Vu lan con được cài bông hồng đỏ
2015-08-28 01:00
Tác giả:
Nguyễn Thị Minh Ngân
Khi còn là một đứa trẻ, trong tôi chỉ có hình ảnh của mẹ, từ những công việc nhẹ nhàng đến cực nhọc. Sau này khi lớn lên, trải qua nhiều biến cố, khó khăn trong đời, có lúc tôi muốn gục ngã, muốn khóc thật to, thì tôi lại nhớ đến mẹ, để đứng dậy, để bước tiếp trên đường đời lắm chông gai.
Mẹ tôi được sinh ra vào đêm giao thừa tết Mậu Thân tại Đà Nẵng, vừa chào đời thì ông ngoại đã bị trúng đạn lạc và mất ngay trước phòng hộ sinh. Mẹ và bà ngoại phải vất vả lắm mới cố gắng vào được Daklak để làm kinh tế mới, cuộc sống lại khó khăn gấp bội khi 3 tuổi mẹ bị sốt bại liệt, chân trái dần teo nhỏ, đi lại rất khó khăn. Nhưng không vì thế mà mẹ nản lòng, mẹ tập đi lại, tập làm mọi việc. Thương ngoại, mẹ thường gánh củi, gánh nước, còn đi bế em cho người ta để phụ ngoại, năm 10 tuổi mẹ mới đi học lớp một. Mẹ tôi rất khéo tay, lại học giỏi nên được bạn bè quý mến, nhìn những tấm hình trắng đen mẹ chụp ngày ấy, tóc thề buông dài, da trắng trông xinh đẹp vô cùng.

Ngày mẹ học hết phổ thông thì mẹ và ba tôi quen nhau. Mẹ tôi vì mặc cảm nên không có ý định sẽ lấy chồng nhưng ba tôi kiên quyết nên mẹ đã đồng ý. Ông trời khéo đùa lòng người, ngày ấy mẹ và ba còn quá trẻ, cuộc sống lại vô cùng khốn khó. Đất đồi đất rẫy hoang vu, chỉ toàn cỏ gianh cỏ xấu hổ, chẳng có bóng dáng tươi tốt với đồi rẫy cà phê như bây giờ, ba đã rời bỏ mẹ con tôi khi tôi chưa tròn một tuổi. Mẹ đã một mình nuôi tôi khôn lớn, dạy tôi biết đọc, biết viết, biết phân biệt xấu tốt ở đời, biết yêu thương, chia sẻ cùng những người nghèo khó như mình. Tuổi thơ của tôi chỉ có hai người phụ nữ là mẹ và bà ngoại.
Năm tôi 5 tuổi thì mẹ hay tin ba đã về quê lập gia đình mới, mẹ buồn, mẹ khóc thật nhiều, và trút giận lên tôi bằng những trận đòn. Tôi biết, tôi không dám khóc, chỉ dám đứng sau lưng ngoại len lén nhìn mẹ. Ai bảo tôi có gương mặt giống ba làm gì để bây giờ mẹ nhìn tôi thì lại muốn đánh, tôi bắt đầu ghét gương mặt mình, giống ba chẳng có gì tốt cả. Đó chỉ là những lúc mẹ giận thôi, còn bình thường mẹ rất thương tôi, chưa bao giờ để tôi thua thiệt bạn bè. Quần áo của tôi mẹ thường tự mày mò, may rất cẩn thận, tuy không phải là những bộ quần áo đắt tiền ngoài cửa hiệu nhưng là những bộ đồ đẹp nhất mẹ may bằng tình yêu dành cho tôi. Những đồ gì tôi thích, mẹ đều cố gắng để dành tiền, mua cho tôi trong những dịp như sinh nhật hay ngày lễ trong năm, những lúc ấy, tôi thấy mẹ thật đẹp, nên không buồn mẹ khi bị mẹ đánh nữa, vì tôi biết, mẹ đánh đòn tôi không phải mẹ ghét tôi.
Khi tôi là sinh viên năm nhất, niềm vui chưa kịp đong đầy mắt mẹ thì bà ngoại tôi bị tai biến, nằm liệt giường. Mẹ một mình nuôi tôi ăn học, lại chăm ngoại những đêm trái gió trở trời. Nhiều đêm, tôi thương ngoại, thương mẹ vô cùng, chỉ biết nằm khóc hết nước mắt. Sao cuộc đời mẹ chưa có được một ngày thảnh thơi an nhàn, sóng gió cứ rình rập kéo đến như muốn nuốt chửng mẹ. Có lúc tôi muốn bỏ học, chạy về bên mẹ, tôi sợ những ngày mưa mẹ ở nhà, cô đơn, cuộc đời mẹ đã quá cô đơn rồi.

Ngoại đã rời xa mẹ con tôi năm năm, năm năm rồi mẹ lặng lẽ cài bông hoa trắng trong ngày Vu Lan. Đi bên mẹ, tôi thấy sao mình hạnh phúc quá khi trên ngực vẫn được cài đóa hồng đỏ thắm, cho những đứa con vẫn còn được bên mẹ, vẫn có mẹ bên đời để yêu thương, để biết mình vẫn còn một nơi để tựa đầu khi mệt mỏi, khi thấy lạc lõng trước cuộc đời.
Ngực con vẫn đập những nhịp đập ấm áp khi có mẹ bên cạnh, con thầm cảm ơn cuộc đời con có mẹ để yêu thương, để vỗ về, để nhõng nhẽo, để biết con còn bé lắm mỗi khi được trong vòng tay mẹ. Cảm ơn cuộc đời cho con cài bông hồng trên ngực áo ngày lễ Vu lan, màu hoa đẹp nhất cho những đứa con còn được chở che bởi trái tim của mẹ.
© Lâm Hạ - blogradio.vn
Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình
5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?
Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên
Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?
Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi
Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…
Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em
Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện
Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.