Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nữ nhi tình trường

2022-10-16 01:20

Tác giả: Mộ Hạ


blogradio.vn - Hình bóng người ta thương trong tim trải qua năm dài tháng rộng càng trở nên quá mức sâu đậm, đến mức dù cho có khoét tim ra cũng không thể phai mờ.

***

Thời Châu ta là nữ tướng duy nhất của vương triều, sau mấy năm lập được đại công quay trở về thì hay tin người trong lòng đã thành hôn. Ta tuân thưởng gả vào phủ Thái tử, lí do chính là để có cơ hội ở cạnh bên bóng hình ấy. Ngày xuất kiệu mưa bay lất phất, vốn trước đây ta luôn tin "ngày đại hôn nếu trời mưa sẽ hạnh phúc cả đời", dù đối phương không phải là người mỗi đêm đều mơ thấy, nhưng nghĩ đến việc chẳng mấy chốc sẽ gặp mặt thì môi nhỏ liền cong lên. Hình ảnh tân nương áo đỏ xuất giá vốn mĩ miều, nay lại càng vì nụ cười bẽn lẽn của thiếu nữ mà rạng rỡ hơn.

"Nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê giao bái!"

Đôi phu thê cùng nhau thực hiện tam bái trong pháo đỏ vang trời. Ta trông thấy người hòa lẫn trong đám đông, vẫn là gương mặt ngày nào, ánh mắt ôn nhu gợn sóng. Ta thề với bản thân, nếu đây không phải là định mệnh của đời mình, thì ta vốn dĩ chưa từng sống qua giây phút nào.

Thế mà lại không bao giờ nghĩ đến bộ y phục đỏ lộng lẫy được mặc trong đêm tân hôn hiển nhiên cũng không dành cho người mình muốn. Vốn nổi danh là mỹ tướng, ngày hôm nay còn cố tình trang điểm diễm lệ để người ngắm nhìn, vậy mà lại qua tấm màn che mặt thoáng thấy hình bóng cô đơn quen thuộc nơi cửa phủ. Ta liền bật dậy chạy đến bên người, khoảng cách gần ngay trước mắt nhưng chẳng thể với tới, ta tiến người lùi, chưa kịp cất tiếng gọi cái tên đã luôn miệng từ lúc vừa biết nói. Người quay đi để lại khoảng không lạnh ngắt, đêm tân hôn lòng lặng như nước, những gì đẹp đẽ nhất của ta đêm nay dành cho một người, nhưng người đấy lại không phải là người đầu giường cộng chẩm cùng ta.

Vì một nụ cười của mỹ nhân, ta từ chim ưng chốn sa trường hóa làm họa mi trong lồng kính, bắt đầu những ngày tháng hậu cung thị phi, những buổi tản bộ Ngự hoa viên nhàm chán, đối vần thơ vô nghĩa, tất cả chỉ để âm thầm theo sát bảo vệ người. Thái tử phi bị hạ độc, Thái tử đinh ninh là ta hãm hại, sau khi phạt trượng lại bắt ta phải sắc thuốc chăm lo nữ nhân trên giường bệnh thâu đêm suốt sáng. Nhưng dù gì cũng chỉ là một cô nương, giây phút gặp gỡ ngắn ngủi mỗi ngày đều có thể đem tất cả cứng rắn của ta hóa thành nước. Được ban thưởng ngọc quý liền tìm cớ đem đến cho người xem cùng, giữa đường không cẩn thận làm vỡ, người an ủi ta, còn hứa sau này sẽ tặng cho ta cái khác, vui cười với nhau cả đêm dài, như đôi tri kỷ già nhiều người ghen tỵ.

Buồn vui thay nhau tiếp diễn, yến tiệc trung thu linh đình, trên sân khấu, người gảy đàn, ta nhảy múa khúc "Tứ nhãn lưỡng khỏa tâm" cùng nhau sáng tác trước đây, trăng đêm rằm như soi sáng tấm lòng đôi trẻ. Âm nhạc bánh trà cùng tiếng cười nói tạo thành tạp âm hỗn loạn, lòng chúng sinh phức tạp khác biệt, nhưng trong khoảnh khắc ấy, ta và người đều chỉ biết đối phương là duy nhất, là sự tồn tại vĩnh hằng của nhau.

Hình bóng người ta thương trong tim trải qua năm dài tháng rộng càng trở nên quá mức sâu đậm, đến mức dù cho có khoét tim ra cũng không thể phai mờ. Tháng bảy năm nay bọn ngoại xâm ồ ạt muốn xâm chiếm bờ cõi, tình thế đất nước nguy kịch, ta liền phụng lệnh ra trận biên ải. Dẫu là nữ nhi, khi mặc giáp đều khiến các sĩ tử trầm trồ thảng thốt, ai không phục, ta đều giải quyết gọn gẽ.

Sau khi ta đến chiến trường không bao lâu thì cũng đến ngày Thái tử đăng quang kế vị. Dù đang ngồi trên khoảng đất trống tràn ngập mùi máu tanh, thây xác chất thành đống mà ta vẫn có thể mường tượng ra khung cảnh người khoác bộ y phục ta may tham dự buổi lễ đăng quang nơi kinh thành xa vạn dặm. Một lần quân doanh thất thủ, ta bị kẻ địch bắt làm tin, gần như trở thành một phế nhân, gió đưa hương tanh nồng của máu bay khắp tù lao, ta chợt giật mình tỉnh ngộ, hơi thở thoi thóp cuối cùng bỗng được tái sinh vì nụ cười như ánh ban mai in trong trí nhớ.

Mười tám năm chinh chiến trên sa trường, ngày "nữ tướng Thời Châu" toàn thắng trở về đã đến, có nhiều thứ đổi thay. Ví như phố phường thiếu đi vài gian hàng cũ rộn rã hơn xưa, hay tin người luôn bên cạnh người đã mất. Lòng ta, không vui không buồn.

Hoàng thượng băng hà, ngôi vương trao lại cho tiểu hoàng tử, ta nắm tay người đi về phía núi cao sông dài với gốc cây dương liễu thoáng nghe mùi dành dành thanh mát, bóng hai cô nương cùng nhau vui đùa ngày nào vẫn còn hiện rõ, đây chính là nơi mà ta đã bảo vệ suốt bao lâu. "Tỷ nhìn xem, đây chính là thiên hạ mà Thời Châu muội đã giành cho tỷ, cả giang sơn này chính là sính lễ!"

Có một điều muội chưa nói với tỷ, ngày biết tỷ vốn thơ ngây lại vào cung làm Thái tử phi, muội đinh ninh rằng sẽ đi cùng để bảo vệ tỷ. Còn cái nhan sắc này, hại chết một mình muội được rồi, không cần có thêm nạn nhân!

© Mộ Hạ - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 774: Hạnh phúc chẳng phải của riêng tôi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

Không được bỏ cuộc

Không được bỏ cuộc

Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

back to top