Phát thanh xúc cảm của bạn !

Phải đợi bao lâu nữa để em làm cô dâu của anh?

2014-09-15 01:23

Tác giả:


Đã hơn một lần trong đời này em ước mình là cô dâu, sánh bước bên anh trên con đường ngập hoa và ánh nắng. Nhưng con đường giờ đây chỉ còn mình em, lẻ loi, chòng chành, cô đơn.

***

Em hẹn hò với giọt nắng lang thang
Với cơn mưa đêm, với gió mùa lạnh giá
Với nỗi cô đơn, hết đông rồi sang hạ
Với cuộc đời, mà chẳng thể với anh…”( September Rain)

Một bản nhạc không lời đi vô hình cùng em trên con đường ướt mưa, chỉ còn tiếng mưa, tiếng bọt bóng vỡ òa trên đường đầy nước. Ngược thời gian, ngược về quá khứ, em nhớ bàn tay, giọng nói ấm, hơi thở nhè nhẹ của anh mỗi khi hai đứa nắm tay đi dưới mưa như thế. Gió thều thào bên tai, em giật mình, ngỡ như anh vừa quanh quẩn qua đâu đây, nhưng em tìm hoài, tìm mãi, anh đi đâu mất, anh đâu biết trái tim em đã hóa vụn vỡ.

Anh còn nhớ hay đã quên rồi những kỉ niệm ngọt ngào, vẫn con đường mưa ướt, có một bờ vai như thế đã quen lắm rồi, thế mà giờ em chơi vơi, lạc lõng một mình trên phố. Mỗi lần chúng mình tay trong tay đi vòng quanh bờ hồ, em cứ buông lơi bàn tay ra hứng những giọt mưa ngoài chiếc ô chung đôi của anh, của em. Rồi nhưng lúc đi qua vũng nước sình, anh nhấc bổng em qua, còn anh thì bị bắn tung tóe, em cười hồn nhiên dưới cái vẻ ngây thơ tội nghiệp của anh, anh cũng phì cười như thể anh hiền lành lắm vậy. 

Anh biết không, em đã hơn một lần ao ước có anh trong cuộc đời này, ước cái tình yêu xa xôi, cháy bỏng của mình trở thành hiện thực, rằng em xinh xắn trong áo cưới tinh khôi, anh cười hiền thơm trộm vào má ửng hồng của em… Thế nhưng, anh là người của hư vô, của hoang đường mơ mộng, điều ước đó em chẳng thể lại gần mà cũng chẳng thể rời xa.

Đã hơn một lần trong đời này em ước mình là cô dâu, sánh bước bên anh trên con đường ngập hoa và ánh nắng. Nhưng con đường giờ đây chỉ còn mình em, lẻ loi, chòng chành, cô đơn.

noãi nho

Còn đường vắng giờ chỉ còn một bóng
Vắng tiếng cười trò chuyện thân quen
Cây phượng vĩ cuối đường thôi trông ngóng
Thôi đợi chờ, chiều hai đứa về chung…

Nhưng em còn phải đợi bao lâu nữa, em tự nhủ lòng mình sẽ kiên nhẫn chờ như đang chờ một lời hứa vô hình, anh vô hình, ánh mắt vô hình, trên con đường vô hình và chỉ mình em tồn tại. Em biết rằng có những điều mà thời gian bất lực, dẫu cố gắng thật nhiều rồi có cứu vãn được gì đâu, con người sẽ dần thay đổi, mà sao em cứ ngờ nghệch tin vào một lời hứa, rồi những lúc bất lực em tự hứa lòng mình thôi không đợi chờ nữa, nhưng thật lòng, em có làm được thế đâu anh.

Em cứ đi mãi và sẽ đi mãi trên những con đường có bóng hình anh, cứ quanh quẩn mãi giữa phố mưa xao xác, cho tới khi bước chân em mệt mỏi, con tim em rệu rạo. Nhưng con tim em đã ngược dòng lí trí, em không thể làm gì ngoài mãi đợi chờ anh.

Một mùa mưa nữa lại về, chỉ còn lại em và nỗi nhớ, anh còn nhớ hay đã quên ngày anh gặp em, từ hai người xa lạ trở thành thân quen, rồi lại dần xa lạ trong nhau. Anh còn nhớ hay đã quên một con bé tóc ngố mãi đợi chờ anh về. Có thể là mơ, có thể chỉ là hư vô!

  • Nhung Vũ 


Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Cậu còn ở Hà Nội chứ?

Khi gió mùa đông bắc về, tôi càng cảm nhận rõ nét sự thiếu vắng của Cậu—như một nhịp điệu không còn vang lên trong bản hòa ca của cuộc sống. Hà Nội, với tất cả vẻ đẹp và nỗi nhớ, đã trở thành một phần tâm hồn tôi, nơi mà mỗi con phố, mỗi tiếng cười đều gợi nhắc về Cậu. Liệu rằng, trong những sớm mai se lạnh hay chiều hoàng hôn rực rỡ, Cậu có còn ở đây, lắng nghe những tâm tư của tôi giữa lòng thành phố này?

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

Những bài học sâu sắc đến từ gia đình

5 năm trôi qua, thời gian không dài cũng không ngắn nhưng đủ để tạo những bước ngoặt trong cuộc đời mỗi người. Chúng ta không chỉ có một gia đình chung mà ai cũng sẽ có, một gia đình riêng, một cuộc sống riêng.

Thế nào là tình yêu?

Thế nào là tình yêu?

Tình yêu là cái gì vậy nhỉ Nghe đồn tình yêu tựa cơn ác mộng Em sợ ác mộng nên cũng chẳng muốn yêu Nhưng khi gặp anh thì sao lại khác Cơn ác mộng bỗng hoá giấc mơ xanh

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Khi được mời đi ăn, hãy nhớ 3 điều không nên để giữ gìn nhân duyên

Có những quy tắc ứng xử bạn nên nhớ khi được mời đi ăn để nuôi dưỡng mối quan hệ tốt đẹp.

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Giữa đại ngàn bao la, có phải là nơi tình yêu bắt đầu?

Thời gian qua cô nỗ lực vượt qua những khó khăn, thiếu thốn nơi rẻo cao, chứng kiến từng ánh mắt trong veo của lũ trẻ sáng lên khi biết đọc, biết viết. Và cũng hơn một năm kể từ ngày cô gặp Duy - người đàn ông có đôi mắt cương nghị, giọng nói ấm áp và nụ cười hiền lành làm trái tim cô rung động.

Hôm nay em cưới rồi

Hôm nay em cưới rồi

Tôi chẳng biết phải miêu tả như thế nào về chị cho đúng. Mọi thứ ở nơi chị điều làm tôi cảm thấy rung động. Chỉ tiếc một điều là tôi chưa bao giờ đủ can đảm để nói ra hết lòng mình.

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Mẹ ơi, con xin lỗi…

Tôi luôn nghĩ, mẹ đã sinh ra tôi thì phải có trách nhiệm với tôi. Vì mẹ là mẹ nên mẹ phải làm tất cả mọi việc nhỏ to trong nhà. Cho đến khi nghe bố kể về mẹ, tôi mới nhận ra, chính mình là nguyên nhân khiến mẹ phiền lòng.

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

back to top