Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng dài nỗi nhớ miền phố thị

2016-01-26 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Mình có thể chia lòng thành bao nhiêu ô nhớ? Để mỗi một ô cất giữ một nối nhớ phố thị. Mình muốn gom hết tất cả. Mang lên chuyến tàu đêm nhân dài thêm nỗi nhớ.

***

Ngày cuối năm chẳng còn cái hăm hở đi đâu như ngày đầu, nằm im trong phòng thấy cái lạnh se sắt những ngày cuối đông hắt vào khe cửa. Còn văng vẳng bên tai tình khúc phố thị.

"Đêm đêm nằm mơ phố. Trăng rơi nhòa trên mái. Đi qua hoàng hôn ghé thăm nhà..." (Việt Anh)

Yêu thật rồi.

4 năm trước, mình thấy Phố trong vần thơ, câu hát của Trịnh. Những tấm ảnh đen trắng cỗi xưa xuất hiện trên mặt báo.

4 năm sau, mình đã ở đây với nguyên do chẳng thể nào buồn hơn. Mình ganh tị với những con người thuộc về nơi đây, được hiểu thành phố sâu thẳm trong tim chứ không phải qua loa từ cái vẻ bề ngoài hào nhoáng, xô bồ và có chút ngờ nghệch.

4 tháng đi qua cho Phố giấu một nỗi nhớ không tên.

Trời thu muộn chưa sang. Mình lặng lặng đến chào Phố, chào mộng mơ của tuổi trẻ sau chuyến bay dài. Vọn vẻn hai tiếng đồng hồ cho khoảng cách gần hai nghìn kilomet. Vậy mới biết, gần mà xa, xa mà gần.

Ngày ấy, có gió hát, có mây giăng, có nắng dịu ngọt rót vào ô cửa kính nhỏ.

Ngày nay, gió vẫn lay lắt từng sợi. Cái nhìn đầy kí ức len vào mảnh tim rung động. Vẻ bề ngoài của thành phố chẳng khác gì một cô gái kiêu ngạo cố che giấu tâm hồn.

Mình vẫn nghe gió ngân nga đầu cành trĩu xuống Phố.

Là những chiều một mình.

Tháng dài nỗi nhớ miền phố thị

Phố ngang phố.

Hàng nối hàng.

Lối qua lối.

Sài Gòn ơi, có nhớ Phố không?

Mình có thể chia lòng thành bao nhiêu ô nhớ? Để mỗi một ô cất giữ một nối nhớ phố thị. Mình muốn gom hết tất cả. Mang lên chuyến tàu đêm nhân dài thêm nỗi nhớ.

Phố xưa - phố nay - phố mai.

Có ngày chủ nhật quẩn quanh tìm nắng, tìm vòm trời đẩy lên cao rộng. Nắng đông xanh cả mảng màu suốt những ngày dài không mưa thì cũng xám xịt. Nắng xập xềnh quán cóc ven đường. Nắng đậu trên đôi vai hao gầy xuống phố.

Nắng thay sắc.

Nắng đổi màu.

Mà lạ.


Nắng thì nắng mà gió thì vẫn cứ gió. Mình đi giữa trời, thấy người cũ dừng xe trước hẻm cũ, hỏi thăm thành phố rằng có buồn không?

Tháng dài nỗi nhớ miền phố thị

"Phố tháng Tư - phố dài nỗi nhớ.

Gió nồng nàn ve vuốt những môi hôn.

Mây tháng Tư xôn xao lời yêu cũ.

Cứ thủy chung xanh mãi đến nồng nàn.

Chỉ còn con đường tháng Tư thay sắc nắng.

Nắng đổi màu - nắng ôm giấc mơ hoa.

Thương bàn chân tháng Tư về lặng lẽ.

Ngác ngơ tìm một vạt nắng chiều xa."

(Lương Đình Khoa)

Mười Hai mà, sao tay tìm vội bài thơ Tư về?

Hay tại vì...

...tháng mười hai - tháng dài nỗi nhớ?

Hay tại vì...

...người buồn tênh nên Phố cũng buồn tênh?

Hà Nội!

© Nhan Tran – blogradio.vn


Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top