Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tình yêu học trò vẫn mát lạnh như ly trà chanh

2017-08-21 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Suốt thời gian cuối cấp tôi mang niềm nhớ âm thầm mỗi khi nhìn thấy chỗ trống nơi Lan từng ngồi. Khung cửa sổ nơi đó hết thơ mộng khi không còn mái tóc dài bay theo gió, không còn chút thân thương để ai đó đêm về khó ngủ, tập tành làm thi sỹ nghiệp dư...

***

 Tình yêu học trò vẫn mát lạnh như ly trà chanh

Tuổi học trò của mỗi người đều gắn với một ấn tượng khác nhau. Có người nhớ mãi khoảng sân trường ngày xưa đầy nắng, phượng đỏ rơi vào hè khẽ bâng khuâng. Có người không kềm được xúc động khi nhớ về lớp học cuối cùng với bàn ghế, bảng đen cùng thầy cô đáng kính... Còn riêng với tôi, tuổi học trò như song hành cùng rất nhiều kỷ niệm với cô bạn chung lớp tên Ngọc Lan.

Chúng tôi quen nhau vì học chung từ lớp cuối cấp ba. Ngày ấy, lớp tôi rất nghịch ngợm thì Ngọc Lan lại khác biệt với những người xung quanh.Tính tình Lan hiền lành, thuộc mẫu người con gái sống nội tâm, khuôn mặt xinh đẹp cuốn hút. Đã vào niên khóa mới cùng nhau hai tháng, tôi vẫn chưa thể giao tiếp thân hơn với Lan mặc dù tôi là trưởng lớp.

Sống thu mình lại đã gây cho bạn ấy không ít phiền toái. Bắt đầu xuất hiện những trò đùa cười ra nước mắt của các "chuyên gia quấy nhiễu". Mở đầu vào một ngày, sau khi hết giờ ra chơi bước vào lớp, Ngọc Lan hai tay ôm mặt, hét lên khi nhìn thấy quyển vở môn Toán bị ai đó lấy ra đặt trên bàn và bên trên là một lọ mực đen nằm nghiêng, dòng mực chảy dài. Vẻ mặt Lan nửa sắp khóc nửa sợ sệt. Các bạn khác thấy vậy cũng tập trung đến xem. Bỗng có người nhận ra vết mực chảy dài chỉ là miếng giấy bị tô đen rồi cắt ra giống như một dòng chảy, còn lọ mực chỉ là cái lọ không.

Một thời gian sau, Lan lại khổ sở khi thường xuyên thấy một bài thơ tỏ tình kèm một... cánh hoa nhựa hoặc gói cóc, ổi muối ớt trong hộc bàn. Rồi Lan bị tiếp theo trò cột tà áo dài, dán giấy ghi dòng chữ "cần người yêu" vào lưng... Tôi thấy bức xúc nên tìm cách an ủi Lan, đồng thời quyết tìm ra chân tướng sự việc. Mãi sau này tôi mới phát hiện hai chàng trong lớp vì cảm mến Lan, muốn gây chú ý của người đẹp nên bày trò cho vui.

 Tình yêu học trò vẫn mát lạnh như ly trà chanh

Bạn sẽ hỏi tôi có thiện cảm với Lan không? Chắc chắn là có! Tôi thích Lan từ lần đầu bạn ấy chuyển vào lớp. Lan không học chung suốt ba năm như chúng tôi. Lan chỉ mới vào học đầu năm lớp 12. Tôi cũng trầm tính nên tôi với Lan thân nhau theo một cách khác. Buổi chiều sau giờ tan học, chúng tôi thường đạp xe vòng vòng trên những con đường đẹp nhất của thành phố như đường Võ Văn Tần rợp bóng me cổ thụ hay con đường buồn muôn thuở bên hông Thảo cầm viên. Chúng tôi say mê ngồi kể chuyện nhau nghe trong làn gió mát của hồ Con rùa hoặc ăn uống những món quà vặt Sài thành bên hông trường Minh Khai. Ngày nghỉ, hai đứa đi xem phim hoặc uống nước, nghe nhạc tại công viên Bách tùng diệp... Thân nhau là vậy nhưng tôi với Lan vào lớp phải giả vờ như không có gì để tránh bị chọc ghẹo. Trong nhật ký, từ khi quen nhau tôi gọi em thân thương là" ly trà chanh" của tôi...

Tình cảm học trò của chúng tôi đang êm ả như dòng sông, bỗng dưng vào một hôm nổi sóng. Chưa kịp thi học kỳ hai Lan báo với tôi phải ngừng học để bạn ấy về chăm sóc cha bệnh nặng. Hóa ra Lan chuyển vào ở cùng gia đình người chú ruột còn quê nàng là vùng đất biển Nha Trang tận miền Trung. Mãi đến tận hôm nay tôi vẫn chưa quên lần hai đứa gặp để tạm biệt. Lan nắm tay tôi khẽ nói:

- Tớ mến cậu nhiều lắm. Thời gian qua, học ở đây Lan chỉ có Tuấn là bạn thân. Không biết tớ còn có cơ hội vào học tiếp không? Dù thế nào tớ vẫn rất nhớ cậu!

- Tuấn luôn luôn chờ Lan quay lại với trường lớp, với...

Tôi bỏ lửng câu nói vì như có gì đó dâng lên nghẹn đắng, mắt hai đứa đều cay cay, ngân ngấn nước mắt. Suốt thời gian cuối cấp tôi mang niềm nhớ âm thầm mỗi khi nhìn thấy chỗ trống nơi Lan từng ngồi. Khung cửa sổ nơi đó hết thơ mộng khi không còn mái tóc dài bay theo gió, không còn chút thân thương để ai đó đêm về khó ngủ, tập tành làm thi sỹ nghiệp dư...

Hiện nay tôi bước sang tuổi ba mươi nhưng câu chuyện về cô bạn gái khiến tim tôi rung động biết yêu tuổi mười tám sẽ thiếu sót nếu tôi quên kể lại một chi tiết: cách đây hai năm khi đi du lịch, vô tình vào một quán cà phê trên đường Trần Phú ngoài Nha Trang, tôi gặp lại Lan. Bây giờ cô ấy cùng chồng làm chủ quán này. Lan đã có một đứa con năm tuổi. Cô ấy cho biết vì cha bệnh nặng không qua khỏi nên cô đành nghỉ học để đi làm phụ giúp mẹ nuôi các em. Tôi trở thành bạn tốt của vợ chồng Lan, đồng thời cũng nhận làm bố nuôi của con Lan. Mừng cho người bạn thân ngày xưa có bến đỗ bình yên, còn tôi vẫn phải tiếp tục tìm kiếm một "ly trà chanh" ưa thích cho chính mình...

© Hải Triều - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top