Sự "vẩn mốc" của thời gian
2014-09-10 01:19
Tác giả:
Cafe.Blog - Thời gian cứ thế trôi đi. Vo tròn, vón cục như một loại sâu bệnh. Nhạt nhẽo, bạch phếch và dồn dập. Không đủ thời gian cho tất cả, cho công việc, cho bản thân, cho những thứ thú vui hay mong muốn khát thèm điên cuồng trong nhiệt huyết.
Đã lâu lắm rồi Mình không còn viết!
Một vài câu, một vài từ. Nho nhỏ, con con. Lâu rồi không còn những chuyến đi. Những buổi gặp gỡ vui đùa.
Thời gian cứ thế trôi đi. Vo tròn, vón cục như một loại sâu bệnh. Nhạt nhẽo, bạch phếch và dồn dập.
Không đủ thời gian cho tất cả, cho công việc, cho bản thân, cho những thứ thú vui hay mong muốn khát thèm điên cuồng trong nhiệt huyết.
Tuổi thanh xuân như gió thoảng trên vai. Đứa con gái mang trong mình sứ mệnh của một thằng đàn ông. Những ràng buộc vô hình níu giữ. Những áp lực trên đôi vai nhỏ. Giật mình vai nhỏ run run. Khóe mi cay ướt những cảm xúc. Sự cô độc ngấm vào tim. Rỉ máu
Ai đó từng nói: " Cuộc đời được bao nhiêu mà hững hờ". Ta có thể lấy gì để đo thời gian? Không gian? gió hay sương?
Trong bộn bề những thứ bủa vây! Đôi lần em nhớ đến anh. Đến quá khứ nắng mai nhưng ngay sau đó là hình ảnh của những ngày rêu mốc, bàng bạc và hăng hắc vị đắng của cảm xúc. Rồi thời gian lại trôi.
Những người bạn, vài người bạn, một người bạn và mình
Những công việc, hạn mức, định lượng và khát khao của một con bé không xinh đẹp muốn khẳng định và vươn lên ở chốn thị thành.
Thời gian cứ mốc meo, vẩn đục. Xám ngoét như một đêm không trăng.
Những cảm xúc cứ khô cạn dần. Đôi khi bùng lên một ngọn lửa nguội tàn. Đôi khi nhức buốt như kim châm. Xúc cảm như hoang mạc bị huyễn hoặc trong lối mòn lý trí và con tim. Mọi thứ cứ trôi. Thời gian trôi. Tình yêu trôi.
Và rồi: "Sẽ đến lúc mọi thứ đều đáng thương cả, mình, những câu chuyện, và cả những lời được nói ra lúc vui mà sau đó chẳng còn ai thiết tha giữ nữa"
Mong manh làm chi giữa những bộn bề không mềm mại
Mạnh mẽ làm chi giữa những rằng buộc không thể cắt lìa
Vui tươi làm chi khi những nỗi buồn còn dài như một tiếng thở dài
Rồi sợ hãi, rồi mơ hồ như nhìn thấy chính mình trong hình ảnh cô bé hoang lạc giữa những dòng thư của Tử Lan Viên.
Những thành phố, những mái hiên mưa
Thành phố quá đẹp đã không giữ nổi tôi
Thành phố quá rộng cho nỗi cô đơn của tôi đứng khóc
Chỉ lặng lẽ
Chiếc xe bus muộn nhất lăn mình
Trong đêm mưa rơi như tuyết
Tôi hóa thành mùa đông
Anh có vui không nếu biết
Chuyến đi này
Tôi chỉ muốn nói lời tạm biệt
Với nụ hôn thất lạc.
Chuyến đi này
Tôi chỉ muốn ngồi bên tôi một lát
Chúng ta đã nghĩ ra bao câu chuyện
Không thốt thành lời
Chúng ta đã trải qua bao ngày tháng
Vừa thương nhớ vừa dè dặt
Chúng ta đã quên nhau
Theo cách một chiếc lá mục dần vào đất
Này anh
Hãy cùng ngồi bên nhau uống với nhau một tách cafe
Trong thành phố có những mái hiên, những bụi mưa rơi như tuyết
Còn một thành phố khác
Chỉ thuộc về em
Cùng một mùa hè rớt
Anh
Ta chia tay thôi.
- Đại Đậu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Yêu nhau từ thưở mười hai
Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.
4 con giáp này luôn nhận được sự giúp đỡ của quý nhân trong đời, nắm được cơ hội thì giàu có đến già
Trong suốt cuộc đời mình, 4 con giáp này luôn có quý nhân kề bên.
Chuyện của mùa Hè
Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.
Tự giận dỗi
Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại
Cung đàn vang khúc tình ca
Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy
'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời
Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.
Yêu xa
Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.
Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay
Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.
Lũ trẻ của rừng núi
Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.
Rồi một ngày...
Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...