Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những tháng ngày vắng anh

2016-02-22 01:00

Tác giả:


blogradio.vn – Những ngày lạnh, gió se se làm lòng em trầm lại. Yêu xa, em biết mình phải cố gắng hơn rất nhiều. Yêu xa em phải đối mặt với nhiều cảm xúc, hoàn cảnh. Yêu xa, nhưng em tin mình sẽ vượt qua được những tháng ngày vắng anh. Vì em luôn tin và yêu anh.

***

Gửi chàng trai em yêu!

Vắng anh, em không còn là một cô gái yếu đuối nữa, em trưởng thành, mạnh mẽ và bản lĩnh hơn trước những nỗi buồn. Yêu xa, em biết bản thân phải cố gắng hơn rất nhiều.

Những ngày lạnh, gió se se làm lòng người tê tái, nhìn những đôi bàn tay đan chặt ấm áp lại khiến em chạnh lòng. Bởi với em, những ngày lạnh cũng chính là những ngày chia xa, những ngày của nhung nhớ yêu thương.

5 năm yêu nhau và đây là lần thứ 2 mình yêu xa, khoảng cách lần này không phải là 300km mà nó là con số lớn hơn gấp nhiều lần. Việt Nam - Nhật Bản, ở nơi đó có em và có anh. Mọi yêu thương, cảm xúc và nỗi nhớ của mình giờ đây chỉ qua những cuộc gọi Zalo hay Line ngắn ngủi mà sau mỗi ngày làm việc vất vả anh tranh thủ gọi về cho em.

Em nhớ anh, thương anh vất vả nơi xứ người lập nghiệp…

 Những tháng ngày vắng anh

Xa anh, em hay mở những dòng tin nhắn anh gửi đọc lại, mỉm cười và thấy nó ấm áp. Em nhớ những lần mình cùng nhau nghe nhạc, cùng nhau đi chơi trên chiếc xe đạp cũ. Nỗi nhớ rực cháy trong lòng em.

Tháng ngày vắng anh, em thấy thời gian như trôi chậm lại, mọi thứ xung quanh trầm lắng hơn. Không còn những lần gặp gỡ trêu trọc nhau, không còn những lần cùng nhau đi dạo dưới phố, không còn ai chăm sóc khi em ốm, không ai dỗ dành khi em buồn em khóc...

Xa anh, em ích kỷ hơn, lại chạnh lòng, lại buồn vu vơ khi bất chợt đi ngoài đường nhìn thấy mọi người có đôi có cặp.

Xa anh, em phải đối mặt với nhiều cảm xúc, hoàn cảnh nhưng bản thân em sẽ cố gắng vượt qua tất cả.

Xa anh, em luôn mong về tương lai của mình: Mối tình 8 năm trọn vẹn, một đám cưới tuyệt vợi, một mái ấm nhỏ hạnh phúc.

Em luôn tin và yêu anh!

© Trần Thị Huyền – blogradio.vn





Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

back to top