Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng tư bắt đầu từ một ngày nói dối

2018-04-02 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Hóa ra ngày tháng tư đó Hoàng đã nói dối tôi, cậu ấy tưởng rằng tôi vừa tỏ tình với Quân, còn tôi bị tổn thương vì Hoàng đùa giỡn, chúng tôi đã tạo nên sự hiểu lầm cho nhau và chính những hiểu lẩm ấy đã làm mối tình đầu của tôi trôi theo dòng nước.

***

blog radio, Tháng tư bắt đầu từ một ngày nói dối

Năm ấy, chúng tôi đều là những học sinh cuối cấp, với những bài học miệt mài chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp. Lễ trưởng thành của chúng tôi sẽ tổ chức vào tháng năm và sau đấy chúng tôi sẽ không còn được ngày ngày đến trường, chơi đùa cùng nhau nữa. Dù miệt mài với đèn sách, những giờ học thêm mệt nhoài, trong mỗi chúng tôi đều chất chứa một nỗi buồn man mác và đều mong mỏi dành hết điều tốt đẹp cho bạn bè mình, nói hết những điều chất chứa trong lòng với nhau.

Ngày tháng tư ấy, tôi chuẩn bị một chiếc hộp xinh xắn với đầy kẹo sô-cô-la. Tôi đến trường thật sớm, hồi hợp đợi Quân - cậu bạn cùng bàn đến. Cậu ấy là bạn thân của tôi và cũng là người có ý nghĩa rất đặc biệt và hôm nay đây tôi muốn dành tặng cậu ấy món quà này, nói những điều thật lòng dành cho cậu ấy.

Quân vừa đến, tôi kéo ngay ra góc cầu thang, đưa hộp sô-cô-la cho cậu ấy, đã thân nhau rất lâu nhưng để nói ra những câu thật lòng với cậu ấy, tôi vẫn không tránh khỏi ngại ngùng. Cậu ấy thì lại cười rất tươi, vẻ mặt hạnh phúc ngất trời, còn bất ngờ ôm chầm tôi một cái rồi chạy đi. Nhìn cậu ấy vui như vậy làm tôi cũng thấy vui, vẻ mặt hớn hở tôi vừa định quay về lớp, lại chợt thấy Hoàng đứng ngay trước mắt, cậu ấy đứng đây tự bao giờ. Tôi bất chợt có chút lo sợ pha lẫn sự bối rối.

Hoàng đến bên tôi, cành hoa hồng xụi lơ trên cánh tay, Hoàng nhìn tôi rất lâu, rồi nở một nụ cười gượng gạo.

- Tặng cậu nè, hoa hồng tượng trưng cho tình yêu.

Tôi bất ngờ đến không biết nói gì, trái tim trong lồng ngực như muốn nhảy vọt ra. Tôi trân trân nhìn Hoàng.

- Tớ đang tỏ tình đó, cậu bất ngờ vậy sao?

Nhìn nét mặt Hoàng vừa có chút xót xa, vừa có chút chân thành, tôi đã xém tin là sự thật cho đến khi… Hoàng phá lên cười.

- Cậu tin là thật à, hôm nay là Cá tháng tư đó, không ngờ cậu dễ bị lừa vậy.

Cành hoa hồng xoay xoay theo cánh tay nghịch ngợm của Hoàng, cậu ấy rời đi, tôi rơi vào khoảng không của sự hụt hẫng. Thì ra là một trò đùa, trong một khoảnh khắc tôi đã tin là thật. Tôi biết cậu ấy hay đùa nhưng trò đùa này đã làm tôi thật sự tổn thương.

blog radio, Tháng tư bắt đầu từ một ngày nói dối

Tôi trở về lớp, Quân không trở lại lớp học, cả sáng hôm ấy, tôi chẳng chú tâm được chút nào. Tôi cứ dán mắt vào tấm lưng của Hoàng, cậu ấy ngồi cách tôi một dãy bàn, mỗi ngày đến lớp tôi vẫn lén nhìn tấm lưng ấy, thỉnh thoảng cậu ấy lại quay xuống đùa nghịch với mấy đứa bạn, những lúc ấy tôi lại bối rối xoay đi.

Sau ngày tháng tư hôm ấy, tôi không còn nhìn về phía lưng Hoàng nữa, cậu ấy cũng không hay quay xuống bàn dưới đùa nghịch, chúng tôi cứ như chưa từng có buổi sáng ngày Cá tháng tư ấy, nhưng cũng xem như không có sự tồn tại của nhau. Còn Quân, cậu ấy nói "ngày Cá tháng tư đi tỏ tình là đúng sách vì nếu lỡ bị từ chối sẽ nói ngay là một trò đùa, đỡ quê hơn rất nhiều" và ngày hôm ấy với hộp sô-cô-la tôi chuẩn bị cùng sự động viên nhiệt tình của tôi cậu ấy lấy hết can đảm đi tỏ tình cô bạn lớp bên cạnh, nhưng cũng chẳng may mắn gì. Rốt cuộc tôi và Quân đành kéo nhau ra bờ hồ ăn bằng hết hộp sô-cô-la, mỗi đứa ôm một nỗi buồn riêng mà thả hồn theo dòng nước.

Thời gian cứ trôi đi thật nhanh, chúng tôi tốt nghiệp, mỗi đứa chọn một con đường, tôi không còn gặp lại Hoàng, Quân thì đi học ở xa. Mãi đến khi thời sinh viên qua đi, tôi và Quân mới gặp lại nhau. Bao câu chuyện cũ lại hiện về sôi động. Trong bao câu chuyện ngày xưa ấy, chợt có Hoàng xuất hiện. Quân kể cậu gặp lại Hoàng hồi năm 3 đại học, Hoàng có hỏi về tôi, hóa ra ngày ấy Hoàng tưởng rằng tôi và Quân yêu nhau. Hóa ra ngày tháng tư đó Hoàng đã nói dối tôi, cậu ấy tưởng rằng tôi vừa tỏ tình với Quân, còn tôi bị tổn thương vì Hoàng đùa giỡn, chúng tôi đã tạo nên sự hiểu lầm cho nhau và chính những hiểu lẩm ấy đã làm mối tình đầu của tôi trôi theo dòng nước.

Tôi đã nghe ai đó nói “thanh xuân là dành để bỏ lỡ” và thanh xuân của tôi đã bỏ lỡ tình yêu của Hoàng, thanh xuân của Hoàng lại bỏ lỡ lời tỏ tình dành cho tôi. Ngày Cá tháng tư mọi lời nói dối đều được tha thứ, nhưng lời nói dối của Hoàng đã để lại tiếc nuối cho tôi và Hoàng mãi về sau.

© Trân Võ – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa hè

Mùa hè

Sự khởi đầu hay kết thúc không phản ánh bằng thời gian, điều đó không cần phản ánh hay suy xét. Định nghĩ về thì giờ giữa chúng tôi chẳng còn là một khái niệm, chúng tôi chỉ đơn giản muốn bên nhau chẳng thể tách rời...

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Cuộc sống: hành trình suy ngẫm và học hỏi

Chúng ta có quyền tự do để tạo ra những chương mới, viết nên những câu chuyện mới, và xây dựng những ý nghĩa mới. Mỗi ngày là một trang mới, và mỗi bước đi là một câu chuyện mới đang được viết.

Nhớ

Nhớ

Em ngồi đây bỏng cháy Tim thành bụi mất rồi

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Đại lộ của những giấc mơ tan vỡ

Vật chất mình tìm được không đuổi kịp trái tim mình đang loạn. Bằng cấp mình đang có không chạy đuổi kịp suy tâm. Công việc mình hiện đang làm chưa hẳn là việc mình yêu thích. Cuối cùng bản thân mình thích gì mình cũng không rõ. Nhưng lại rất vội.

Định mệnh là gì?

Định mệnh là gì?

Chúng tôi vẫn giữ thói quen buổi tối trò chuyện với nhau, nhưng cũng chỉ là những câu hỏi xã giao như một thói quen khó bỏ. Tôi cảm nhận được điều gì đó giữa hai đứa nhưng lại chẳng thể gọi tên, vì tôi tin anh và yêu anh.

Mãi sau này...

Mãi sau này...

Quá khứ dạy ta cách đi qua những vấp ngã, rèn giũa sự mạnh mẽ, điềm tĩnh khi đương đầu với khó khăn, cho ta sự thấu hiểu, bao dung, chia sẻ yêu thương hơn để chúng ta trân trọng từng khoảnh khắc ở hiện tại và hi vọng về một tương lai tốt đẹp ở phía trước.

Khoảnh khắc

Khoảnh khắc

Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng

Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…

Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.

Gửi em

Gửi em

Mong gặp em và mong được nhìn ngắm Trái tim này cất giữ tạo nên thơ

back to top