Nợ anh một lời yêu
2019-12-12 01:30
Tác giả: Thiên Nguyện Liên Tâm
blogradio.vn - Càng yêu anh em càng cảm thấy có lỗi, một tình cảm do chính em làm đạo diễn nhưng rồi cuối cùng lại tự biến mình trở thành diễn viên chính trong chuyện tình đầy đau khổ. Rồi ngày mà em lo sợ nhất cũng đến, anh chính thức tỏ tình với em qua một bức thư đặc biệt trong đêm Giáng Sinh…
***
Vốn dĩ em cứ tưởng trái tim mình là sắt đá hay là một tản băng lạnh ngàn năm không biết rung động bởi một ai. Vậy mà rốt cuộc, em lại nợ anh một lời yêu…
Ngày ấy, em là một người tràn đầy sự kiêu hãnh, em luôn tự tin rằng mình sẽ không yêu ai thật lòng và chỉ làm cho những chàng trai xung quanh say đắm bởi vẻ ngoài trong sáng và dễ mến của chính mình, và anh cũng là một trong số đó. Thế nhưng, em nào có ngờ đâu, đó lại là một trong những sai lầm lớn nhất trong cuộc đời của em, vì anh đã khiến em biết yêu một người thật lòng là như thế nào…
Đơn giản là em chỉ muốn đùa giỡn, chỉ muốn xem anh có giống như những người con trai đào hoa khác đã từng cưa cẩm em hay không. Và cũng chỉ là em muốn thử cái năng lực mà em luôn tự hào là có thể thu hút người khác từ lần đầu nói chuyện với mình, vậy là anh cũng như họ, cũng không cưỡng lại được sự thu hút khi lần đầu tiên chúng ta nói chuyện với nhau ở một nơi yên tĩnh, em biết mình lại thành công trong sự đắc ý nhưng lại không có chút cảm giác nào với anh.
Vài lần sau đó em dần cảm nhận được tình cảm trong anh dành cho em đang lớn dần, rồi những lần tiếp xúc do chính anh chủ động ngày một nhiều hơn, những sự quan tâm đặc biệt anh dần thể hiện rõ hơn, còn em thì ngày càng vui hơn và tự mãn hơn. Thời gian cứ lặng lẽ trôi từng ngày, em lại không hề biết rằng mình cũng dần có tình cảm với anh nhưng em cứ luôn nghĩ là mình đang ngộ nhận một thứ cảm giác lẫn lộn trong mục đích ban đầu của mình. Không hiểu sao em lại bắt đầu cảm thấy dằn vặt bản thân vì nhiều lần đã thật sự vui vẻ và hạnh phúc khi ở gần anh, tim em cứ thế loạn nhịp khi bắt gặp ánh nhìn của anh đang hướng về em từ lúc nào, em cũng bắt đầu nhận ra trái tim mình thay đổi dần vì anh…
Anh biết không? Lúc em nhận ra mình thật sự yêu anh lại là lúc em bế tắc và đau đớn nhất sau một biến cố lớn mà em tưởng chừng mình sẽ trở nên vô cảm từ lúc đó. Nhưng anh là người giúp em vượt qua tất cả, em chợt biết rằng anh thật đặc biệt, anh hoàn toàn không giống với những người trước đây đã từng chỉ thổ lộ với em bằng những lời nói ngọt ngào, mà em thì luôn thấy nhựng câu nói ngôn tình đó thật nực cười, thật giả dối. Nhưng càng yêu anh em càng cảm thấy có lỗi, một tình cảm do chính em làm đạo diễn nhưng rồi cuối cùng lại tự biến mình trở thành diễn viên chính trong chuyện tình đầy đau khổ. Rồi ngày mà em lo sợ nhất cũng đến, anh chính thức tỏ tình với em qua một bức thư đặc biệt trong đêm Giáng Sinh…
Em không thể nói lời từ chối nhưng cũng không thể đến với anh, nên chỉ còn cách lãng tránh tình cảm của anh bằng những câu ám chỉ vu vơ: “Khi nào đặt chân vào giảng đường Đại học rồi em sẽ bắt đầu nghĩ đến chuyện tình cảm”. Nhưng vốn dĩ em biết… không có gì là không bị vùi lấp bởi thời gian, đến khi chúng ta cùng nhau vào đuọc cánh cổng mà bất ai cũng hằng mơ ước thì tình cảm của anh lại không còn dành cho em nữa, có lẽ anh đã chờ đợi quá lâu mà trong sự vô vọng hoặc anh đã không còn kiên nhẫn để bước tiếp trên con đường của chúng ta nữa rồi.
Đến giờ có lẽ chỉ còn em yêu anh, cũng chỉ còn mình em khắc sâu trong tâm trí hình ảnh của anh, những kí ức thật trong sáng và quá đỗi ngọt ngào giữa chúng ta.
Và có lẽ em vẫn luôn nợ anh một lời yêu!
© Thiên Nguyện Liên Tâm - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Sao em chưa về... tháng 12
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.