Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi chủ động, cậu dám không đồng ý sao?

2023-10-19 02:15

Tác giả: Kim Cương


Đã 4 năm học cùng nhau nhưng lớp 9-3 vẫn chưa có kỷ niệm nào thật sự đáng nhớ, vì thế nhân ngày 20/10 cô Thy -  chủ nhiệm lớp có đề xuất cho các bạn nam lớp 9-3 tổ chức tiệc bất ngờ và chuẩn bị quà cho các bạn nữ lớp 9-3.

***

Cô Thy bước vào lớp và bắt đầu dò hỏi các bạn nam: “ Ô, thế các bạn nam lớp mình đã chuẩn bị gì cho các bạn nữ chưa ý nhỉ?”

Nghe cô hỏi vậy, đám con trai lớp 9-3 bắt đầu rì rào, một bạn nam đại diện trả lời: “ Cần gì phải chuẩn bị làm gì cho mệt cô ơi, bọn em chính là món quà to lớn nhất dành cho các bạn nữ lớp mình rồi ạ!!!!”

Một đứa nói rồi cả đám đều đồng thanh đáp: “ Đúng đó cô ạ, quan trọng là tấm lòng thôi ạ, chứ chuẩn bị quà cáp chúng em sợ các bạn nữ lại ngại không dám nhận.”

Cô Thy nghe đám con trai nói như vậy thì có chút thất vọng xen lẫn tức giận song cô vẫn điềm tĩnh nói: “Cô không yêu cầu các bạn phải làm gì cao sang cho các bạn nữ cả, chỉ là chúng ta mỗi bạn tự chuẩn bị một món quà nho nhỏ rồi bốc thăm tên một bạn nữ trong lớp sau đó tặng bạn là được. Không quan trọng quà to hay nhỏ, cũng không cần quá đắt tiền, cô tin rằng chỉ cần là quà của các em tặng, các bạn nữ lớp ta sẽ sẵn sàng đón nhận và cực kỳ trân trọng những món quà đó.”

Bọn con trai nghe xong thì cũng như tỉnh ngộ, bỗng Đình Hưng – lớp phó học tập của lớp lên tiếng: “Cô nói đúng đó, dù gì cũng học với nhau mấy năm trời, đây đã là năm cuối được học cùng nhau rồi, tớ nghĩ phái nam nhi chúng ta cũng phải làm gì đó cho các chụy đẹp của lớp chứ nhỉ? Tớ thấy ý tưởng của cô cũng không tồi, nên là chúng ta chốt nhé. Mỗi một bạn nam tự mình chuẩn bị một món quà, dù nhỏ hay lớn thì cũng đều phải chuẩn bị. Miễn sao các chụy đẹp của 9-3 vui là được rồi, các chụy đẹp nhỉ?”

Quả nhiên là người có tiếng nói nhất trong đám con trai, được cả đám con trai  nể trọng, chỉ với vài câu nói ngắn gọn mà Đình Hưng đã thuyết phục được tất cả đám con trai trong lớp cùng tham gia tổ chức 20/10 và tặng quà cho các bạn nữ. Vì lớp 9-3 có số học sinh nam nhiều hơn số học sinh nữ là 3 bạn nên có 3 bạn không tham gia tặng quà cho các bạn nữ.

Chiều hôm đó, sau khi học bổ túc trên trường xong, các bạn nam lớp 9-3 chủ động dọn dẹp lớp học, bày biện nước uống, bánh kẹo trên bàn để tổ chức một ngày 20/10 thật ý nghĩa cho các bạn nữ lớp 9-3.

8d6a827786bfbe9e2842bf22562016ca

Ăn uống xong thì chính là phần mà các bạn nữ mong chờ nhất, đó là phần bốc thăm nhận quà.

Từng bạn nam bốc thăm tên của các bạn nữ rồi tặng cho bạn nữ đó, nhưng chỉ có mỗi Trần Ngọc Quỳnh Chi – lớp trưởng lớp 9-3 chờ mãi mà chẳng có ai gọi tên mình. Khi các lá thăm được chuẩn bị từ trước được các bạn nam rút ra hết thế mà lại không có tên của Quỳnh Chi.

Sắc mặt Quỳnh Chi tối sầm lại, nước mắt trực trào chỉ chờ có ai đó tác động là chảy ra từng dòng. Cô bé nghĩ rằng:“Liệu có phải các bạn ghét mình nên mới không viết tên mình vào lá thăm không?” Cô ngồi lặng một chỗ, nhìn các bạn nữ được bóc quà, khoe món quà của họ với cô mà cô càng thêm tủi thân.

Bỗng có một tiếng người nào đó vang lên: “ Ơ, lớp trưởng Quỳnh Chi sao thế? Sao mặt cậu lại tối sầm lại thế kia?”

Cái giọng ồm ồm đó đích thị là của Quang Vinh – lớp phó lao động của 9-3. Cậu ta nhìn Quỳnh Chi rồi nhìn khoảng trống trên mặt bàn chỗ cô bé đang ngồi thì dần hiểu ra vấn đề: “ Thôi toang, tớ xin lỗi nhé, chúng tớ sơ suất quá, lại để thiếu mất một phần quà rồi.”

“Cái này cũng một phần do lỗi của tớ.” – Đình Hưng nói.

“Sao lại là lỗi của cậu được, dù sao các cậu cũng không cố ý mà.” – Quỳnh Chi mỉm cười chua xót đáp lại Đình Hưng và Quang Vinh.

Thấy Quỳnh Chi như vậy, Đình Hưng và Quang Vinh càng thêm bối rối, Quang Vinh lẩm bẩm: “Cũng tại thằng Quách Huy ấy, đến phút chót rồi lại bảo là rút, không tham gia vì sợ người yêu ghen. Ôi trời ơi, đúng là sao chổi mà!”

Thế rồi Quang Vinh tiến lại gần chỗ Quỳnh Chi  vò đầu bứt tai, liên tục xin lỗi.

Đình Hưng cũng tiến đến, nói: Thôi, dù sao thì cũng là sơ suất của ban tổ chức bọn tớ, giờ cho cậu chọn một người để tặng quà cho cậu trong số ba người không tham gia coi như đền bù nhé, được không Quỳnh Chi?”

“Chọn 1 trong số 3 người để tặng quà cho tôi ???” Quỳnh Chi có vẻ hoang mang đáp.

“Ừm, cho cậu chọn 1 trong 3 người trước đó không tham gia do lẻ sĩ số.” – Đình Hưng đáp.

Quang Vinh chen vào: “ Giờ cậu chỉ được chọn một, chọn nhanh lên nào.”

“Ơ, nhưng mà các cậu phải cho tôi biết là 3 người không tham gia đó là ai chứ, tôi có phải các cậu đâu mà biết ai không tham gia trời.” Quỳnh Chi đáp lại Đình Hưng và Quang Vinh bằng giọng điệu ngơ ngác và hoang mang.

“À, tưởng gì, tôi quên mất chưa nói, ba người đó là Hoàng Việt, Hòa Hiệp và Nguyễn Thạc Tùng Anh.” – Đình Hưng đáp.

Quỳnh Chi vừa nghe xong 3 cái tên thì cũng không có gì lạ lẫm vì ba người kia có vẻ hướng nội nên không tham gia nhiều hoạt động của lớp cũng đúng. Nói rồi, Quỳnh Chi nói với Đình Hưng và Quang Vinh: “Là các cậu bảo tôi chọn đó nhé, chứ không phải là tôi đòi hỏi đâu ><”

“Rồi rồi, chọn nhanh lên đi nàng ơi, mất thời gian quá.” Quang Vinh sốt ruột lên tiếng.

“Hừm.....Để xem nào, Hoàng Việt thì là chú họ của tôi, Hòa Hiệp thì tôi cũng tiếp xúc một số lần rồi, còn mỗi Nguyễn Thạc Tùng Anh là tôi chưa từng tiếp xúc bao giờ.” Quỳnh Chi nhanh nhảu phân tích từng người.

“Cô nương ơi, giờ cô chỉ có 1 lựa chọn, cứ chọn bừa đi là được mà, cô có thể ngừng ăn nói sà lơ không vậy???” Đình Hưng có vẻ hết kiên nhẫn đành lên tiếng.

“À thì, cũng phải phân tích xem nên chọn ai để được lợi nhất chứ, hihi. Rồi tôi nghĩ xong rồi, tôi chốt Nguyễn Thạc Tùng Anh sẽ là người tặng quà cho tôi.”

Vừa dứt lời thì Quỳnh Chi tiến đến chỗ Tùng Anh với vẻ mặt hớn hở cùng nụ cười gian manh.

“Tùng Anh ơiiiiii, tớ....” Quỳnh Chi chưa kịp dứt lời thì một gương mặt lạnh như băng quay ra, nói một giọng chán nản : “ Lớp trưởng có chuyện gì cần nói với tôi à, nói nhanh lên được không? Tôi buồn ngủ lắm rồi.”

Quỳnh Chi ấp úng: “À thì... hôm nay lớp chúng ta tổ chức 20/10, do sĩ số lẻ nên có một người chưa nhận được quà, cho nên cậu có sẵn lòng là người... trao món quà đó cho tôi không?”

Đây chính là lần đầu hai người nói chuyện kể từ khi Tùng Anh chuyển từ trường cũ về Trường THCS T vào hai năm trước. Lúc đó, khi Tùng Anh chuyển tới, Quỳnh Chi có tới giới thiệu bản thân và chào hỏi cậu ấy một cách xã giao với tư cách là lớp trưởng để cậu ấy có thể sớm hòa nhập với lớp. Mãi cho đến bây giờ, hai người mới nói chuyện lại với nhau.

Nghe Quỳnh Chi nói xong, mặt Tùng Anh thoáng chút bất ngờ nhưng cũng chỉ buông một từ “Được” đáp lại Quỳnh Chi.

Cô Thy thấy hai đứa nhóc đang trò chuyện gì đó, có lẽ đây cũng là lần đầu tiên cô thấy hai đứa nói chuyện với nhau. Cô Thy tiến đến cho Quỳnh Chi và Tùng Anh đang trò chuyện nhìn Quỳnh Chi mỉm cười rồi quay sang nói chuyện với Tùng Anh: “Hôm nay Tùng Anh có tham gia tặng quà cho các bạn nữ lớp mình không?”

Tùng Anh đang định gục mặt xuống ngủ, nghe thấy cô Thy hỏi thì cũng trả lời: “Lúc đầu thì em không tham gia ạ, do đủ số lượng các bạn nam rồi ạ.”

“Kệ, đủ thì cũng tham gia với các bạn cho vui, tạo thêm kỷ niệm với lớp cũng được mà Tùng Anh.” Cô Thy nói tiếp

“Đó là lúc đầu thôi cô ạ, còn bây giờ thì em biết phải tặng quà cho bạn nữ nào trong lớp mình rồi ạ.” Tùng Anh vừa nói, vừa hướng mắt nhìn Quỳnh Chi đang đúng cạnh cô Thy.

Cô Thy nghe Tùng Anh nói vậy thì cười tủm tỉm, quay sang Quỳnh Chi cô hóm hỉnh đùa: “ Đấy, sướng nhá, được zai đẹp tặng quà, nhất Quỳnh Chi rồi.” Quỳnh Chi nghe cô Thy nói thì cũng chỉ biết cười, trong đầu thầm nghĩ: “ Là do sơ suất nên người ta mới phải tặng quà cho em thui cô ơi.”

“Thôi, cô không làm phiền hai đứa nói chuyện nữa, thế nhá.” Cô Thy vừa nói vừa đi về phía bục giảng.

Cô Thy vừa rời đi thì Tùng Anh lên tiếng: “Thế lớp trưởng thích gì nào? Để tớ còn biết đường chuẩn bị.”

Quỳnh Chi không lòng vòng mà vào thẳng vấn đề: “À thì, chỉ cần một con gấu bông nhỏ nhỏ để bàn học thui là được rùi, tớ không cần nhiều đâu.”

“Oke, chốt, mai cậu sẽ có quà.” Tùng Anh lạnh lùng đáp, trên miệng nở một nụ cười đến mê hồn.

Ngày hôm sau, Quỳnh Chi đến lớp với gương mặt hớn hở hơn mọi ngày vì sắp được một món quà mà cô bé thích.

Vì là lớp trưởng nên Quỳnh Chi phải hoàn thành xong hết các nhiệm vụ được giao rồi mới được trở về chỗ ngồi. Khi trở về cô đi qua chỗ ngồi của Tùng Anh, ngầm ra hiệu xem Tùng Anh có giữ đúng lời đã nói hôm trước không. Nhìn thấy điệu bộ của cô bé, Tùng Anh cũng hiểu ý, chỉ về chiếc cặp sách đang treo ở móc bên cạnh bàn, nhằm xác nhận rằng mình đã giữ đúng lời đã nói.

Thấy Quỳnh Chi tiến gần tới chỗ mình, Tùng Anh vội mở cặp ra, lôi ra một chú gấu bông khá to. Quỳnh Chi nhìn thấy chú gấu to gấp 5 lần chú gấu để bàn mà cô bé tưởng tượng thì ngơ ra.

c3108fb7f060954bda859f913986206e

Tùng Anh liền đưa chú gấu cho Quỳnh Chi, nói vội: “Không biết cậu có thích không, nhưng mà tôi dành cả buổi tối để tìm chú gấu này làm quà tặng cậu đó, chúc cậu 20/10 vui vẻ nhé.”

Quỳnh Chi vui vẻ nhận lấy chú gấu, cả khuôn mặt như dãn hết cỡ: “Ui, chú gấu này còn to hơn so với tớ tưởng tượng, tớ cảm ơn Tùng Anh nhé.” Nói rồi, cô bé hớn hở ôm chú gấu bông về chỗ ngồi của mình.

Khi trở về chỗ, cô bé còn nghe thấy tiếng xì xào của các bạn nữ trong lớp: “Ui, biết thế hôm qua tớ đổi chỗ cho Quỳnh Chi thì có phải là giờ tớ nhận được chú gấu bông đó không, tiếc quá đi mất.” – Cô bạn tên Lan Phương nói với giọng tiếc nuối.

Quỳnh Chi nghe vậy thầm cười, cô bé thoáng nghĩ: “ Đúng là 20/10 đặc biệt nhất từ trước đến giờ với mình mà.”

© Kim Cương - blogradio.vn

Xem thêm:

Kim Cương

Khi bạn muốn làm một điều gì đó, cả vũ trụ sẽ hợp lực giúp bạn!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Các chuyên gia phong thủy tiết lộ: 4 con giáp này có vận may tài lộc bất ngờ khi về già

Các chuyên gia phong thủy tiết lộ: 4 con giáp này có vận may tài lộc bất ngờ khi về già

4 con giáp này khi về già được hưởng cuộc sống thanh bình, dư dả.

5 thói quen khiến sự lo âu trở nên tồi tệ hơn

5 thói quen khiến sự lo âu trở nên tồi tệ hơn

Nếu bạn muốn giữ cân bằng và ngăn chặn sự lo âu của mình, hãy xây dựng một cuộc sống lành mạnh với giấc ngủ chất lượng và những thói quen tốt.

Nên ở lại thành phố làm việc hay về quê làm việc

Nên ở lại thành phố làm việc hay về quê làm việc

Mỗi lựa chọn đều mang lại những ưu và nhược điểm riêng, và điều quan trọng là phải đánh giá và xem xét những điểm này một cách tỉ mỉ trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Ở lại thành phố hay trở về quê đều có lợi ích của riêng nó nhưng bạn có nhìn thấy lợi ích đấy không, hay chỉ nhìn thấy mặt bất lợi của nó thì lại khác

Mênh mông tình đất

Mênh mông tình đất

Cô tin là đất ở đây linh thiêng lắm, đất có tâm hồn đất có linh hồn trong đó, đất có thể hiểu được tiếng nói của người nên đã bao năm ở nơi này mà cô cứ thấy cuộc sống khấm khá hẳn lên và ngày càng đạt được giống như những gì cô mơ ước.

5 cung hoàng đạo sở hữu khả năng sáng tạo nổi trội nhất

5 cung hoàng đạo sở hữu khả năng sáng tạo nổi trội nhất

Cùng khám phá đâu là những cung hoàng đạo sở hữu khả năng sáng tạo cực kỳ ấn tượng nhé!

Đã từng là hồi ức đau buồn

Đã từng là hồi ức đau buồn

Chúng ta không thể vượt qua bất cứ trở ngại gì vì đơn giản anh không hề yêu em như em đã tưởng. Và cũng vì ngay từ đầu anh đã không trân trọng tình yêu của em rồi nên mọi thứ đã không ý nghĩa gỉ nữa khi anh muốn làm bất cứ gì cho em.

Khởi đầu và kết thúc

Khởi đầu và kết thúc

Nhưng cũng chính từ những giọt nước mắt chia ly, chúng ta nhìn thấy ánh sáng phía trước. Bởi thanh xuân cuối cấp không chỉ là kết thúc mà còn là sự khởi đầu của một chặng đường mới. Đó là thời điểm chúng ta có thể tự do lựa chọn con đường của mình

Bao la biển trời

Bao la biển trời

Ông Ba nhìn ra xa, ngoài kia là biển cả bao la, người bạn lớn của ông của con tàu của ông của gia đình ông biết bao năm tháng. Chắc biển cũng thấu hiểu những nỗi lòng của ông của những người làm công việc như ông.

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

4 nguyên tắc mà người EQ cao luôn ngầm hiểu với nhau: Dù thân đến mấy cũng đừng động vào

Giao tiếp giữa người với người là một loại nghệ thuật, làm sao để thân thiết là không sỗ sàng, lịch sự mà không bị xa cách?

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

Cảm ơn bạn vì đã sống tử tế, trở thành một con người tử tế!

“Vẻ đẹp của thế giới, không nằm ở thế giới. Mà nó nằm ở cách nhìn của chính cậu”. Thế giới sẽ luôn đẹp khi ta biết cho đi và truyền những cảm hứng tích cực đến mọi người

back to top