Phát thanh xúc cảm của bạn !

Suy ngẫm về hạnh phúc

2014-08-15 01:07

Tác giả:


Café Blog - Ta hãy cho đi vào lúc người khác không mong đợi, cho đi không vì dịp gì cả. Tôi nhớ một người bạn tôi chia sẻ: “Tại sao bạn bè lại tặng hoa cho tôi khi tôi bị bệnh, lúc tôi không hề có tâm trí để thưởng thức, dù rằng tôi rất thích hoa?”. Hãy tin tôi, trao đi hạnh phúc của bạn, và bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn thế.

***

Hạnh phúc là gì?

Một buổi tối rảnh rỗi, tôi đăng lên Facebook một câu hỏi nhỏ: “Hạnh phúc là gì?”. Sau một ngày, loại bỏ đi những câu trả lời mang tính đùa giỡn, đây là các câu trả lời mà tôi nhận được:

“Đến từ những thứ không nhìn thấy được”.

“Là một khoảnh khắc. Nó đến từ niềm vui nho nhỏ”.

“Là một trạng thái bản thân cảm thấy thỏa mãn, thanh thản. Nó là mục đích cuối cùng của tất cả mọi việc mình làm”.

“Là khi đạt được điều mình mong muốn và biết thoả mãn với những gì mình đang có. Hạnh phúc đến từ một quá trình phấn đấu hay đơn giản tìm thấy bất chợt. Cụ thể, nếu em cảm thấy danh tiếng là niềm hạnh phúc, thì phải phấn đấu. Còn với anh, bị tào tháo rượt mà nhìn thấy nhà vệ sinh là hạnh phúc rồi”.

“Con nguời dù làm gì đi nữa cũng đều hướng đến hạnh phúc, không có điều này thì meaningless life nhé”.

“Tùy hoàn cảnh”.

“Là khi ta được yêu thương, trở nên quan trọng, không thể thiếu với mọi người, được mọi người công nhận. Hạnh phúc cũng đến khi ta cho đi”.


Bạn thấy đó. Một câu hỏi ngắn gọn thế thôi nhưng lại có nhiều câu trả lời khác nhau. Mỗi người mỗi quan niệm. Không có đúng – sai ở đây.

suy ngẫm về hạnh phúc

Quan niệm về hạnh phúc thay đổi khác nhau ở cùng một con người trong từng giai đoạn, hoàn cảnh khác nhau. Ngày xưa, khi còn bé tí, hạnh phúc của một đứa trẻ con chỉ đơn giản là một cây kem mát lạnh trong những trưa hè oi bức. Lớn hơn, hạnh phúc của đứa học sinh là có được những con điểm cao, làm cho bạn bè, cha mẹ, người thân tự hào. Bước vào kỳ thi đại học, hạnh phúc của các sĩ tử là nhận được giấy báo đỗ đại học, không phụ công cha mẹ nuôi ăn học 12 năm trời. Vài năm sau đó, hạnh phúc là có được một công việc được xã hội trọng vọng, một người bạn tốt để chung sống vui vẻ cả đời, có nhà lầu, xe hơi... Lập gia đình rồi, hạnh phúc là khi con cái được ấm no, học giỏi. Về già, hạnh phúc là được quây quần bên gia đình, không phải cô đơn tuổi xế chiều.

Khi trẻ, hạnh phúc đến từ vật chất. Lúc già, hạnh phúc đến từ tinh thần.

Trong cùng một con người đã có những định nghĩa khác nhau về hạnh phúc thì không có gì ngạc nhiên khi những người khác nhau lại có những định nghĩa khác nhau, thậm chí còn đối lập nhau. Một đứa trẻ lúc nào cũng bị cha mẹ trông nom quá kỹ lưỡng sẽ cảm thấy hạnh phúc nếu như cha mẹ nó cho nó tự do hơn. Ngược lại, một đứa trẻ luôn được tự do, thích làm gì thì làm lại mong muốn cha mẹ nó quan tâm nó hơn. Những người bình thường ao ước được hưởng hạnh phúc khi được mọi người chú ý, trở nên có tiếng. Ngược lại, những người nổi tiếng lại cảm thấy hạnh phúc khi thoát ra khỏi các tay săn ảnh suốt ngày bám theo họ, phá vỡ cuộc sống riêng tư của họ. Những người ốm đau, bệnh tật chỉ mong có được hạnh phúc đơn giản là một thân thể lành lặn, khỏe mạnh. Đôi khi, hạnh phúc của người này với người kia như có mắc xích, liên kết với nhau vậy. Hạnh phúc của bạn thân nhất của tôi đơn giản là có được chiếc xe máy để chạy vòng quanh phố, không bị ràng buộc. Nhưng, nếu không có sức khỏe, điều kiện đâu để bạn tôi có được sự tự do?

Hạnh phúc không chỉ có ở mỗi cá nhân riêng biệt, mà hạnh phúc còn có ở một tập thể, cộng đồng, dân tộc. Không đâu xa, ngay chính nước mình, mỗi con người Việt Nam sẽ cảm thấy hạnh phúc biết bao khi dân tộc ta thoát nghèo, trở thành nước phát triển, bảo vệ được chủ quyền lãnh thổ.

Xem ra, để đi tìm hạnh phúc đích thực lẫn trong biết bao nhiêu định nghĩa về hạnh phúc kia, có lẽ, ta phải mất cả đời người để tìm thấy. Cá nhân tôi tâm đắc nhất câu trả lời rằng:”Hạnh phúc tùy cách nhìn”.


Hạnh phúc đến từ đâu?

Theo khoa học, hạnh phúc đến từ não bộ. Khả năng nhận biết bản thân và cảm nhận nằm ở thùy não trước (vùng não sau trán và mắt).

Theo tâm linh, triết lý nhà Phật, hạnh phúc đến trong khoảnh khắc này, tại đây và ngay nơi này.

Làm sao để hạnh phúc?

Hạnh phúc không phải là sự ngẫu nhiên mà là sự lựa chọn mà ta hoàn toàn có khả năng thực hiện. Một chị bạn của tôi từng nói rằng để hạnh phúc, ta cần biết đủ. Tự bản thân thấy đủ với những gì mình đang có là hạnh phúc. Trớ trêu thay, không nhiều người biết đủ như chị. Nghiên cứu Killings Worth của Gillbert thực hiện trong năm 2010 chỉ ra rằng, con người dành 46.9% thời gian thức trong ngày chìm đắm vào thế giới ảo tưởng. Họ để tâm trí đi rong thay vì suy nghĩ về công việc cần thực hiện. Thơ thẩn càng lâu bao nhiêu, họ càng cảm thấy bất hạnh bấy nhiêu. Bất hạnh cũng như rượu. Một chút có thể có lợi cho sức khỏe, nhưng quá nhiều sẽ thành rắc rối, thậm chí bị nghiện. Cách đây không lâu, giới trẻ dấy lên trào lưu Emo. Trong một hội nhóm Emo, các thành viên sẽ kể chuyên buồn cho nhau và cùng khóc. Đồng tình rằng chia sẻ nỗi buồn sẽ góp phần hạnh phúc hơn, nhưng ngày nào cũng ôm nhau và khóc lóc, nhìn đời bằng con mắt u ám thì sao khá lên nổi? Cuộc sống bao giờ cũng có hai mặt, sáng và tối, hạnh phúc và bất hạnh. Nếu ta chỉ nhìn thấy một trong hai mặt, thì ta sẽ mất đi cái nhìn toàn diện, tuy hỗn tạp nhưng hoàn hảo của cuộc sống hiện tại. Nhưng dù sao, hãy chọn lựa hạnh phúc đến từ những điều tích cực.

Hạnh phúc thường được hiểu là một nụ cười trên khuôn mặt. Vì vậy, thay vì hỏi “Điều gì khiến mình hạnh phúc?”, hãy hỏi: “Điều gì khiến mình cười?”. Tìm kiếm hạnh phúc, nghe có vẻ xa vời, không biết đâu mà lần nhỉ? Đơn giản lại, ta hãy tìm kiếm điều khiến mình mỉm cười. Khi cười, tế bào bạch cầu trong máu sẽ được tăng lên. Đây là yếu tố quan trọng, sống còn đối với hệ miễn dịch, đẩy lùi khối u, các bệnh ung thư. Đặc biệt, khi cười thả ga, cười hết cỡ, chất bata – endorphin sẽ được phóng thích, có tác dụng giảm ưu phiền, tăng hormone tăng trưởng, giúp ta có thêm sức mạnh để đối phó với mọi khó khăn trong cuộc sống. Ông cha ta có câu “Một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ”. Tiếng cười tuy không trị bác bệnh, nhưng nó mang đến cảm giác hy vọng, tinh thần tích cực.

Nghe một bản nhạc cũng sẽ góp phần giúp ta hạnh phúc. Dây thần kinh thính giác dẫn truyền các rung động cơ học xuyên qua màn nhĩ đến khu thính giác não xám, chuyển hóa thành các tín hiệu điện tử rồi tiếp tục dẫn đến khu xử lý cảm xúc. Tại đây, norepinephrine và epinephrine được phóng thích, giúp ta tỉnh táo, giảm đau, mệt mỏi, thay đổi tâm trạng. Hát, nhảy múa, lắc lư theo nhạc cũng làm ta hạnh phúc hơn. Theo luận án tiến sỹ Sandgren vào năm 2005, những ca sỹ nghiệp dư cảm thấy hạnh phúc trong quá trình luyện thanh. Họ trải nghiệm cảm giác tuyệt vời khi họ thể hiện, tự khẳng định mình trong khi hát.

Để hạnh phúc, hãy chia sẻ hạnh phúc. Ai cũng muốn cho đi nhưng văn hóa xã hội ta đang sống lại khuyến khích ta hướng đến những gì ta chưa có; muốn ta lấy, lấy, lấy… Chủ nghĩa vật chất bao bọc ta lại, ngăn không cho ta có ý định cho đi. Hạnh phúc của cuộc sống không nằm ở chuyện bạn nhận được bao nhiêu mà là, bạn cho đi được bao nhiêu. Có một câu nói của ai đó rằng: “Thật chẳng vui vẻ gì khi là người giàu có nhất trong nghĩa địa”. Ta hãy cứ cho đi. Cho đi điều gì, ta sẽ nhận lại được điều ấy, có thể không cùng một người. Ta cho đi không chỉ tinh thần mà còn vật chất: một nụ cười, một cái ôm, nói lời yêu thương, không chỉ trích, không tiếc lời khen, làm tình nguyện, cốc cà phê nóng, quyển sách nhỏ, quà tặng bất ngờ.

Ta hãy cho đi vào lúc người khác không mong đợi, cho đi không vì dịp gì cả. Tôi nhớ một người bạn tôi chia sẻ: “Tại sao bạn bè lại tặng hoa cho tôi khi tôi bị bệnh, lúc tôi không hề có tâm trí để thưởng thức, dù rằng tôi rất thích hoa?”. Hãy tin tôi, trao đi hạnh phúc của bạn, và bạn sẽ nhận lại được nhiều hơn thế.
  • Đặng Huy Tâm

Bài dự thi "Hạnh phúc vẫn đủ chỗ cho ta". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn để lại bình luận cuối bài viết tại website hoặc like và chia sẻ lại link bài viết từ trang fanpage facebook.com/yeublogviet

VIẾT ĐỂ CẢM NHẬN HẠNH PHÚC, LAN TỎA HẠNH PHÚC VÀ NHẬN NHỮNG GIẢI THƯỞNG HẠNH PHÚC! 


MỜI BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỘC THI VIẾT "HẠNH PHÚC VẪN ĐỦ CHỖ CHO TA"

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Bức thư không kịp gửi

Bức thư không kịp gửi

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

back to top