Vì sao nhiều người trẻ tránh bữa cơm gia đình?
2024-07-23 19:25
Tác giả:
Bữa cơm nào cũng thế, hết bà càu nhàu việc tôi thức khuya, dậy muộn thì bố tôi lại chỉ trích tôi không có mục tiêu cho tương lai, không giỏi giang bằng bạn bè… Mẹ tôi cũng hùa theo bà, theo bố tôi. Không khí bữa ăn vì thế mà luôn nặng nề...
***
Nguyễn Quốc Việt (sinh viên năm thứ 3 ở quận Hà Đông, TP Hà Nội) luôn tìm mọi lý do để không phải ăn cơm cùng gia đình. Cả ngày đi học, chỉ có bữa cơm tối là quây quần bên gia đình nhưng Quốc Việt thường sắp xếp lịch tập gym, đi làm thêm vào thời gian đó.
Ngày cuối tuần, cậu cũng lấy cớ bận việc nọ việc kia để không phải ngồi ăn cơm tối cùng cả nhà. Chia sẻ lý do, Quốc Việt cho biết, cậu không muốn phải nghe những lời giáo huấn, những lời mắng mỏ của người lớn trong nhà.
"Bữa cơm nào cũng thế, hết bà càu nhàu việc tôi thức khuya, dậy muộn thì bố tôi lại chỉ trích tôi không có mục tiêu cho tương lai, không giỏi giang bằng bạn bè… Mẹ tôi cũng hùa theo bà, theo bố tôi. Không khí bữa ăn vì thế mà luôn nặng nề. Nhiều bữa, tôi cố chịu đựng, nuốt miếng cơm đắng ngắt vào miệng. Tôi 21 tuổi mà bà và bố mẹ tôi lúc nào cũng coi tôi như con nít, giáo dục con cháu bằng những lời cằn nhằn, chỉ trích, khiến tôi thấy bữa ăn như một cực hình với mình".
Để tránh không khí căng thẳng đó, Quốc Việt thường về muộn. "Tôi căn khoảng 21h30-22h mới về nhà. Lúc đó, bà và bố mẹ tôi đã về phòng nghỉ ngơi, xem phim, lướt facebook. Thế mà, có hôm tôi cũng không được yên. Những người lớn trong gia đình tôi luôn có cớ để "giáo dục" tôi trong bữa ăn.
“Tôi rất thèm một bữa cơm mà cả gia đình vui vẻ, bố mẹ, con cái chia sẻ những câu chuyện vui mỗi ngày. Với tôi, bữa ăn rôm rả, hạnh phúc ấy chắc chỉ có trong giấc mơ", Việt trải lòng.
Giống như Việt, Hoàng Như Anh (28 tuổi, ở TP Vinh, Nghệ An) thường nhận làm thêm giờ để tránh bữa cơm gia đình. Hết giờ làm, trong khi nhiều đồng nghiệp vội vã rời công sở về nhà thì Như Anh vẫn ở cơ quan, cặm cụi làm việc hoặc học kiến thức mới.
"Tôi thực sự sợ những bữa cơm gia đình. Cứ bắt đầu vào bữa ăn là mẹ tôi nhắc nhở, giục giã chuyện lấy chồng. Nào là "đứa bạn thân của con giờ đã 2 con. Hai đứa con cô ấy xinh xắn, đẹp đẽ, đáng yêu. Bố mẹ cô ấy thật có phúc". Nào là "tuổi sinh đẻ của con gái có hạn, nếu lấy chồng muộn thì việc sinh con rất khó khăn".
Nào là "đồng nghiệp của mẹ có con trai hơn con vài tuổi. Hai đứa gặp nhau xem thế nào…" Mọi câu chuyện của mẹ trong bữa ăn chỉ xoay quanh việc tôi phải lấy chồng. Quan điểm của mẹ tôi là, con gái dù có sự nghiệp thế nào mà không kết hôn thì cũng là người… thất bại. Không cùng quan điểm với mẹ, tôi đành phải kiếm cớ né tránh vì không muốn bữa cơm gia đình lại trở thành buổi giáo huấn của bố mẹ", Như Anh chia sẻ.
Áp lực từ gia đình khiến Huỳnh Thị Sương (27 tuổi, ở TP Quy Nhơn, Bình Định) quyết định xin làm hẳn ca chiều để 22h mới đi làm về. "Việc phải làm ca chiều liên tục rất bất tiện cho những người trẻ như em. Bởi em sẽ không có thời gian gặp gỡ bạn bè.
Thế nhưng, cứ nghĩ đến bữa ăn nào cũng nghe ba mẹ càm ràm, so sánh em với người khác khiến em rất mệt mỏi. Tránh ăn tối cùng ba mẹ cũng là cách em tránh căng thẳng cho mình. Có câu "trời đánh còn tránh miếng ăn", vậy mà ba mẹ em cứ vào bữa ăn là phê bình, chê bai con cái khiến em không thể nuốt nổi miếng cơm", Sương cho biết.
Áp lực từ bữa cơm gia đình đã vô tình trở thành gánh nặng với nhiều người trẻ như vậy. Thậm chí, kỳ vọng quá lớn của cha mẹ khiến những lời hỏi han thông thường cũng trở thành áp lực với con cái. Hậu quả là nhiều người trẻ không muốn trở về nhà ăn cơm cùng gia đình vì muốn trốn tránh những câu hỏi khó trả lời và đầy áp lực.
phunuvietnam.vn
Mời xem thêm chương trình:
Chúng Ta Từng Là Hồi Ức Của Nhau | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 3)
Năm nào cũng vậy. Cứ đến ngày thu nắng vàng là anh lại nhớ đến ngày cô đồng ý làm người yêu anh. Anh nhớ đến những kỷ niệm tươi đẹp, tiếc nuối quyết định thời trẻ dại.

Hành trình tình yêu vượt sóng gió
Lê Chinh có những đêm thức trắng, một mình suy nghĩ về những điều không thể thay đổi, những điều anh không thể mang lại cho Thùy Trang. Nhưng anh chưa bao giờ bỏ cuộc.

Mẹ - người anh hùng trong đời tôi
Dù cuộc sống có vất vả, mẹ chưa từng để tôi cảm nhận được sự mệt mỏi hay khó khăn của bà. Mẹ luôn xuất hiện trước tôi với nụ cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Thiên nhiên tươi đẹp
Tôi nhìn quanh mình một sáng mùa xuân Thiên nhiên quanh tôi như bừng một sức sống Lá xanh hoa hồng hoa trắng và nắng thật tươi Tôi nghe thiên nhiên như rạo rực khẽ nói Chúng tôi nơi đây mang sự sống cho người

Bức thư bỏ lỡ ở tháng năm học trò
Có thể nó chỉ muốn từ biệt tôi hoặc tâm sự gì đó với tôi về quyết định đi hay ở lại của chính nó. Tôi giả vờ như không hiểu ý nó hoặc tôi thật sự đã hiểu sai theo ý rằng nó muốn tỏ tình với tôi và muốn chúng tôi phát triển tình cảm khi lên Đại học.

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 2)
Cô xinh xắn, đáng yêu nhiều người theo đuổi nhưng thế nào mà cô đều không thích, mọi thứ anh làm, mọi câu anh nói đều đặc biệt với cô. Anh thấp hơn cô chút nhưng với thái độ đặc biệt tôn trọng, yêu thương chân thành mới là cái cô cần ở một người đàn ông.

Dì tôi đã thoát khỏi 10 năm tăm tối trong cuộc đời
Để rồi vào một đêm tĩnh lặng, khi chỉ còn tiếng mưa rơi và nỗi buồn dâng đầy trong lòng, dì quyết định rằng mình không thể tiếp tục sống như vậy. Dì không thể tiếp tục chịu đựng trong một mối quan hệ không có tình yêu, không có sự chia sẻ, không có sự tôn trọng.

8 nguyên tắc tiền nong người khôn ngoan sẽ làm càng sớm càng tốt
Nếu bạn bắt đầu làm đúng từ hôm nay, bạn sẽ không còn lo lắng mỗi lần có biến cố tài chính xảy ra, không còn phải làm những công việc mình ghét chỉ để tồn tại.

Mảnh nắng quê ngoại
Như chớp, bọn chúng gọn gàng làm sạch cá, ướp chút muối, chút tiêu, thái thêm quả ớt, gói lá chuối, đem lùi vào đống lửa. Khói đồng tan, cá cũng chín, ngồi bên mương đê, xỉa miếng cá, lắng nghe tiếng nước ào ào dưới mương, lũ trẻ làng nói cười ha hả. Trong tiếng cười đó, chúng vẫn còn vô tư lắm, chúng vẫn mơ về ngày mai.

Không thể đi cùng nhau đến cuối cuộc đời (Phần 1)
Cô nàng rủ anh đi cà phê mèo, đánh bài 10 ván thua cả 10. Cô thua nhiều ức đỏ mặt lại nhìn cái mặt anh nhơn nhơn giận không thèm nói chuyện. Nhưng thấy anh dừng lại ở quán trà sữa yêu thích là cô lại toe toét ngay.