Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vì luôn có ngoại lệ

2009-02-06 16:11

Tác giả:


(Blog Việt) - Tự nghĩ mà xem, thường thì cuộc sống luôn có nhiều con đường để đi nhưng tóm gọn lại thì có hai con đường chính. Con đường ít rủi ro, dễ cầm nắm hoặc là con đường đầy gập gềnh, chông gai và khó đi. Kết quả rõ ràng phản ánh con đường đi...Kết quả thế nào chắc ai cũng biết. Điều này không mới...

Tại sao hầu hết người ta chọn con đường nhiều người đi, vì "Thường là như thế" và vì đã thường lệ như thế nên bạn chỉ việc nhắm mắt mà theo, khỏi cần phải suy nghĩ, như nó vốn đã an bài đã là một định mệnh vậy.

Nếu cứ xuôi theo định mệnh, chán phèo! Lẫn lộn trong một mớ hỗn độn những con người giống hệt nhau, thiếu cá tính, mất sự đặc biệt và chẳng thể nổi lên cao hơn centimet nào so với những đối thủ khác. Và cứ đi theo cái "Thường là như thế", vô tình bạn đã tự đâm đầu theo một con đường khó khăn, chứ không phải là dễ dàng nữa, bởi đơn giản theo con đường này có quá nhiều đối thủ cạnh tranh. Và bạn chỉ như là một sản phẩm đồng nhất. Trong Marketing, những sản phẩm loại này có thể như là những gói muối, chẳng mấy khi người ta mua muối mà quan tâm tới thương hiệu, tới sự khác biệt giữa các gói muối, và sự bắt chước để có được một gói muối giống hệt đối thủ là quá dễ dàng. Và khi bạn theo con đường "Thường là như thế" thì bạn cũng đã như là một gói muối thêm chút Iốt trong vô số những gói muối khác vậy.

Nghĩ mà xem, cái gì cũng luôn luôn có ngoại lệ
Cứ tin đi, cộng đồng nào cũng luôn có người vượt trội

Và vì luôn có ngoại lệ, nên không có gì là an bài cả. Và tại sao ta lại không trở thành ngoại lệ trong cộng đồng đó, giữa một mớ hỗn độn nhiều màu sắc của cuộc sống bạn bất ngờ nổi lên với một màu đặc biệt, đặc biệt hơn bất kỳ một màu sắc khác. Thêm nữa, màu sắc của bạn được tô điểm thêm chút viền hoa, thêm một chút ánh kim lấp lánh, một chút sơn bóng nhẹ cho bắt mắt...
                                                                   Hình ảnh: Deviantart - Sokyu

Cũng có những ngoại lệ lạ thường, giữa đống màu sắc bạn lại không màu, nhợt nhạt như sau cơn mưa, bủng beo như sau trận bão, vượt trội nhưng không quá khác biệt. Đừng cá biệt...bạn thay vì được lựa chọn sẽ sớm bị đào thải.

Cũng đừng quá bóng bẩy một cách không cần thiết, màu sắc lòe loẹt đôi chỗ dư thừa. Không bị loại vì sự nhợt nhạt nhưng cũng có thể bị loại vì sự quá cỡ của màu sắc.

Và vì luôn có ngoại lệ, thế nên hãy luôn cố gắng. Tham khảo quá khứ cho vui chứ không vì quá khứ làm ta chùn bước. Không phải vì chưa có tiền lệ nên ta bỏ qua cơ hội thử sức mình. Ta sẽ tạo ra cho mình tiền lệ!

Và vì luôn có ngoại lệ, nên bài viết này cũng không theo một tiền lệ nào trước.

Và nguời đọc bài viết này cũng nên suy nghĩ theo một hướng lạ, đặc biệt và suy ngẫm nó theo nhiều cách, có những cách nghĩ ngoại lệ, chưa ai nghĩ tới...

Và vì luôn có ngoại lệ, nên... Nhẫn - Tâm đã viết bài viết này!

 
Gửi từ Blog Nhẫn – Tâm: Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ!
 

Ho ten: linhlantrang_9x
Dia chi: Thái Bình
Noi dung: Có 1 nhà nổi tiếng đã từng nói :" trên đời này làm gì có con đường nào , người ta đi nhiều rồi thành đường thôi" Câu nói này áp dụng vào bài của bạn mới thấy hiểu hết đc ý nghĩa của nó. Cảm ơn bài viết của bạn

Ho ten: Do Trang
Dia chi: Hai Duong
Email: huongtoimattroi_ts@yahoo.com
Tieu de: Ngoai le
Noi dung: Minh thuong hay doc blogviet nhat ,nhieu lan cung gap duoc nhung bai tam dac lam .Nhung thuong vi the nay hay the kia ma chua lan nao fan hoi duoc .Vi luon co ngoai le nen hom nay la ngoai le ...hii ,CAM ON ANH - thanh tam ! (la ngoai le day hiiiiiiiiiii)

Ho ten: Thuỷ Nguyên
Dia chi: Hải Phòng
Email: huyentrang2883@yahoo.com
Tieu de: Đồng điệu
Noi dung: "Và vì luôn có ngoại lệ, thế nên hãy luôn cố gắng. Tham khảo quá khứ cho vui chứ không vì quá khứ làm ta chùn bước. Không phải vì chưa có tiền lệ nên ta bỏ qua cơ hội thử sức mình. Ta sẽ tạo ra cho mình tiền lệ!" Tôi rất thích đoạn viết đó của tác giả. Không mới mẻ nhưng tôi thấy trong đó giọng điệu của một người có thể hành động chứa không chỉ viết suông. Tôi cũng rất ấn tượng với tên của tác giả. Rất mạnh mẽ... Chúc bạn thành công!

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top