộc đời.

© Thu Ngân – blogradio.vn

Có thể bạn quan tâm: Video đang được xem nhiều nhất



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu lại từ khởi đầu mới

Yêu lại từ khởi đầu mới

Cậu chẳng hề nói lời tạm biệt bất cứ ai trong lớp. Tớ cảm thấy buồn và lạc lõng, rồi tớ hay nhìn về chỗ cậu từng ngồi trước đây và nhớ lại kỉ niệm giữa cậu và tớ. Tớ nhận ra tớ đã thích cậu.

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Đã nắng rồi, Đà Nẵng!

Trong khoảnh khắc ấy, nàng nắm chặt lấy tay tôi. Không cần biết ngày mai ra sao, mà có ra sao cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Rồi ai cũng sẽ được hạnh phúc

Nhưng nhỏ đâu biết rằng trong tôi đã nhóm lên một tình cảm đặc biệt dành cho nhỏ. Vậy mà nhỏ vô tư không hề chú ý đến những cử chỉ và ánh mắt ngập hạnh phúc mà tôi dành cho nhỏ. Chắc vì giờ nhỏ đang hạnh phúc với tình yêu đầu đời của nhỏ.

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Những cánh đồng đen (Phần 2)

Tình yêu đối với Thương là một thứ xa xỉ, nhưng đó lại là thứ nó khao khát hơn ai hết. Và Thương đã mang thứ tình cảm đó gửi gắm lên người Đông.

Viết cho tháng tư

Viết cho tháng tư

Tháng tư là khoảng thời gian tuyệt vời để dạo bước trên những con phố, lặng ngắm đời thường, để lòng mình hòa quyện vào khung cảnh yên bình của thành phố.

Sóng và cát

Sóng và cát

Lớn hơn một chút nữa, người bạn kia không biết từ bao giờ đã trở thành một phần cuộc sống của nó, và nó cũng cảm nhận được một sự “đáp lại” của mảng cát trên bờ ấy. Bờ cát ấy cũng muốn xả thân mình xuống mặt biển xanh trong, gợn sóng ấy cũng càng lúc càng lớn hơn…

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Những cánh đồng đen (Phần 1)

Đúng vậy, Thương chưa từng chơi búp bê. Thậm chí có khi chưa từng được nhìn thấy con búp bê trông như thế nào. Bà chưa từng mua cho nó. Bà chỉ toàn bắt nó làm việc và làm việc. Bà từng nói với nó, nhà này không nuôi kẻ vô dụng.

Em sắp là người già

Em sắp là người già

Tôi cũng quan niệm đó là chuyện bình thường của một con người, cứ để mọi chuyện được tự nhiên rồi điều gì tới thì sẽ tới, vì người ta có tuổi trẻ thì ắt có tuổi già, miễn là người ta thấy vui với những việc hàng ngày là được.

Duyên phận

Duyên phận

Sau ba năm thì cuối cùng em cũng chính thức trở thành vợ của anh, những tưởng bí mật bấy lâu sẽ chôn vùi mãi mãi nhưng nào ngờ nó lại được khơi dậy. Ngày anh gặp lại chị ấy thì em cũng đủ nhận ra trái tim anh bao năm qua chưa từng có chỗ cho em.

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Đôi khi bạn quên những điều giản đơn

Bạn biết không, chén cơm nóng nổi ấy sẽ sưởi ấm được trái tim chai sạn của bạn trước những uất ức, chịu đựng mà có thể bạn chưa sẵn sàng để chia sẻ ra cho bất kì ai.

back to top