Phát thanh xúc cảm của bạn !

Viết cho em, cô gái đi qua những lần thương tổn

2022-01-12 01:30

Tác giả: Nhã Ca


blogradio.vn - Em tỉnh giấc và đau. Em không biết chính xác điều gì đã khiến mối quan hệ của tụi mình vụn vỡ, cứ thế, chúng ta không nói với nhau điều gì cả, lặng lẽ buông tay nhau. Chúng ta mất nhau, chỉ còn nỗi đau ở lại, ít nhất là trong tim em.

***

Khi em ngồi đây viết ra những dòng này, trái tim em gần như đã trầy trụa, chằng chịt vì hằng hà sa số vết thương lòng không biết đến bao giờ lành lại. Những năm tháng thanh xuân của em đã trôi qua đẹp lộng lẫy vì những kỷ niệm ấm êm bên người thân, bạn bè, trường lớp nhưng cũng chất đầy dư vị đắng cay mà những cuộc tình kém may mắn mang đến cho chính em. 

Em yêu nhiều, tổn thương sâu nhưng mỗi lần bước chân vào tình yêu, em lại dốc hết sức, hết lòng, yêu như chưa từng được yêu, không nghĩ ngợi, toan tính quá nhiều, cũng không để dành cảm xúc, ai cũng chỉ có một lần để sống nên tội tình gì mình phải kìm nén bản thân, yêu và được yêu là một điều đẹp đẽ nhất trên thế gian này, dù sau đó, đôi khi là những tổn thương, nhưng chẳng sao. Đời mà.

Ngày anh đến, thực sự là một ngày đẹp trời, có thể nói là ngày đẹp nhất trong những chuỗi ngày yêu đương của em bao năm qua. Em chưa bao giờ tin vào cổ tích, cho đến khi anh xuất hiện, bất giác em mỉm cười và thảng thốt nhận ra rằng, cổ tích đôi khi vẫn tồn tại giữa cuộc đời này, chỉ là ta có may mắn tìm thấy hay không, và em đã từng nghĩ em là một trong số những người may mắn ấy. 

lang_-_nghe

Anh mang một vẻ ngoài lịch lãm, chỉnh chu, nghề nghiệp ổn định, gia cảnh khá giả, tính cách ôn hoà, tử tế. Còn em, một người phụ nữ đã qua thời son trẻ, ngoại hình trung bình (nếu không gọi là lệch chuẩn), là giáo viên bình thường, gia đình nông dân nghèo ở một miền quê hẻo lánh, tính cách mưa nắng thất thường, chẳng có gì đặc biệt. 

Không cần người khác đánh giá, tự bản thân em ngay từ đầu đã nhìn thấy sự khập khiễng, không tương xứng về mọi mặt giữa hai chúng ta. Em đã bày tỏ cùng anh sự tự ti của em, nó thực sự là một rào cản lớn, khiến em vẫn còn ngại ngần, chẳng dám bước đến bên anh. 

Em chưa bao giờ và cũng chẳng bao giờ dám nghĩ đến một điều tuyệt vời như thế sẽ đến với mình. Vì mọi thứ quá mỹ mãn nên ban đầu, em đã ngờ vực, đã hoài nghi, liệu rằng đây phải chăng chỉ là một giấc mơ và mình là kẻ đang say ngủ chưa kịp giật mình tỉnh giấc. Nhưng rồi dần dần, ngày tháng trôi qua, những câu chuyện hàng ngày, hàng đêm kéo chúng ta xích lại gần nhau hơn. Mình gặp nhau chưa đủ lâu nhưng sự hiểu nhau giữa chúng ta hình như đã có tự bao giờ. Chắc bởi vì một lần nào đó em đã từng nói hai ta cùng tần số với nhau nên dễ bắt nhịp khi trò chuyện. 

Trong mắt em, anh luôn là một người nhẫn nại, điềm tĩnh, dù đôi khi tâm trạng anh không tốt nhưng chưa bao giờ anh thể hiện sự bực dọc trước em. Anh như thế nên lần đầu tiên khi mình nói chuyện điện thoại với nhau, em đã nghi ngờ giới tính của anh, còn hỏi thẳng anh có phải thuộc giới tính thứ 3 không, anh bảo từ đó đến giờ anh mới nghe người khác hỏi anh như vậy, giờ nhớ lại thấy em thật ấu trĩ và buồn cười.

am_-_ap_37

Bao lâu rồi, anh vẫn thế, nhẹ nhàng, chịu khó lắng nghe em – một người cũng không mấy dễ chịu, thỉnh thoảng lại làm tổn thương anh vì những lời nói thiếu chín chắn của mình. Dù mình chưa từng một lần chạm mặt, chỉ cảm nhận nhau qua những lời thủ thỉ, tâm tình từ chiếc điện thoại bé nhỏ kia, chúng ta cũng chỉ nhìn thấy chân dung nhau trên những bức hình mà thôi nhưng đôi khi, sự thấu cảm lẫn nhau cũng đủ tạo dựng một tình cảm đẹp trong lòng mỗi người, phải không anh.

Em cũng khát khao biết mấy giây phút được gặp anh, là anh bằng xương bằng thịt, chứ không phải là những bức ảnh tưởng gần mà hóa ra lại xa vời kia. Đâu đó giữa cuộc sống bộn bề này, em lại một lần nữa vẽ ra nét bút cổ tích cho chính mình rằng một ngày đẹp trời nào đó, anh sẽ đến tìm em, bất ngờ và đầy lãng mạn, em không biết ngày đó bao giờ sẽ tới nhưng em chắc chắn rằng, đó sẽ là một trong những thời khắc hạnh phúc nhất của đời em! Cứ như thế, anh vừa là người bạn, vừa là người thương, lại vừa là người anh điềm nhiên ở bên cạnh em từng ngày, từng ngày. Cho đến ngày anh xa.

Vì giấc mơ quá đẹp nên khi nó vỡ tan, mọi thứ càng bi thương hơn gấp bội. Em lại bất giác nhận ra, phải chăng mình đã ngủ quên trong mộng mị quá lâu, vì giờ đây, bên cạnh em chẳng còn anh nữa. Có thể anh vẫn ở đâu đấy giữa đất trời mênh mông này nhưng anh đã không còn là người bạn, người thương và người anh của em nữa. 

Em tỉnh giấc và đau. Em không biết chính xác điều gì đã khiến mối quan hệ của tụi mình vụn vỡ, cứ thế, chúng ta không nói với nhau điều gì cả, lặng lẽ buông tay nhau. Chúng ta mất nhau, chỉ còn nỗi đau ở lại, ít nhất là trong tim em. 

ben_-_nahu_10

Một lần nào đó anh từng bảo rào cản lớn nhất giữa chúng ta chính là niềm tin em dành cho anh chưa đủ lớn. Em không phủ nhận điều đó vì thực sự em chưa hoàn toàn tin anh. Chẳng ai muốn mình sống mãi trong sự ngờ vực, đắn đo cả. Nhưng anh biết không? Em đã rất muốn tin anh vì em biết chỉ khi ta tin tưởng vào đối phương thì tình yêu mới có thể đi đến tận cùng. Nhưng tiếc thay, những gì em được nghe, được thấy và được biết về anh đều phản bội phũ phàng lại niềm tin của em. Rồi mình chia tay.

Em vốn dĩ không phải tuýp người thích dây dưa những gì đã cũ. Trong quá khứ, một khi đã nói dừng lại với ai đó, em chưa bao giờ muốn bước tiếp với họ. Nhưng lần này thì khác, em đã muốn níu kéo và em đã níu kéo, bằng mọi cách. Em làm hết những gì có thể để cứu vãn mối quan hệ này vì em tiếc, không hẳn là tiếc một người ưu tú như anh mà hơn hết em tiếc cho tình cảm, thời gian, tâm tư mà mình đã dành cho nhau, và cũng vì em thực sự trân trọng mối quan hệ này. 

Em cũng đã chờ đợi anh nói với em một điều gì đó sau bao ngày im lặng, chờ một cuộc gọi từ anh sau chừng ấy chia xa, chờ anh của những ngày đầu trở về bên em một lần nữa. Nhưng dường như anh đã khác xưa nhiều quá, không còn quan tâm, lo lắng cho em, mọi thứ anh đối với em lúc này chỉ vừa khớp với hai từ bè bạn. 

tu_-_tin_2

Anh bỏ ngỏ những tin nhắn từ em, cũng chẳng đoái hoài bắt máy mỗi khi em gọi, dù mình không nói chuyện với nhau hằng tháng trời, anh vẫn thản nhiên mặc cho thời gian lặng lẽ trôi. Em vẫn là em đấy thôi nhưng anh có lẽ đã không còn là anh của em nữa rồi. Điều mà em nhận thấy rõ ràng nhất sau tất cả chính là thứ cảm giác đi từ tin tưởng đến thất vọng.

Em chợt vỡ lẽ thì ra cổ tích vẫn mãi là cổ tích, chẳng có hoàng tử, cũng chẳng có người may mắn trở thành công chúa, có chăng chỉ là trong ý niệm của mỗi người mà thôi. Và em càng sáng mắt hơn khi hiểu được rằng cổ tích nếu tồn tại thì mãi mãi cũng không dành cho em. Em vẫn là một “người đàn bà cũ” đeo mang dấm dẳng những tổn thương riêng mình qua năm tháng. Nhưng cũng như biết bao trái tim rỉ máu ngoài kia, có thể em đã ít nhiều mất đi niềm tin ở đàn ông nhưng em vẫn luôn có một niềm tin bất diệt vào tình yêu vì đó là điều thiêng liêng nhất trong thế giới loài người vô thường này. Anh hãy sống thật an yên và hạnh phúc nhé, vì anh, và cũng là vì em.

© Nhã Ca - blogradio.vn

Xem thêm: Nước mắt em rơi nhưng không phải vì anh nữa | Radio Tình yêu

Nhã Ca

Đi đâu cũng được, bình yên là được!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Là vì em yêu anh

Là vì em yêu anh

Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.

Chuyện ngày mưa

Chuyện ngày mưa

Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.

Đất và nước

Đất và nước

Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.

Mùa thu vắng em

Mùa thu vắng em

Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.

Người thầy đầu tiên

Người thầy đầu tiên

Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.

back to top