Thì thầm: Ngày mai… em lấy chồng!
2010-04-26 16:34
Tác giả:
Lời tác giả: “Có thể, đây chỉ đơn thuần là một câu chuyện! nhưng… điều mình muốn nói, đó là “Khi yêu, người con gái nào cũng mong được người mình yêu quan tâm! Đôi khi, bạn thấy người con gái mình yêu rất hạnh phúc, nhưng đó chỉ là bề ngoài! Hãy cố gắng quan tâm đến họ nhiều hơn khi còn có thể! Đừng bao giờ biến mình thành Mr. Hối Tiếc!”
Ảnh minh hoạ: vi.sualize |
Ảnh minh hoạ: vi.sualize |
- Gửi từ email Trịnh Thị Hà Thu – trinhthihathu
Mot cau chuyen that hay, no hop voi tam trang cua toi. Cam on ban da post bai .
Mr Không bao giờ hối tiếc nói đây là chuyện hư cấu, nhưng nó là một câu chuyện có thật 100%. Khi đọc những dòng này tôi đã khóc rất nhiều, tôi liên tưởng đến chính bản thân mình, và đưa ra câu hỏi "sao giống tôi quá vậy?". Tôi yêu anh, không phải vì anh giầu, không phải vì anh đẹp trai, không phải vì anh giỏi giang, đơn giản chỉ là tôi yêu anh.
Tôi yêu anh, cũng hẹn hò, cũng những âu yếm của người đang yêu. Nhưng khi có ai hỏi tôi có người yêu chưa, tôi vẫn nhanh nhẹn đáp "chưa". Đơn giản khi đi cùng bàn bè, khi đi dự đám cưới người bạn, đi sinh nhật ...tôi cũng chỉ có một mình không hơn vì anh còn quá nhiều điều để quan tâm.
Anh cũng những hờ hững, nhưng vô tâm của bản thân mình và nhiều khi tôi nhận thấy trong anh không có một chút hình ảnh nào của tôi cả. Anh cũng có lần bỏ rơi tôi để tìm đến một người con gái khác. Và cũng một năm sau không liên lạc, chúng tôi gặp lại nhau, rồi anh quay lại, tôi cũng không hề hỏi hay đề cập đến chuyện cũ, đến người con gái kia vì đơn giản tôi vẫn còn yêu anh, và yêu anh hơn trước nhiều. Nhưng tôi nhận được vẫn là sự cô đơn, sự vô tâm của anh, cũng là những lần hẹn hò để tôi chờ đợi, những lần hẹn hò rồi tự anh "cancel". Tôi chưa có người để "ngày mai em lấy chồng" nhưng trong thâm tâm tôi biết rằng, tôi không còn là của anh. Tôi sẵn sàng đi xem mắt người nào đó để tìm cho mình một nửa khác không phải anh. Ngay lúc này, tôi chỉ sống bằng công việc của mình, vẫn chờ đời dù biết là đợi sẽ không được, dù lý trí nói không là của anh, nhưng con tim vẫn yêu, vẫn chờ đợi anh và hy vọng.
mình cũng như bạn thật sự rất nuối tiếc một tình yêu đã qua. Nhưng hãy cố gắng quên đi bạn ah những gì đã qua không thể lấy lại được. Bạn hãy sống sao cho cô ấy không nuối tiếc vì đã yêu ban, đã giành cho ban nhưng tình cảm chân thành nhất. Vết thương nào rồi cũng lành mà đừng để cho người đến với bạn sau cô ấy phải đau khổ nhé.
Đồng ý với pác Lê, tội mỗi chú rể :)
cung gan giong nhu chuyen cua minh. bat chot nho den mot nguoi du van dang hanh phuc ben chong va sap don 1 thien than nho
Vô tình đọc được trang này, sao chuện của bạn giống như chuyện của mình thế, một kết thúc rất buồn. Suy nghĩ rất nhiều trước khi quyết định và cuối cùng mình đã sai khi quyết định rời xa người ấy để sang ngang. Để rồi bây giời phải hối tiếc nếu lúc trước mình không quyết định như thế. Hối hận muộn màng.
Thật xúc động . Tôi thấy cảm giác kỷ niệm ùa về ./.
Đọc những dòng tâm sự này mình thấy buồn quá! Lòng mình cũng ngổn ngang tâm sự, về chuyện gia đình, tình cảm....
Câu chuyện của bạn hoàn toàn giống câu chuyện của tôi.đọc chuyện của người khác mà giống như chuyện mình vậy.khi nhận ra mọi chuyện thì đã quá muộn mất rồi.cảm ơn bạn đã nói hộ tôi những gì muốn nói.
Trước tiên phải nói rằng tôi là dân IT nên những gì viết dưới đây hơi có 1 tí dính đến tính toán. Phải nói rằng đây là một câu chuyện rất hay và ý nghĩa. Đọc xong tôi rất mừng cho mình vì chưa bao giờ để bạn gái của mình phải đứng sau bất cứ thứ gì trong cuộc sống của mình, kể cả là sự nghiệp, mốt thứ quan trong hàng đầu đối với đàn ông.
Trước khi tôi yêu bạn gái tôi, cô ấy cũng là một người bạn như tất cả những người bạn khác, nhưng sau đó, chính tôi đã đặt cô ấy vào vị trí trang trọng và duy nhất trong trái tim mình, nên nếu sắp sếp thứ tự thì rõ ràng cô ấy phải xếp phía trên bất kì người bạn nào.
Chúng ta chỉ có một trái tim, một tình yêu để dành riêng cho 1 người và một tình bạn để chia nhỏ ra cho rất nhiều người, mà tình yêu lại là thứ được phát triển từ tình bạn. Hãy làm 1 phép tính cực nhỏ, bạn sẽ biết mình nên ưu tiên cho cái gì.
Theo mình đoán thì đây là một câu chuyện hư cấu.
Nhưng chuyện như thế này từ xưa đến nay, có hàng nghìn hàng vạn chuyện như thế.
Nụ tầm xuân
-
Nụ tầm xuân nở ra xanh biết
Em có chồng rồi anh tiếc lắm thay
(ca dao)
Làm gì có hoa nở ra xanh biếc
Cái nụ tầm xuân trong câu ca dao
Ấy là bởi lòng người hối tiếc
Nên nhìn hoa cũng thay đổi sắc màu
Em lấy chồng rồi thì anh lấy vợ
Điều đơn giản thế mà nghĩ không ra
Nhưng khốn nổi tình đời rắc rối
Và trái tim vẫn cứ mù lòa
Nếu trời cứ xanh và hoa cứ đỏ
Anh yêu em thì nên vợ nên chồng
Không có buồn thì vui không có nữa
Các nhà thơ gác bút chạy lông bông
Nụ tầm xuân cứ nở ra xanh biếc
Cho chúng ta môt chút ngậm ngùi
Em có chồng rồi thì anh vẫn tiếc
Như biếc bao luyến tiếc có trong đời
Xuân Sách
Mình thật sự xúc động qua những dòng cảm xúc của bạn. Mình là con gái và mình hiểu được tâm trạng của người con gái ấy. Cô ấy còn đau khổ hơn bạn gấp nhiều lần và mình nghĩ cô ấy đã làm đúng.
Hạnh phúc ở trong tầm tay mà mình không biết nâng niu trân trọng, và mình hy vọng rằng bạn sẽ không bao giờ nối tiếc nữa . Mình tin rằng bạn sẽ vược qua được và đừng bao giờ gây khổ đau cho người con gái nào khác nữa bạn nhé!
Mình cũng từng có người yêu giống như bạn, nhưng mình ko bao dung như cô ấy, mình đã quyết định không quay lại lần hai và mình nghĩ như vậy sẽ làm mình tổn thương mà thôi. Vì bạn biết không cảm giác như yêu sẽ nhanh chóng trôi đi g nhưng sự cảm thông, chia sẽ cho nhau mới là mãi mãi!
Đừng khóc vì em, anh nhé! Hãy cho em vào góc nhỏ nơi đáy trái tim anh thôi! Mình cũng chỉ gặp nhau lần này nữa thôi nhé! Vì mai...trái tim em sẽ yêu người khác rồi! Tôi đã mất em...cầu chúc em thật nhiều hạnh phúc!
hay that. giong nhu tam trang cua minh vay, giong qua.
cuộc đời này trớ trêu thật, có những thứ biết rằng mình sai, sai hoàn toàn, đôi lúc tỉnh táo thì mình nhận thấy rằng mình là người ngốc nhất thế gian, nhưng mấy khi giữ được sự tỉnh táo đó. Con người thường theo tiếng gọi của sự đam mê, danh vọng, và tiền tài, có khi nó thật trong sáng, chân thật, cũng có khi nó thật xa hoa, phù phiếm. Mình hiểu nỗi lòng của bạn, đó là cái giá phải trả cho sự đam mê của mình, thật buồn.
Có người nói với mình rằng: "hãy giữ lấy chút dũng khí trong trái tim mình, và nhờ nó vượt lên qua một ngày khác, và đừng coi việc làm đó chỉ là bình thường". Nếu thấy sai, hãy từ bỏ, từng chút, từng chút một bằng chính lòng dũng cảm của bản thân, đừng bao giờ nghĩ việc đó một cách dễ dàng, nó là cả một sự hi sinh cao cả để làm lại cuộc đời mình, và rồi tương lai tươi sáng sẽ lại vẫy gọi bạn.
Have fun !!!
Mắt tôi nhoà đi, trong khoảnh khắc, tai tôi không còn nghe được những lời em nói và môi tôi, dường như có cả vị mặn nước mắt của em!
Vì sao vậy? Tôi yêu em và thật lòng xin lỗi em...
muộn rồi.nhưng đó sẽ là một bài học cho những con ""hến"" như chúng tôi phải suy nghĩ.
tinh cam chung ta hay tran trong nhung gi minh da co .hay luon ton trong nhau ok. hay la nhung nguoi ban tot cua nhau.
Đọc bài của bạn, tôi không cảm thông với bạn mà còn trách bạn. Như bạn ma bạn bảo bạn yêu người ta, đó chỉ là ngụy biện. Nếu bạn yêu thì bạn đã không đối xửu với người ta như vậy. Cô gái đó đã quá mù qoáng khi nhận lời quay lại với bạn. Tôi nghĩ nếu bạn cứ như vậy thì cả đời này bạn sẽ không có được hạnh phúc thạt sự đâu. Thay đổi bây giờ vẫn chưa muộn đâu bạn ah.
Đọc bài viết của bạn những kí ức ngày xưa lại hiện lên làm lòng mình nao nao khi nhớ lại mối tình đầu khi em trao tận tay lá thư chỉ toàn những dòng thơ làm mình nao nao nhớ lại mình buồn mình rất nhiều:
Tôi dối lòng tôi đã quá nhiều
Yêu anh mà chẳng nói rằng yêu
Bạn bè ghán ghép tôi thường mắng
Chỉ được ba hoa với nói nhiều
Người ấy tặng tôi những nụ cười
Những lời yêu mến xé lòng tôi
Trời ơi tình yêu là thế đấy
Chua xót lòng tôi đến nửa đời
Họ vẫn yêu nhau vẫn yêu đời
Vẫn thường âu yếm trước mặt tôi
Đâu biết lòng tôi trong lúc đó
Lac lõng bơ vơ giữa cõi đời./.
tất cả những gì nhỏ nhặt nhất trong tình yêu ta cung cần nên trân trọng và giữ gìn nó, đừng để đến khi mất đi rồi thì hối tiết. và mình cũng vậy, mình đã đánh mất người mình yêu sau 5 năm quen nhau. những ai đang yêu thì nên trân trọng và giữ lấy tình yêu của mình nhé.
Buồn lắm bạn ạ.Minh cũng có người yêu người mà mình yêu chỉ duy nhấ trong đời minh đã nghĩ vậy và sẽ mãi như vậy,cô áy đã từng nói chia tay mình như thế và cũng đã hỏi minh như thế nhưng không phải vì minh vô tâm và ích kỹ mà tai minh yêu cô áy quá nhiều và dành quá nhiêu cho cô áy khi gia đinh cô áy phản đối vì một lý do " nhà anh xa qua chồng của em ơi".Nhưng thật may giờ cô ấy vẫn bên cạnh mình lại vì lý do đó " dù anh xa thế nào em vẫn yêu anh vì em chỉ yêu anh mà thôi".MInh mong ạn hay cố gắng lên vì tương lai ban nhe.Thân!
không ngờ lại giống chuyện của mình đến thế. Cảm ơn bạn đã nói hộ lòng mình, mình yêu anh ấy, nhưng dường như mình luôn đứng cuối cùng trong bảng xép hạng những sự quan tâm của anh. Chúc bạn hạnh phúc, vì 1 ngày, tình yêu sẽ đến
"Chắc là trăm năm anh cũng chỉ vậy thôi,
Chưa tính nổi giá trả cho hạnh phúc,
Nên quà tặng sớm trở thành kỉ vật
Chia tay mà chẳng biết trách gì nhau.
Ngày mai em mặc áo cô dâu,
Tưởng kỉ niệm tất cả đều yên ắng.
Khi chú rể trao bó hao cúc trắng,
Chợt nhớ anh... hỡi gió... mối tình đầu..."
Cuộc đời chúng ta luôn phải đứng trước những sự lựa chọn và tình yêu cũng không nằm ngoài sự lựa chọn ấy... nhưng chúng ta hãy cố gắng đừng bao giờ phải hối tiếc về sự lựa chọn của mình. Qúa khứ cần phải khép lại... và em cũng tự nhủ mình như thế... I AM SORRY!...
một người đến bên em trao cho em tình yêu, một người nũa đến bên em trao cho em niềm tin. Nhưng cuối cùng tình yêu không còn và niềm tin cung mất... vi anh da den ben nguoi con gai khac roi. Thât sự giờ đây em không biết phai tin va yeu nhu the nao nua...
"ngay mai em lay chong" em se khong yeu anh duoc nua, ma anh cung khong duoc yeu em nua. chung ta gap nhau la nho cai duyen ma khong co phan... anh se chuc em hanh phuc vi biet rang nguoi do cung yeu em nhu anh da tung yeu em
chuc em hanh phuc va "co thu hanh phuc goi la chia ly"
Bài viết này giống tình trạng của mình thật! Chỉ là vấn đề quan tâm đến bạn gái thôi mà dường như nhiều lúc khó thật!
Sao giống mối tình đầu của tôi quá vậy. Anh của tôi ngày xưa cũng như thế đó, có phải chỉ vì hai chữ "vô tâm" mà chúng tôi xa nhau. Để rồi gặp lại trong hối tiếc khi cả hai đã có gia đình riêng.
Hãy trân trọng và giữ gìn những gì mình đang có, đừng để đến lúc mất đi mới thấy xót xa.
"Những ngày hôm sau, tôi vẫn ung dung, bởi tôi biết “Không quá 3 ngày, em sẽ lại liên lạc thôi..."
Đọc những dòng này tim tôi lại nhói đau. Anh vẫn thế! Anh vẫn chỉ đứng ở vị trí của riêng mình và cho mình cái quyền phán xét người khác mà không đặt vị trí của mình vào chỗ đứng ấy để cảm nhận và sẻ chia. Cũng chính vì thế mà mình mất nhau. Em và anh đi trên hai bên bờ của một dòng sông mà không có cây cầu nào bắc ngang, cứ mãi song hành như thế mà không có điểm gặp nhau. Ngày mai... em lấy chồng nhưng không phải là anh!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Cảm ơn mẹ vì tất cả
Dù mẹ tôi có thể không hoàn hảo nhưng luôn yêu thương tôi theo cách hoàn hảo nhất. Việc tôi có được tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời đều nhờ có mẹ.
Những kẻ mộng mơ
Anh đổ thừa cho cà phê làm anh mất ngủ, anh quy trách nhiệm cho thời tiết khó chịu khiến anh không thể chợp mắt nhưng thực lòng anh chỉ suy nghĩ về em, về những nguyên do hai ta không còn hợp, về những gì anh đã làm, đã sai.
Thanh xuân của tôi
Cảm giác nghẹn ngào dâng lên, khiến tất cả chúng tôi đều biết rằng, dù có trải qua bao nhiêu năm tháng, thì những ký ức này sẽ mãi in đậm trong trái tim.
Mây đợi ai nơi ấy
Không còn một Pha Lê áo thun trắng quần jin xanh đóng thùng hăm hở với bao nhiêu công việc xã hội, bây giờ chỉ còn một cô giáo Pha Lê dịu dàng nữ tính trong tà áo dài mỗi ngày đến lớp đến trường.
Giá như...
Hành trình của mỗi người là khác nhau, đoạn đường người ghi dấu vì thế cũng muôn vàng khác biệt. Nhành diên vĩ um tùm nhưng lại dễ gãy đổ trong gió, những cảm xúc cả buổi ban đầu có chắc gì nguyên vẹn đến mai sau.
Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985
Tối hôm đó, Ngọc Lan trở về nhà với bao suy nghĩ. Câu hát “I don't know why, you said goodbye…” cứ vang mãi trong đầu cô. Cô cười thầm, tự hỏi liệu có phải mình đã rung động trước chàng trai tốt bụng ấy không.
Crush
Bất cứ khi nào mà thấy chúng tôi đi cùng nhau là y như rằng đám bạn đó hú hét dữ dội. Nhưng chúng tôi không quan tâm, vẫn làm bạn với nhau như bình thường, nói chuyện và đi học chung. Tôi vẫn thế, chôn cất cái tình yêu ấy vào trong lòng, chờ đến khi chúng tôi 18 tuổi thì chúng tôi sẽ yêu nhau.
Người thầm lặng 20/10
Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.
Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?
Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.
Lá thư tình không gửi
Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.
Xe ta đi trước một mình thôi
Xe bạn đi sau chở đôi người
không phải là vì ta ích kỉ
Khi ta đến đó em đi rồi
Một tuần trước đó đưa em đến
Em bảo tuần sau sẽ không về
Nếu anh có rảnh thì anh đến
Và tuàn sau nữa em về thôi
Nhưng chỉ cuối tuần tôi đến chơi
gặp người bạn học ở cùng nơi
Nhìn tôi bạn nói Hà đi vắng
Nó lại làm anh lỡ mất rồi
Đường về xa lắm đó em ơi
Anh chỉ mình anh tưởng đôi người
40 cây số đường khuya vắng
Trông thấy tình ta kẻ sau cười
Thôi nhé tình ta đã lỡ rồi
Vì anh mơ ước quá đi thôi
Còn em hờ hững em không biết
Long Hải đêm nay sáng một trời
Tình yêu là thế đó.