Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vượt trên cả yêu thương

2023-07-17 09:25

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi tin là không ai nói ra nhưng ai cũng biết cũng hiểu điều đó, và chắc chắn tất cả đều gật đầu với tôi, chị là người phụ nữ luôn sống như vậy, luôn dành hết những gì vượt trên cả yêu thương cho mọi người.

***

Chị là người phụ nữ như vậy. Một người vợ, một người mẹ, một người bà, và là một người thân, một người hàng xóm, một người bạn, luôn dành những yêu thương chân thành nhất sâu đậm nhất cho mọi người xung quanh chị.

Những gì tôi biết về chị là vậy, tôi hiểu về chị là vậy, những gì tôi biết là những gì chị trao đi còn cao hơn, còn vượt trên cả tình yêu thương đời thường.

Chị xuất thân là một người con gái của một vùng quê nổi tiếng về nghề làm chả nem và đó cũng là công việc mưu sinh của gia đình chị những ngày chị còn sống chung với ba mẹ. Rồi từ lúc chị lấy chồng là chị xa công việc đó và chuyển qua một công việc mới, công việc này theo chị suốt những năm tháng dài sau này cho đến khi chị nghỉ hưu.

Chị nói cuộc đời chị trải dài như vậy, nhưng nếu có ai hỏi kỷ niệm nào làm chị nhớ nhất thì chị sẽ nói đó là ngày đám cưới chị. Đó là thời gian mà đời sống của mọi người còn nhiều khó khăn nên lễ cưới chỉ có đúng một mâm lớn với đầy đủ trầu cau áo và bánh, nghĩa là mỗi món một chút đều được đặt chung vào một cái mâm, chỉ vậy thôi. Và được phủ lên một cái khăn đỏ, chứ không có những quả những lễ vật linh đình đẹp mắt như bậy giờ, vậy mà anh chị cũng sống hạnh phúc đến tận giờ và đã lên chức ông bà.

Lúc trước tôi hay đến nhà chị chơi, còn từ lúc chị bận bịu với các cháu của chị nên tôi cũng không đến nữa. Chỉ có những dịp tết thì tôi đến thăm anh chị và chơi với mấy cháu.

Những lần tôi đến, lần nào cũng vậy, tôi đều gặp chị lúc làm cái này lúc làm cái kia. Chị vừa nói chuyện với tôi vừa tay chân dọn dẹp rồi vào bếp, chẳng lúc nào tôi thấy chị ngơi nghỉ, đó là lúc chị đã nghỉ hưu, còn lúc chị đi làm chắc là bận hơn vậy nữa.

Tôi thấy có một lần anh phải nhập viện, lần đó anh bị gì đó nặng lắm phải nằm viện đến gần cả tháng, một tay chị chăm sóc và sát bên anh ngày đêm. Hình như anh bị đau đầu nhưng đó là cơn đau nghiêm trọng, và chị đã thức trắng đã kề vai cùng anh suốt mười ngày đầu anh nhập viện. Đến khi có một người thân vào thăm chị mới gởi anh một lát để về nhà tắm rửa và mang thêm vào cho anh nhiều món đồ cần dùng. Tôi nghe chị kể lại lúc đó chị mới cảm nhận cả người chị bốc mùi hôi vì nhiều ngày không tắm, nhưng tâm trí chị đã để hết vào anh nên chị chẳng quan tâm và quên luôn, chỉ mong anh mau khỏe lại. Rồi cuối cùng anh cũng được ra viện và chị tiếp tục chăm sóc anh tại nhà một thời gian dài nữa. May mắn là anh đã vượt qua và khỏe mạnh hoàn toàn, tôi nghĩ là nhờ có chị, nhờ có tình yêu thương của chị dành cho anh.

Tôi chỉ viết như này thì mọi người khó cảm nhận được, nhưng khả năng của tôi chỉ có vậy. Chỉ có trực tiếp nhìn những gì chị làm thì mới cảm thấu được điều đó, mà tôi không biết diễn tả ra sao nên chỉ có thể viết vậy.

Vượt trên cả yêu thương.

Rồi những lần các con dâu của chị sinh con, cũng một tay chị một chân chị quần quật suốt ngày với ăn uống với bỉm tã bên con bên cháu. Mà tôi chỉ thấy chị tất tả trên đường với tô phở nóng mang về cho con dâu ăn, tôi chỉ gặp dáng chị vội vã trong chợ bên chiếc xe đạp hoặc có lúc đi bộ với những túi thực phẩm trên tay. Tôi cũng nói luôn là chị không đi được xe máy chứ gia đình chị thuộc diện khá giả rất vững vàng về kinh tế, nhưng chị không thuê người giúp việc, chỉ mỗi chị hay ngược xuôi như vậy.

Tôi còn được nghe kể mỗi lần có giỗ có tiệc ở nhà mẹ chồng chị, chị là người đứng bếp chính. Không phải là chị nấu ăn ngon mà chị luôn dành phần trách nhiệm đó, từ đi chợ đến nấu giỗ cho cả mấy chục người chứ không ít. Chị muốn gánh phần nặng nhất để nhường lại những phần nhẹ hơn thoải mái hơn cho các em mình, cho những người thân của mình. Tôi tin là không ai nói ra nhưng ai cũng biết cũng hiểu điều đó, và chắc chắn tất cả đều gật đầu với tôi, chị là người phụ nữ luôn sống như vậy, luôn dành hết những gì vượt trên cả yêu thương cho mọi người.

Bây giờ các cháu chị đã lớn nên nhìn chị thoải mái và rảnh rang hơn trước. Chị nói chị dành thời gian chủ yếu là ban ngày chăm sóc nhà cửa cơm nước, còn buổi tối chị hay về chùa. Có lẽ chị giống tôi điều đó, chị nói về chùa chị thấy cõi lòng bình yên và luôn nhìn đời với con mắt thiện lương hơn, trong sáng hơn.

Như sáng nay tôi ăn sáng ở một tiệm quen thuộc, hôm nay là ngày ăn chay và tôi hay ăn ở đó. Lần nào tôi cũng đọc những dòng quảng cáo người ta trang trí cho quán mà không thấy chán, tôi thích nhất câu này:

“Ăn thuần chay, tạo hòa bình.”

Mọi người hiểu sao về câu nói đó? Tôi hiểu là ý câu nói muốn mọi người cố gắng giảm bớt việc ăn những thực phẩm động vật hay những thực phẩm có mùi tanh như tôm cá, và nên ăn nhiều thực phẩm rau củ, vì việc ăn uống cũng góp phần quan trọng vào việc hình thành tính cách và nhân cách con người, ngoài sức khỏe. Việc ăn nhiều rau củ làm người ta hiền lành hơn, sống thiện hơn, biết yêu thương đồng loại của mình nhiều hơn. Và suy ra, câu nói đó không phải chỉ quảng bá và khuyến khích cho việc ăn chay, mà là để mọi người cùng xích lại gần nhau hơn bằng tình người. Nếu con người không thù ghét nhau thì thế giới sẽ không còn chiến tranh, và mọi người ai ai cũng được sống trong hòa bình.

Đó có phải là điều mà ai cũng muốn, vì đó là điều quá tốt đẹp.

Một câu nói nhắc nhở mọi người sống và yêu thương, nhiều yêu thương họp lại sẽ vượt trên cả yêu thương.

Khép lại câu chuyện của chị, tôi cũng vô cùng xúc động trước một câu chuyện khác, trong một bài viết khá dài tôi đọc được lâu rồi, câu chuyện kể về một người phụ nữ kiên cường và đầy yêu thương bên người chồng bệnh tật của chị. Từ chỗ là trụ cột trong gia đình thì sau một cơn tai biến, anh không thể đi đứng như người bình thường được nữa và chị trở thành đôi chân của anh. Chị chăm sóc anh mỗi ngày và chở anh đi khám bệnh trên chiếc xe máy của hai vợ chồng. Người ta chụp hình anh chị ngay trong nhà nên tôi đọc và cảm nhận được tình yêu của chị dành cho anh lớn dường nào. Chị nói với nhà báo, là người đã đến tận nhà chị, là bây giờ anh bệnh vậy rồi chỉ còn mỗi chị là chỗ dựa cho anh, mà vợ chồng với nhau bao năm có nhau nên chị không thương anh thì chị thương ai.

Câu chuyện của chị đã nhận được rất nhiều lời động viên rất nhiều lời cảm phục từ mọi người trong cả nước, ai cũng lên tiếng khâm phục và yêu thương chị.

Đó là vượt trên cả yêu thương nữa đó.

Còn câu chuyện này thì làm tôi rơi nước mắt và thấy rất giận chính tôi, vì chuyện đã đến với mọi người lâu lắm rồi. Một câu chuyện chạm vào trái tim của bất cứ ai được biết được đọc, đó là hoàn cảnh rất đáng thương của một gia đình nông dân nghèo ở một tỉnh phía Bắc, tôi nhớ như vậy. Người chồng người cha người con người đàn ông mạnh khỏe về sức khỏe, về kinh tế của gia đình bỗng dưng phải nằm liệt một chỗ sau một tai nạn do anh tự té trên đường, từ đó gánh nặng gia đình trút hết lên vai người vợ nhỏ. Ba mẹ anh đã già yếu vì chuyện của anh cũng nằm một chỗ trên giường, hai con thơ còn quá nhỏ thì đang đi học, không biết tương lai hai con sẽ ra sao.

Tôi phải vô cùng cảm ơn những người đã đến nhà anh ngày hôm đó. Họ viết bài chụp ảnh và kêu gọi giúp anh sự giúp đỡ của mọi người, tôi nhớ có rất nhiều địa chỉ được ghi ra để mọi người có thể gởi về. Rồi công việc đã cuốn tôi đi, đã làm tôi lãng quên đi, hay tôi đã quá tin tưởng quá vui mừng với những dòng cuối của bài viết, rằng anh sẽ nhận được sự quan tâm và giúp đỡ của mọi người.

Tôi đang nhớ, đang rất nhớ đến anh lúc này, tôi cảm thấu được nỗi đau của anh khi suốt ngày phải dính chặt với cái giường. Tôi cảm thấu với nỗi bất lực và oán giận của anh, tôi tin là có, nhưng tôi cũng tin cuộc đời của các con anh sẽ tiếp tục được trải dài phía trước với nhiều yêu thương thiết thực nhất.

Cho tôi một lần này được nói lời xin lỗi đến anh vì đã lướt qua anh đến tận bây giờ mới dừng lại bên anh, cho tôi thêm một lần được góp thêm một bàn tay rất nhỏ một lời cầu mong thật lớn đến mọi người. Tất cả chúng ta hãy cùng thêm một lần yêu thương, không chỉ cho riêng anh mà cho các bé thơ được vững tin nở hoa trong những ngày mai.

Căn bệnh của anh không thể chữa được ạ, tôi cũng không hiểu tại sao, tôi chỉ thấy xót xa cho anh. Nếu có một phép màu thì tôi sẽ dành cho anh, tôi sẽ mang đến cho anh để anh được trở về cuộc sống bình thường như trước kia.

Tôi cầm chặt tay anh nhé.

Tôi biết cuộc sống này còn rất nhiều những câu chuyện khác, những câu chuyện có thể rất nhỏ có thể rất lớn, nhưng mọi người đã cảm thấu được trong đó tình yêu thương con người, tình yêu thương đồng loại ấm áp và lớn lao như nào.

Dù chỉ là một câu nói, dù chỉ là một hành động nào đó nhỏ nhất, tôi mong có thật thật nhiều người trao đi và nhận lại điều đó, những điều còn vượt trên cả yêu thương.

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Nam Phương Hoàng Hậu Hồng Nhan Bạc Mệnh Tình Sử Đắng Cay Ít Ai Biết

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

back to top