Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nỗi lòng ngườl lớn

2021-02-24 01:25

Tác giả: LISF


blogradio.vn - Bạn dạo này thế nào? Ổn chứ! Hay vẫn mệt mỏi, buồn tủi, cô đơn.

***

‘Tôi đã đánh mất chính mình’. Vậy đấy! Có lẽ đây là câu nói mà rất nhiều người trong chúng ta muốn thốt lên. 

Trải lòng với nhau đôi chút thì bạn và tôi, chúng ta đã mất những gì? Thật khó nói trong vài câu để có thể dàn trải hết nỗi lòng đã chất chứa nhiều đau thương phải không? Người đời có câu: ‘Cái gì cũng có cái giá của nó.’ Và cái giá cho sự trưởng thành quả thật quá đắt! 

Trưởng thành là khi bạn nhận ra mình có rất nhiều trách nhiệm đè lên đôi vai, trưởng thành là khi bạn không còn chỉ biết lo cho mỗi bản thân, trưởng thành là khi bạn nhận ra bố mẹ đã già, là khi bạn nói dối bố mẹ rằng con vẫn khỏe, là khi bạn khóc một mình trong đêm rồi tự lau đi để bước tiếp ngày mai… và có lẽ còn rất nhiều cái là khi. Nhưng quy luật mà, đâu ai có thể mãi là một đứa trẻ, chúng ta rồi ai cũng sẽ lớn.

Bước ra dòng đời, tôi bỗng nhận thấy mình nhỏ bé biết bao, tôi cứ ngỡ mình sẽ tha hồ vùng vẫy ở cái thế giưới rộng lớn ấy, tôi mơ về những dự định, kế hoạch, mơ về những hào quang. Nhưng rồi, trần đời đâu phải cái gì cũng thuận theo ý tôi mơ. Công việc thì gặp khó khăn, tình cảm cũng lận đận, người thân thì lại già đi. Tôi chợt nhận ra mình không thể thong dong mà dạo chơi giữa thế giới này nữa. Tôi phải đưa mình vào quỹ đạo của nó. Tất nhiên đầu tiên tôi tập trung cho công việc, lúc này tôi mới cảm thấy hối hận vì những năm tháng trên giảng đường không cố gắng hơn, nếu vậy thì có lẽ bây giờ tôi đã có thể làm việc ở một nơi lớn hơn, một chức vị lớn hơn, hay chỉ đơn giản tôi có thể hoàn thành công việc hiện tại của mình một cách đơn giản hơn.

Trưởng thành rồi, có người trải qua vài mối tình mà ở đó giành cho nhau những tình cảm sâu đậm nhất, thanh xuân ấy chúng ta có nhau. Nhưng rồi không phải mối tình nào cũng có cái kết viên mãn, bước vào một mối tình nồng cháy tuổi thanh xuân rồi cùng nhau  về chung một nhà, có lẽ đó cũng là một thành công trong đời người. Còn những người bước qua thanh xuân với trái tim đầy những vết sẹo thì có lẽ họ khó cho mình cái quyền trao trọn linh hồn cho một người nào đó nữa. Bây giờ, đối với họ thì phù hợp có lẽ tốt hơn hết, mong rằng phù hợp ấy đủ kiên trì, đủ nhẫn nại, đủ quan tâm, đủ yêu thương để làm trái tim đã nguội lạnh đó một lần nữa nóng lên từng nhịp. Và nếu để những người trưởng thành cùng nói với nhau về nuối tiếc trong tình cảm, thì có lẽ nuối tiếc nhất không phải người đã gặp phải những mối tình gây quá nhiều tổn thương, mà chính là những người đã bước qua thanh xuân một mình, họ thật sự cô đơn hơn nhiều.  

Lúc còn nhỏ, mấy đứa trẻ hay nhát ma nhau. Cứ tối đến là đứa nào đứa nấy đều sợ ở một mình. Trưởng thành rồi khi đêm kéo về có khi còn đang bon chen trên đường, cũng sợ mọt mình lắm chứ. Nhưng không phải vì sợ ma như hồi còn nhỏ nữa, mà là sợ cô đơn. Không biết tự khi nào thấy trên đầu ba mẹ đã phủ đầy tóc bạc, không biết tự khi nào ba mẹ không còn minh mẫn như trước nữa. Rồi lại xem những tin tức về những vụ thiệt mạng vì những nguyên nhân bất kỳ, lại lo lắng. Lo không biết liệu mai sẽ còn ai bên mình. Trường thành à, cô đơn lắm.

Trưởng thành chính là khi mất đi cái gọi là hồn nhiên. Ngày trước dỗi bạn bè là có thể cái nhau đến cạch mặt, rồi về ngủ giấc hôm sau lại chia nhau cái bánh cái kẹo. Ngày trước, mỗi khi bị mắng, thấy ấm ức là liền òa khóc. Nhưng giờ trưởng thành rồi, có những chuyện tức nhưng không giám nói, tui không giám khóc, gọi điện về cũng không giám kể. Chỉ lẳng lặng leo lên chiếc giường nhỏ bé dặn lòng ngủ đi, rồi mọi thứ sẽ qua thôi. Đợi đến một ngày nào đó, có thể cũng trên chiếc giường nào đó hoặc con ngõ, quán nước vắng nào đó, những giọt nước mắt tràn ly bỗng tuôn trào.

Bạn dạo này thế nào? Ổn chứ! Hay vẫn mệt mỏi, buồn tủi, cô đơn. Nào! Mạnh mẽ lên nhé, bạn có thấy những đóa hoa hướng dương ngoài kia không. Dù hôm nay trời có đổ mưa, mây đen phủ kín trời, nhưng ngày mai, sau cơn mưa, mặt trời sẽ lại lên, và rồi đóa hoa hướng dương vẫn dẽ tiếp tục hướng về mặt trời mà không hề bị mất phương hướng. Bạn và tôi, chúng ta hãy giống như những đóa hoa đó nhé. Hôm nay nếu là bão giông thì cũng đừng đánh mất mình theo cơn bão đó, mà hãy nỗ lực vượt qua cơn bão, chắc chắn sau đó bạn sẽ thấy  mặt trời. Hạnh phúc nhé!

Hi vọng sau câu nói tôi đã đánh mất chính mình bạn sẽ tự tin nói ‘tôi đã tìm lại được chính mình’. Thương bạn!

© LISF - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Em còn trẻ hãy dựa vào chính mình mà đứng lên l Radio Tâm Sự

LISF

Yêu cái mới

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

Không được bỏ cuộc

Không được bỏ cuộc

Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

Nơi cỏ mọc xanh rì

Nơi cỏ mọc xanh rì

Người ta vẫn thường khen má giỏi, nhưng má khiêm tốn: “Tôi chỉ đang sống thôi mà.” Nhưng tôi biết má sống không chỉ cho má mà còn cho nhiều hơn một người, đó là chúng tôi. Rằng một điều hiển nhiên mà cả xóm đều biết, nhờ má mà có những mùa nước lũ không ai bị bỏ lại.

Bạo lực tinh thần có biểu hiện thế nào?

Bạo lực tinh thần có biểu hiện thế nào?

Những lời nói, cử chỉ, sự thờ ơ, ám thị, khinh miệt hay hạ thấp người khác một cách có chủ ý và lặp đi lặp lại cũng có thể trở thành một hình thức bạo lực tinh thần.

Ta tìm kiếm điều gì ở tình yêu tuổi 22

Ta tìm kiếm điều gì ở tình yêu tuổi 22

Điều quý giá nhất chúng tôi dành cho nhau có lẽ là sự thấu hiểu và sẻ chia, những điều chẳng thể nhìn thấy bằng mắt thường. Chỉ khi thực sự bước vào căn nhà tâm hồn của đối phương, kiên nhẫn soi chiếu từng ngóc ngách, dành thời gian lặng lẽ quan sát, ta mới có thể hiểu được.

Nếu có thể hãy chọn thứ tha

Nếu có thể hãy chọn thứ tha

Anh nói nó nếu có thể nếu nó có thể tha thứ được để trái tim nó sẽ ấm áp hơn, để nó biết cuộc sống này còn rất nhiều tình người còn rất nhiều tình thương xung quanh nó, vì nó xứng đáng được yêu thương vì nó xứng đáng với một cuộc sống tốt nhất, mà chỉ chính nó mới làm đươc điều đó.

back to top