Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng 6, chúng mình lỡ nhau một nhịp mất rồi

2016-06-06 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Bây giờ, em đã thấy mình nhẹ nhàng hơn. Em luôn lạc quan, mãi mãi là như thế. Vẫn mong rằng có ngày vô tình gặp anh, chúng mình sẽ nở một nụ cười như hai người bạn lâu ngày gặp lại. Em sẽ vẫn tin vào tình yêu, vẫn đi tìm một chàng trai cho riêng mình, cùng em ngắm những ngày nắng đẹp, nắm chặt tay em cùng một còn đường không hề lỡ nhịp.

***

Những ngày đầu tháng 6, em tưởng rằng mình vẫn còn mơ mộng. Gặm nhấm những kỷ niệm tưởng rằng vẫn ngọt ngào đâu đó. Chợt thấy mình cần tỉnh lại, như tỉnh lại sau những đợt giá rét để đón cái nóng nực ngày hè. Hè tới rồi, chúng mình đã chẳng còn cơ hội nào cho nhau nữa.

Em vẫn hay đi ngang qua những con đường cũ. Có lúc còn dừng lại thật lâu, ngắm những ánh nắng xuyên qua kẽ lá. Lại nghĩ tới câu nói quen thuộc “Buổi sáng ngủ dậy nghĩ ngay tới người mình yêu, được đi làm công việc mình thích, được ngắm nắng xuyên qua lá. Hôm nay chúng mình vẫn yêu nhau, thật tốt biết bao”.

Em từng nói mình thích một tình yêu giản dị, trong sáng không hề có sự xuất hiện của người thứ ba. Chúng mình đã làm rất tốt, mỗi lần đi bên nhau chúng mình đều nghe thấy tiếng cười đùa rộn rã. Anh thường đùa “Làm gì có người nào vui tính hơn anh”. Em thường trêu lại “Tại vì anh đi bên cạnh em”.

Hôm nay Sài Gòn nóng lắm, em chợt muốn tới quán của nhỏ bạn, tự tay làm một ly Capuchino thật đẹp. Em nhẹ nhàng thao tác, chẳng nói chẳng rằng làm nhỏ bạn cũng sợ quá mà không nói lời nào. Em làm xong nó nhẹ nhàng bảo “Thế ly này cho ai làm chuột bạch đây?”. Em bỗng giật mình, mi mắt rung nhẹ rồi thản nhiên “Dành tặng cho cô gái tháng sáu không còn tình yêu”.

Tháng 6, chúng mình lỡ nhau một nhịp mất rồi

Những ngày đầu tháng 6, những buổi trưa ở cơ quan ve thường kêu râm ran, inh ỏi. Nhiều lúc quên, suýt nữa thì cầm lấy điện thoại nhắn tin “Có ai thích nghe ve kêu không nhỉ?”. Em chợt cười, em và anh đã không còn bước cùng nhau nữa rồi.

Tất cả mọi việc hàng ngày không thể kể cho anh nghe nữa. Em tự mình viết vào những trang nhật ký, viết rằng hôm nay em gặp ai, thấy có gì thú vị, yêu ghét ai thế nào….Thỉnh thoảng cũng có một vài dòng dành cho anh. Nhưng em tin rằng tới một ngày nào đó, nó sẽ thưa dần, thưa dần…..

Lâu lâu em cũng nhận được tin nhắn của anh. Em thường đọc rất lâu, không xóa đi và cũng không trả lời lại. Đến một lúc nào đấy, lòng kiên trì của anh đối với em sẽ dần giảm xuống thôi. Chúng mình không còn giống nhau nữa. Rồi anh sẽ chỉ có thời gian quan tâm đến những gì xung quanh anh mà thôi. Anh đã tự mình trượt ra khỏi đường ray nơi mà có em ở đó.

Bạn em bảo em quá cố chấp. Tại sao hai người có tình cảm với nhau lại không thể quay về với nhau. Em từng nói với anh em không thích có quá nhiều người xen vào chuyện tình yêu của hai người. Trong tình yêu em không thích phức tạp. Nếu một ngày anh quá phức tạp, tìm mọi cách mà không thể giải thích cho em hiểu thì tốt nhất là đừng yêu em nữa.

Bây giờ, em đã thấy mình nhẹ nhàng hơn. Em luôn lạc quan, mãi mãi là như thế. Vẫn mong rằng có ngày vô tình gặp anh, chúng mình sẽ nở một nụ cười như hai người bạn lâu ngày gặp lại. Em sẽ vẫn tin vào tình yêu, vẫn đi tìm một chàng trai cho riêng mình, cùng em ngắm những ngày nắng đẹp, nắm chặt tay em cùng một còn đường không hề lỡ nhịp.

© An Nhiên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đất mẹ Cẩm Khê

Đất mẹ Cẩm Khê

Con trở về thăm đất mẹ Cẩm Khê Một miền quê êm đềm như cổ tích Nghe ai hát những lời ru tha thiết Như thuở nào mẹ ru giữa chiều quê

Đêm lặng của những linh hồn thức

Đêm lặng của những linh hồn thức

Không phải là một lời hứa hẹn lãng mạn kiểu phim ảnh, mà là sự chấp nhận trọn vẹn con người thật của nhau, cả những góc tối, những mệt mỏi, những vết sẹo tâm hồn. Đêm đó, không có phép màu nào xảy ra, nhưng có một sợi dây đồng cảm vô hình đã được thắt chặt, bền bỉ và sâu sắc.

Quên đi tình đầu

Quên đi tình đầu

Bao nhiêu cố gắng, sự mệt mỏi và nỗi cô đơn của em nơi xứ người chẳng là gì với anh cả. Nhiều người vẫn bảo em thật khờ dại khi làm tất cả và hi sinh cho anh quá nhiều.

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Trả lại cho anh tình đẹp tuổi đôi mươi

Em bảo rằng em nghèo lắm đó nghe Nghèo cả một đời chẳng có gì để lại Chỉ có chút tình còn vương mang ở lại Tặng lại cho người làm quà cưới ngày mai

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

9 thói quen nhỏ làm nên người hạnh phúc, thành công

Sự kết hợp giữa hạnh phúc và thành công không đến một cách tình cờ mà được xây dựng từ những thói quen hàng ngày có chủ ý.

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Một ngày mùa hạ, phượng vỹ nở hoa

Mùa hạ của nhiều năm sau, phượng vẫn nở hoa, ve sầu cũng đến. Nhưng dưới bóng cây năm đó chẳng còn bóng dáng của hai cô, cậu học trò và những rung động thanh thuần của tuổi mới lớn, chưa kịp nở hoa đã vội chia xa.

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Tuổi trẻ cần sống vội vã để theo kịp với thời đại hay sống chậm lại để cảm nhận cuộc sống?

Dù tôi không phản đối việc người trẻ hiện nay phải sống vội để bắt kịp thời đại, nhưng theo tôi, chính việc sống chậm lại sẽ cho ta không gian để lắng nghe bản thân, thấu hiểu chính mình.

Tình yêu người lính

Tình yêu người lính

Bởi tình yêu nước đã thấm vào da thịt của bà từ lâu rồi. Bà muốn cống hiến cho quê hương này dù là công sức nhỏ bé của bà.

Duyên trần em bỏ lại

Duyên trần em bỏ lại

Duyên trần em bỏ lại Sống một đời bình yên Đi qua vùng cỏ dại Ngắt một đoá hoa hiền

Lạc mất nhau rồi

Lạc mất nhau rồi

Em nào có lỗi gì mà anh lại làm như thế. Thà rằng anh nói anh muốn kết thúc tình yêu này thì có lẽ em sẽ đỡ tổn thương hơn. Cái cách anh làm càng khiến em đau lòng hơn.

back to top