Tháng 3, mùa yêu cũ ùa về
2016-03-14 01:00
Tác giả:
Sáng chủ nhật một mình đi dạo quanh Hà Nội, lượn lờ qua các con phố cũ với những đám mây trôi lơ lửng. Những tia nắng muộn vội vàng vạch mây trắng vươn mình đón một ngày mới. Nắng dần dà len qua các tầng mây làm biếng thức dậy, làm thời gian chậm hơn khiến nhịp Hà Nội cũng chậm hơn trên những con đường.
Những ngày Hà Nội trong veo, những ngày còn sót lại một chút se se lạnh của mùa đông dư vị. Người ta chở hoa trên phố, chở mùa yêu, mùa cũ trên từng ngách nhỏ. Những nhành hoa đủ màu sắc dong giải trên khắp phố phường thủ đô, len qua từng con phố, len qua những sắc màu thân thuộc, len qua mùa cũ… len qua những giọt hồng chảy thẳng vào trái tim…
Tháng 3 trong veo. Hà Nội cuộn mình giữa những ngày mưa phùn ướt nhẹp. Khoác áo xuống phố, chỉnh lại chiếc khăn choàng kẻ ô từng có người đan tay cho đeo và giữ. Giờ thì đúng là giữ nỗi nhớ bên mình và bước đi, lòng ướt mềm những xúc cảm. Rồi lại bước thật chậm qua những con đường, những quán cóc cho đến đêm. Cho đến khi dòng người trên phố thưa dần, chỉ còn một mình mình trên phố, nghe gió hát khe khẽ, ngậm ngùi mang lá rời xa cây, không thương tiếc. Hà Nội bị nuốt chửng bời đêm.
Tháng 3 mùa yêu cũ, những giai điệu lặp lại da diết với đêm, với phố, với những cơn mưa ngâu muộn màng. Những cơn gió trốn mùa đi lạc chỉ để lại ánh mắt thoáng qua, những cái nhìn chăm chú. Có lẽ gió nhìn người thương, nhìn người anh yêu trong hương thơm phố nồng nàn mà xa tít tắp. Gió quyến luyến những bàn tay lạnh, những trái tim cô đơn giữa mùa cũ trở về. Hà Nội về đêm…
Tháng 3 đợi mùa, gió cuộn trong lòng những mảnh tình, mảnh nhạc của mùa yêu cũ. Những yêu thương lướt nhẹ qua ngón tay, lướt nhẹ qua gò má, lướt nhẹ qua những nhớ thương, lướt nhẹ qua những giọt nước mắt không biết từ đâu lăn dài. Những ngón tay vô thức tìm nhau trong bóng tối, tìm những môi hôn nhẹ, những làn hơi ấm, những cái ôm sưởi nhẹ giữa đêm. Những giây phút đó, những giây phút mùa cũ trở về, thấy cô đơn lăn dài trên khóe mắt… đến tận bây giờ.
Tháng 3 chậm lại, trà đá ven hồ mở cửa lưa thưa vài khách đêm khuya. Có lẽ người ta trốn đêm, trốn đi tìm những giấc ngủ yên bình sau một ngày dài mệt mỏi. Chị hàng nước tán phét vài ba câu. Về chiếc ghế đá kia mới thay, về hàng hoa kia vừa héo, về những mảnh tình cũ vắt ngang…
Tháng 3 Hà Nội, tháng 3 lăn bánh giữa đời người, đời thường. Đêm nay, Hà Nội ngoài kia vẫn mưa phùn, những hàng cây già ủ rũ một màu trong đêm, ướt đẫm. Giờ đây, chẳng thiếu gì những cơn gió lạnh khẽ gõ gửa rồi thoáng đi chưa để người ta kịp mời, kịp chào. Tháng 3 - mùa yêu cũ, mùa mang đến cho ta những nỗi buồn vô cớ, những cái tiết nuối hụt hời.
© Lệ Đào – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.