Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vì quá bận mà anh quên mất em rồi

2018-04-06 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Anh bận đến mức quên cả em, bận quá nên chẳng thể yêu em thêm chút nào. Anh bận với công việc của anh, bận làm tất cả mọi thứ để chứng minh rằng anh đang cố làm cho cuộc sống của em và anh sau này sẽ tốt hơn. Thế bây giờ thì sao hả anh? Cuộc sống của chúng ta bây giờ có đang thật sự tốt không anh khi mà em lúc nào cũng phải chờ đợi anh. Vậy em nằm ở vị trí nào trong trái tim anh và em ở vị trí nào trong quỹ thời gian bận rộn của anh?

***

blog radio, Vì quá bận mà anh quên mất em rồi

Lúc chưa yêu nhau, những tưởng độc thân hay không có người thương chính là cảm giác cô đơn nhất. Nhưng hóa ra không phải, có người yêu đôi khi còn cô đơn hơn bội phần! Đó là cái cảm giác tưởng chừng như đang có mà lại như không có, tưởng chừng như hiểu mà lại chẳng thể hiểu... Là cái cảm giác mà em cứ phải kìm nén những buồn đau và một mình chịu đựng, là cái cảm giác chán nản khi anh hờ hững với em, là cái cảm giác mệt mỏi chẳng biết là nên nắm nữa hay buông...

Dường như anh chẳng biết em muốn gì bởi vì anh chưa bao giờ hỏi em, chưa một lần nào cả. Dù rằng mọi thứ vẫn chỉ là suy nghĩ...Với em thì lại khác, vì chúng mình mới chỉ có một chữ tình thôi, nên không phải điều gì em cũng nói với anh... bởi vì em sợ. Em sợ anh không vui, sợ rằng anh đã quá mệt mỏi với cuộc sống, với công việc, với đủ thứ bộn bề. Em sợ anh sẽ vì phải đối mặt với áp lực. Anh biết không, có mấy ai sầu muộn mà tự dốc hết lòng mình đâu. Cuộc đời cứ như vậy mà trôi đi, ngày này sang tháng nọ... cho dù là buồn vui thế nào em vẫn cứ phải gồng mình lên mà sống, chỉ vì em muốn những lúc đời mình khó nhọc nhiều như thế, cũng vẫn có được một người hiểu mình và sẻ chia mọi thứ. Em chọn việc lắng nghe những lời sẻ chia từ người mà em thương nhất, thay vì than trách với anh rằng cuộc đời này qua tất bật và em thì mệt mỏi rồi. Và cũng vì vậy mà... anh đành quên cả việc em thực sự muốn gì!

Ta vẫn yêu...nhưng hình như thật sự
...những hờn ghen làm ta bỗng chán chường
Những bộn bề như choán hết yêu thương
Mình vẫn yêu... nhưng hình như không phải...

Nhưng bây giờ sao mà em cảm thấy,
...lời yêu kia chỉ như thói quen thường
Anh chẳng còn như xưa nữa, người thương!
Anh bận lắm!
Em biết rồi... Bận lắm!

blog radio, Vì quá bận mà anh quên mất em rồi

Anh bận đến mức quên cả em, bận quá nên chẳng thể yêu em thêm chút nào.

Anh bận với công việc của anh, bận làm tất cả mọi thứ để chứng minh rằng anh đang cố làm cho cuộc sống của em và anh sau này sẽ tốt hơn. Thế bây giờ thì sao hả anh? Cuộc sống của chúng ta bây giờ có đang thật sự tốt không anh khi mà em lúc nào cũng phải chờ đợi anh. Vậy em nằm ở vị trí nào trong trái tim anh và em ở vị trí nào trong quỹ thời gian bận rộn của anh?

Rốt cuộc thì đi đến tận đoạn đường này, em vẫn thường thản thốt và không hiểu rằng... “Chúng ta là gì trong trái tim nhau?”

Chúng ta là gì? Bạn hữu hay người yêu?
Là say nắng thoáng qua hay là suốt kiếp?
Là bền vững hay gặp nhau vài dịp?
Cho nhau vui hay chỉ để tổn thương?

Chúng ta là gì? Trách nhiệm hay vấn vương?
Là cái chi, là do ta lựa chọn
Sẽ chẳng sao nếu khi chưa quá muộn
Ta là gì chỉ ta biết được thôi.

Có lẽ... anh quá bận rồi nên chẳng còn chỗ để yêu em đúng không?
Xin lỗi anh, em thay lòng rồi!
Xin lỗi anh, em chẳng thể chờ được nữa!

© Lam Nguyen – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời yêu chưa nói

Lời yêu chưa nói

Tình yêu thầm lặng suốt nhiều năm tháng đã biến thành một món quà vĩnh cửu, một sự kết nối không bao giờ bị đứt đoạn. Tôi đã học được rằng tình yêu không bao giờ kết thúc, nó chỉ thay đổi hình thức. Tình yêu của chúng tôi, bất chấp mọi khó khăn, vẫn tồn tại, và nó đã trở thành một phần không thể tách rời của cuộc sống và trái tim tôi.

Vang vọng tiếng sáo

Vang vọng tiếng sáo

Nắng chiều nhè nhẹ rọi cao Thất thanh tiếng hót lao đao giữa đời Sáo đi khắp mọi phương trời Lần theo gió mát à ơi thân mình.

Đời là những cung đường

Đời là những cung đường

Đi sai đường không có nghĩa sẽ sai đích đến. Hãy nhớ rằng, “chỉ cần có niềm tin, đi đường nào rồi cũng sẽ tới đích”. Đi đường vòng sẽ xa hơn nhưng bạn sẽ ngắm nhìn được nhiều thứ mới lạ hơn mà những “bước chân mòn” sẽ không thể có được.

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cho em gần anh thêm một chút nữa

Cảnh ôm lấy con người nhỏ bé ấy vào trong ngực mình, vỗ về, an ủi như một đứa con nít. Thảo nấc lên từng tiếng thổn thức mà trái tim đau như cắt vì biết rằng từ đây tình yêu trong cuộc đời mình không còn trọn vẹn nữa, không còn là tình yêu của cá nhân nhưng là của mọi người.

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Hẹn ngày trái tim qua giông bão

Cả hai đối diện nhau, ánh nhìn giao nhau, chạm đến nhau, yêu thương nhau. Tình Yêu trên đời này có lẽ cũng muôn hình vạn trạng như bầu trời, nó hàm chứa Gió, Mưa, Sao, Mây, Mặt Trăng, Mặt Trời và ngàn vạn điều khác.

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu vẫn tồn tại

Có thể là chúng tôi không còn bên nhau, nhưng tình yêu và kỷ niệm đó vẫn tồn tại. Đôi khi, trong những giây phút lặng im, tôi cảm nhận được hơi thở của những kỷ niệm đó, và tôi biết rằng tình yêu thanh xuân mà chúng tôi đã trải qua là một phần quan trọng của cuộc sống của tôi.

Từ thích đến theo đuổi

Từ thích đến theo đuổi

Tuy nhiên, tôi lại sợ mình sẽ bỏ cuộc giống như tôi đã từng làm với rất nhiều sở thích khác. Tôi sợ mình không đủ cam kết, không đủ bền bỉ để theo đuổi đam mê.

Quê hương hai tiếng thân thương ấy

Quê hương hai tiếng thân thương ấy

Quê hương hai tiếng thân thương ấy Nung nấu hồn thơ đến cháy lòng Cuộc sống mới thay da đổi thịt bao sắc màu rực rỡ mênh mông.

Tất cả chỉ là lần cuối thôi

Tất cả chỉ là lần cuối thôi

Ừ tất cả chỉ là lần cuối thôi Dẫu cay đắng hay ngọt ngào cũng thế Nhưng anh ơi làm sao em có thể Khóc lần cuối cùng rồi quên.

Con à, khi về già hãy sống như ông nội con

Con à, khi về già hãy sống như ông nội con

Những lời ông nói, những từ ông giảng giải lúc nào cũng đầy ắp trái tim nhỏ bé của tôi, như truyền động lực để tôi bước tiếp mỗi ngày thật mạnh mẽ. Không khí thu mát mẻ, lá vàng khẽ rơi tôi mơ màng suy tư một ngày nào đó tôi cũng sẽ già đi, cùng con cháu đầy đàn, cũng làm vườn và kể cho chúng nghe những câu chuyện ngày xưa, cũng dạy cho chúng những bài học quý giá, cũng sẽ như ông trở thành một người đầy thông thái, cũng sống cuộc sống thật hạnh phúc trọn vẹn, sum vầy bên gia đình, cũng sẽ viết nên một cuộc đời bình dị và ý nghĩa như ông như bao người chúng ta.

back to top