Vượt trên cả yêu thương
2023-07-17 09:25
Tác giả:
blogradio.vn - Tôi tin là không ai nói ra nhưng ai cũng biết cũng hiểu điều đó, và chắc chắn tất cả đều gật đầu với tôi, chị là người phụ nữ luôn sống như vậy, luôn dành hết những gì vượt trên cả yêu thương cho mọi người.
***
Chị là người phụ nữ như vậy. Một người vợ, một người mẹ, một người bà, và là một người thân, một người hàng xóm, một người bạn, luôn dành những yêu thương chân thành nhất sâu đậm nhất cho mọi người xung quanh chị.
Những gì tôi biết về chị là vậy, tôi hiểu về chị là vậy, những gì tôi biết là những gì chị trao đi còn cao hơn, còn vượt trên cả tình yêu thương đời thường.
Chị xuất thân là một người con gái của một vùng quê nổi tiếng về nghề làm chả nem và đó cũng là công việc mưu sinh của gia đình chị những ngày chị còn sống chung với ba mẹ. Rồi từ lúc chị lấy chồng là chị xa công việc đó và chuyển qua một công việc mới, công việc này theo chị suốt những năm tháng dài sau này cho đến khi chị nghỉ hưu.
Chị nói cuộc đời chị trải dài như vậy, nhưng nếu có ai hỏi kỷ niệm nào làm chị nhớ nhất thì chị sẽ nói đó là ngày đám cưới chị. Đó là thời gian mà đời sống của mọi người còn nhiều khó khăn nên lễ cưới chỉ có đúng một mâm lớn với đầy đủ trầu cau áo và bánh, nghĩa là mỗi món một chút đều được đặt chung vào một cái mâm, chỉ vậy thôi. Và được phủ lên một cái khăn đỏ, chứ không có những quả những lễ vật linh đình đẹp mắt như bậy giờ, vậy mà anh chị cũng sống hạnh phúc đến tận giờ và đã lên chức ông bà.
Lúc trước tôi hay đến nhà chị chơi, còn từ lúc chị bận bịu với các cháu của chị nên tôi cũng không đến nữa. Chỉ có những dịp tết thì tôi đến thăm anh chị và chơi với mấy cháu.
Những lần tôi đến, lần nào cũng vậy, tôi đều gặp chị lúc làm cái này lúc làm cái kia. Chị vừa nói chuyện với tôi vừa tay chân dọn dẹp rồi vào bếp, chẳng lúc nào tôi thấy chị ngơi nghỉ, đó là lúc chị đã nghỉ hưu, còn lúc chị đi làm chắc là bận hơn vậy nữa.
Tôi thấy có một lần anh phải nhập viện, lần đó anh bị gì đó nặng lắm phải nằm viện đến gần cả tháng, một tay chị chăm sóc và sát bên anh ngày đêm. Hình như anh bị đau đầu nhưng đó là cơn đau nghiêm trọng, và chị đã thức trắng đã kề vai cùng anh suốt mười ngày đầu anh nhập viện. Đến khi có một người thân vào thăm chị mới gởi anh một lát để về nhà tắm rửa và mang thêm vào cho anh nhiều món đồ cần dùng. Tôi nghe chị kể lại lúc đó chị mới cảm nhận cả người chị bốc mùi hôi vì nhiều ngày không tắm, nhưng tâm trí chị đã để hết vào anh nên chị chẳng quan tâm và quên luôn, chỉ mong anh mau khỏe lại. Rồi cuối cùng anh cũng được ra viện và chị tiếp tục chăm sóc anh tại nhà một thời gian dài nữa. May mắn là anh đã vượt qua và khỏe mạnh hoàn toàn, tôi nghĩ là nhờ có chị, nhờ có tình yêu thương của chị dành cho anh.
Tôi chỉ viết như này thì mọi người khó cảm nhận được, nhưng khả năng của tôi chỉ có vậy. Chỉ có trực tiếp nhìn những gì chị làm thì mới cảm thấu được điều đó, mà tôi không biết diễn tả ra sao nên chỉ có thể viết vậy.
Vượt trên cả yêu thương.
Rồi những lần các con dâu của chị sinh con, cũng một tay chị một chân chị quần quật suốt ngày với ăn uống với bỉm tã bên con bên cháu. Mà tôi chỉ thấy chị tất tả trên đường với tô phở nóng mang về cho con dâu ăn, tôi chỉ gặp dáng chị vội vã trong chợ bên chiếc xe đạp hoặc có lúc đi bộ với những túi thực phẩm trên tay. Tôi cũng nói luôn là chị không đi được xe máy chứ gia đình chị thuộc diện khá giả rất vững vàng về kinh tế, nhưng chị không thuê người giúp việc, chỉ mỗi chị hay ngược xuôi như vậy.
Tôi còn được nghe kể mỗi lần có giỗ có tiệc ở nhà mẹ chồng chị, chị là người đứng bếp chính. Không phải là chị nấu ăn ngon mà chị luôn dành phần trách nhiệm đó, từ đi chợ đến nấu giỗ cho cả mấy chục người chứ không ít. Chị muốn gánh phần nặng nhất để nhường lại những phần nhẹ hơn thoải mái hơn cho các em mình, cho những người thân của mình. Tôi tin là không ai nói ra nhưng ai cũng biết cũng hiểu điều đó, và chắc chắn tất cả đều gật đầu với tôi, chị là người phụ nữ luôn sống như vậy, luôn dành hết những gì vượt trên cả yêu thương cho mọi người.
Bây giờ các cháu chị đã lớn nên nhìn chị thoải mái và rảnh rang hơn trước. Chị nói chị dành thời gian chủ yếu là ban ngày chăm sóc nhà cửa cơm nước, còn buổi tối chị hay về chùa. Có lẽ chị giống tôi điều đó, chị nói về chùa chị thấy cõi lòng bình yên và luôn nhìn đời với con mắt thiện lương hơn, trong sáng hơn.
Như sáng nay tôi ăn sáng ở một tiệm quen thuộc, hôm nay là ngày ăn chay và tôi hay ăn ở đó. Lần nào tôi cũng đọc những dòng quảng cáo người ta trang trí cho quán mà không thấy chán, tôi thích nhất câu này:
“Ăn thuần chay, tạo hòa bình.”
Mọi người hiểu sao về câu nói đó? Tôi hiểu là ý câu nói muốn mọi người cố gắng giảm bớt việc ăn những thực phẩm động vật hay những thực phẩm có mùi tanh như tôm cá, và nên ăn nhiều thực phẩm rau củ, vì việc ăn uống cũng góp phần quan trọng vào việc hình thành tính cách và nhân cách con người, ngoài sức khỏe. Việc ăn nhiều rau củ làm người ta hiền lành hơn, sống thiện hơn, biết yêu thương đồng loại của mình nhiều hơn. Và suy ra, câu nói đó không phải chỉ quảng bá và khuyến khích cho việc ăn chay, mà là để mọi người cùng xích lại gần nhau hơn bằng tình người. Nếu con người không thù ghét nhau thì thế giới sẽ không còn chiến tranh, và mọi người ai ai cũng được sống trong hòa bình.
Đó có phải là điều mà ai cũng muốn, vì đó là điều quá tốt đẹp.
Một câu nói nhắc nhở mọi người sống và yêu thương, nhiều yêu thương họp lại sẽ vượt trên cả yêu thương.
Khép lại câu chuyện của chị, tôi cũng vô cùng xúc động trước một câu chuyện khác, trong một bài viết khá dài tôi đọc được lâu rồi, câu chuyện kể về một người phụ nữ kiên cường và đầy yêu thương bên người chồng bệnh tật của chị. Từ chỗ là trụ cột trong gia đình thì sau một cơn tai biến, anh không thể đi đứng như người bình thường được nữa và chị trở thành đôi chân của anh. Chị chăm sóc anh mỗi ngày và chở anh đi khám bệnh trên chiếc xe máy của hai vợ chồng. Người ta chụp hình anh chị ngay trong nhà nên tôi đọc và cảm nhận được tình yêu của chị dành cho anh lớn dường nào. Chị nói với nhà báo, là người đã đến tận nhà chị, là bây giờ anh bệnh vậy rồi chỉ còn mỗi chị là chỗ dựa cho anh, mà vợ chồng với nhau bao năm có nhau nên chị không thương anh thì chị thương ai.
Câu chuyện của chị đã nhận được rất nhiều lời động viên rất nhiều lời cảm phục từ mọi người trong cả nước, ai cũng lên tiếng khâm phục và yêu thương chị.
Đó là vượt trên cả yêu thương nữa đó.
Còn câu chuyện này thì làm tôi rơi nước mắt và thấy rất giận chính tôi, vì chuyện đã đến với mọi người lâu lắm rồi. Một câu chuyện chạm vào trái tim của bất cứ ai được biết được đọc, đó là hoàn cảnh rất đáng thương của một gia đình nông dân nghèo ở một tỉnh phía Bắc, tôi nhớ như vậy. Người chồng người cha người con người đàn ông mạnh khỏe về sức khỏe, về kinh tế của gia đình bỗng dưng phải nằm liệt một chỗ sau một tai nạn do anh tự té trên đường, từ đó gánh nặng gia đình trút hết lên vai người vợ nhỏ. Ba mẹ anh đã già yếu vì chuyện của anh cũng nằm một chỗ trên giường, hai con thơ còn quá nhỏ thì đang đi học, không biết tương lai hai con sẽ ra sao.
Tôi phải vô cùng cảm ơn những người đã đến nhà anh ngày hôm đó. Họ viết bài chụp ảnh và kêu gọi giúp anh sự giúp đỡ của mọi người, tôi nhớ có rất nhiều địa chỉ được ghi ra để mọi người có thể gởi về. Rồi công việc đã cuốn tôi đi, đã làm tôi lãng quên đi, hay tôi đã quá tin tưởng quá vui mừng với những dòng cuối của bài viết, rằng anh sẽ nhận được sự quan tâm và giúp đỡ của mọi người.
Tôi đang nhớ, đang rất nhớ đến anh lúc này, tôi cảm thấu được nỗi đau của anh khi suốt ngày phải dính chặt với cái giường. Tôi cảm thấu với nỗi bất lực và oán giận của anh, tôi tin là có, nhưng tôi cũng tin cuộc đời của các con anh sẽ tiếp tục được trải dài phía trước với nhiều yêu thương thiết thực nhất.
Cho tôi một lần này được nói lời xin lỗi đến anh vì đã lướt qua anh đến tận bây giờ mới dừng lại bên anh, cho tôi thêm một lần được góp thêm một bàn tay rất nhỏ một lời cầu mong thật lớn đến mọi người. Tất cả chúng ta hãy cùng thêm một lần yêu thương, không chỉ cho riêng anh mà cho các bé thơ được vững tin nở hoa trong những ngày mai.
Căn bệnh của anh không thể chữa được ạ, tôi cũng không hiểu tại sao, tôi chỉ thấy xót xa cho anh. Nếu có một phép màu thì tôi sẽ dành cho anh, tôi sẽ mang đến cho anh để anh được trở về cuộc sống bình thường như trước kia.
Tôi cầm chặt tay anh nhé.
Tôi biết cuộc sống này còn rất nhiều những câu chuyện khác, những câu chuyện có thể rất nhỏ có thể rất lớn, nhưng mọi người đã cảm thấu được trong đó tình yêu thương con người, tình yêu thương đồng loại ấm áp và lớn lao như nào.
Dù chỉ là một câu nói, dù chỉ là một hành động nào đó nhỏ nhất, tôi mong có thật thật nhiều người trao đi và nhận lại điều đó, những điều còn vượt trên cả yêu thương.
© HẢI ANH - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Nam Phương Hoàng Hậu Hồng Nhan Bạc Mệnh Tình Sử Đắng Cay Ít Ai Biết
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu