Thời ấu thơ trong tôi là...
2019-09-17 01:10
Tác giả:
blogradio.vn - Ấu thơ trong tôi là những tháng ngày rong ruổi đi chơi giữa trưa hè gay gắt mà chẳng bao giờ biết đến cái mũ là gì. Là những buổi tối tụ tập chơi "đánh trụng, năm mười” cùng đám bạn trong xóm khi kỳ nghỉ hè đến.
***
Ngày mưa, ngồi một mình trong phòng suy nghĩ vẫn vơ, chợt những kỷ niêm thủa ấu thơ lại ùa về trong tâm trí. Ấu thơ của một đứa đã 25 tuổi như tôi đây là những mảng ký ức chắp vá chồng chéo lên nhau.
Ấu thơ trong tôi là cảm giác hạnh phúc khi được cha bế bổng lên xoay trên không cùng câu nói: “Chó con của cha đã dậy rồi”, lúc thức dậy trong buổi sáng của ngày nghỉ phép sau tháng đầu tiên cha đi làm xa nhà. Là sự sung sướng, thỏa mãn khi được ăn “bánh mì Cang Gián” mà thỉnh thoảng mẹ theo mấy gì trong làng đi bán gạo xa mua về.
Ấu thơ trong tôi là những khi ngồi trên lưng bà nội theo bà đi sang nhà hàng xóm xem tivi để rồi thấy cái gì mình thích (chủ yếu là thứ ăn được thôi) trên đó lại nằm vạ ra mà đòi.
Ấu thơ trong tôi là những tháng ngày rong ruổi đi chơi giữa trưa hè gay gắt mà chẳng bao giờ biết đến cái mũ là gì. Là những buổi tối tụ tập chơi "đánh trụng, năm mười” cùng đám bạn trong xóm khi kỳ nghỉ hè đến.
Ấu thơ trong tôi là những lần đi chăn bò chỉ vì mãi lo chơi mà đến khi nhà nhà lên đèn từ lâu mới chịu về. Là những khi mùa lạc đến, ra đồng mót lạc còn sót lại của bà con trong khi lạc nhà mình nhiều lắm. Là những ngày lên rú “hái sim, bít tấp, bít rành rành, đào rau má” cùng những đứa bạn thân để rồi có ngày xe bị thủng săm phải dắt bộ về nhà..... Chẳng có ai bắt làm những việc đó đâu, chẳng qua cái tính ham chơi quá thể mà ra thôi.
Ấu thơ trong tôi là những ngày đi học sớm hơn cả tiếng đồng hồ để đến nhà bạn xem hết một tập phim hay chơi đủ rồi mới đến trường. Là những ngày đi học về có xe đứa nào trong nhóm bị hư là lại tháo khăn quàng đỏ cột xe lại với nhau và kéo về.
Ấu thơ trong tôi là ước muốn trời mưa to thật to để được tắm mưa thỏa thích. Là những ngày trời đông buốt giá cả nhà ngồi quây quần bên bếp sưởi ăn lạc rang. Là khi 2 chị em lấy than bỏ vào nồi đất đặt xuống gầm giường cho ấm nhưng lại để trên ghế và thế là hỡi ôi cái ghế đã thành thương binh và 2 chị em bị trận ra trò của mẹ. Là khi nhận lời thách đố của anh trai đọc to truyện Tấm Cám trong vòng 10 phút để rồi nhận lại chỉ là cái mồm nhức mỏi.....
Còn nhiều lắm mà có kể ra cũng không thể hết được. Tôi đã trải qua những tháng ngày như thế, vẫn luôn đùa rằng mình đã được cha mẹ nuôi kiểu thả rông mà lớn lên. Cả tuổi thơ tôi chẳng bị ai quản thúc quá nhiều và tôi thực sự cảm thấy may mắn vì điều đó. Tôi đã được bước qua những tháng ngày thực sự là tuổi thơ dữ dội.
© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Tựa lưng vào phố thị mỗi lần thấy chênh vênh
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Trăm năm bên nhau
Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.
Niềm vui trọn tim anh
Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.
Bạn đang che giấu cảm xúc?
Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.
Ở lại hay ra đi
Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em
Lời hứa tháng mười (Phần 2)
Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.
Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"
Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?
Năm mới xinh tươi
Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã
Hai đầu ngọn sóng
Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.
Mùa đông dang dở
Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường
Lời ước hẹn
Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em