Nỗi lòng ngườl lớn
2021-02-24 01:25
Tác giả: LISF
blogradio.vn - Bạn dạo này thế nào? Ổn chứ! Hay vẫn mệt mỏi, buồn tủi, cô đơn.
***
‘Tôi đã đánh mất chính mình’. Vậy đấy! Có lẽ đây là câu nói mà rất nhiều người trong chúng ta muốn thốt lên.
Trải lòng với nhau đôi chút thì bạn và tôi, chúng ta đã mất những gì? Thật khó nói trong vài câu để có thể dàn trải hết nỗi lòng đã chất chứa nhiều đau thương phải không? Người đời có câu: ‘Cái gì cũng có cái giá của nó.’ Và cái giá cho sự trưởng thành quả thật quá đắt!
Trưởng thành là khi bạn nhận ra mình có rất nhiều trách nhiệm đè lên đôi vai, trưởng thành là khi bạn không còn chỉ biết lo cho mỗi bản thân, trưởng thành là khi bạn nhận ra bố mẹ đã già, là khi bạn nói dối bố mẹ rằng con vẫn khỏe, là khi bạn khóc một mình trong đêm rồi tự lau đi để bước tiếp ngày mai… và có lẽ còn rất nhiều cái là khi. Nhưng quy luật mà, đâu ai có thể mãi là một đứa trẻ, chúng ta rồi ai cũng sẽ lớn.
Bước ra dòng đời, tôi bỗng nhận thấy mình nhỏ bé biết bao, tôi cứ ngỡ mình sẽ tha hồ vùng vẫy ở cái thế giưới rộng lớn ấy, tôi mơ về những dự định, kế hoạch, mơ về những hào quang. Nhưng rồi, trần đời đâu phải cái gì cũng thuận theo ý tôi mơ. Công việc thì gặp khó khăn, tình cảm cũng lận đận, người thân thì lại già đi. Tôi chợt nhận ra mình không thể thong dong mà dạo chơi giữa thế giới này nữa. Tôi phải đưa mình vào quỹ đạo của nó. Tất nhiên đầu tiên tôi tập trung cho công việc, lúc này tôi mới cảm thấy hối hận vì những năm tháng trên giảng đường không cố gắng hơn, nếu vậy thì có lẽ bây giờ tôi đã có thể làm việc ở một nơi lớn hơn, một chức vị lớn hơn, hay chỉ đơn giản tôi có thể hoàn thành công việc hiện tại của mình một cách đơn giản hơn.
Trưởng thành rồi, có người trải qua vài mối tình mà ở đó giành cho nhau những tình cảm sâu đậm nhất, thanh xuân ấy chúng ta có nhau. Nhưng rồi không phải mối tình nào cũng có cái kết viên mãn, bước vào một mối tình nồng cháy tuổi thanh xuân rồi cùng nhau về chung một nhà, có lẽ đó cũng là một thành công trong đời người. Còn những người bước qua thanh xuân với trái tim đầy những vết sẹo thì có lẽ họ khó cho mình cái quyền trao trọn linh hồn cho một người nào đó nữa. Bây giờ, đối với họ thì phù hợp có lẽ tốt hơn hết, mong rằng phù hợp ấy đủ kiên trì, đủ nhẫn nại, đủ quan tâm, đủ yêu thương để làm trái tim đã nguội lạnh đó một lần nữa nóng lên từng nhịp. Và nếu để những người trưởng thành cùng nói với nhau về nuối tiếc trong tình cảm, thì có lẽ nuối tiếc nhất không phải người đã gặp phải những mối tình gây quá nhiều tổn thương, mà chính là những người đã bước qua thanh xuân một mình, họ thật sự cô đơn hơn nhiều.
Lúc còn nhỏ, mấy đứa trẻ hay nhát ma nhau. Cứ tối đến là đứa nào đứa nấy đều sợ ở một mình. Trưởng thành rồi khi đêm kéo về có khi còn đang bon chen trên đường, cũng sợ mọt mình lắm chứ. Nhưng không phải vì sợ ma như hồi còn nhỏ nữa, mà là sợ cô đơn. Không biết tự khi nào thấy trên đầu ba mẹ đã phủ đầy tóc bạc, không biết tự khi nào ba mẹ không còn minh mẫn như trước nữa. Rồi lại xem những tin tức về những vụ thiệt mạng vì những nguyên nhân bất kỳ, lại lo lắng. Lo không biết liệu mai sẽ còn ai bên mình. Trường thành à, cô đơn lắm.
Trưởng thành chính là khi mất đi cái gọi là hồn nhiên. Ngày trước dỗi bạn bè là có thể cái nhau đến cạch mặt, rồi về ngủ giấc hôm sau lại chia nhau cái bánh cái kẹo. Ngày trước, mỗi khi bị mắng, thấy ấm ức là liền òa khóc. Nhưng giờ trưởng thành rồi, có những chuyện tức nhưng không giám nói, tui không giám khóc, gọi điện về cũng không giám kể. Chỉ lẳng lặng leo lên chiếc giường nhỏ bé dặn lòng ngủ đi, rồi mọi thứ sẽ qua thôi. Đợi đến một ngày nào đó, có thể cũng trên chiếc giường nào đó hoặc con ngõ, quán nước vắng nào đó, những giọt nước mắt tràn ly bỗng tuôn trào.
Bạn dạo này thế nào? Ổn chứ! Hay vẫn mệt mỏi, buồn tủi, cô đơn. Nào! Mạnh mẽ lên nhé, bạn có thấy những đóa hoa hướng dương ngoài kia không. Dù hôm nay trời có đổ mưa, mây đen phủ kín trời, nhưng ngày mai, sau cơn mưa, mặt trời sẽ lại lên, và rồi đóa hoa hướng dương vẫn dẽ tiếp tục hướng về mặt trời mà không hề bị mất phương hướng. Bạn và tôi, chúng ta hãy giống như những đóa hoa đó nhé. Hôm nay nếu là bão giông thì cũng đừng đánh mất mình theo cơn bão đó, mà hãy nỗ lực vượt qua cơn bão, chắc chắn sau đó bạn sẽ thấy mặt trời. Hạnh phúc nhé!
Hi vọng sau câu nói tôi đã đánh mất chính mình bạn sẽ tự tin nói ‘tôi đã tìm lại được chính mình’. Thương bạn!
© LISF - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Em còn trẻ hãy dựa vào chính mình mà đứng lên l Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.