Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những món quà Giáng sinh

2018-12-24 01:28

Tác giả:


blogradio.vn - Cậu bé đội mũ len bảo mẹ chờ ở cửa cũng đã tìm được chiếc kẹp tóc tặng mẹ. Chiếc kẹp tóc có nơ màu đen, đính đá ánh lên màu đỏ chói trông cực kì phô trương. Và nó vừa đủ số tiền cậu có. Dĩ nhiên cũng không phải là một con bươm bướm với nhiều sắc màu rực rỡ như chiếc kẹp cậu đã vẽ. Dòng chữ “Chúc mẹ giáng sinh an lành” được cậu viết thật to trên tấm thiệp tự làm. Nhăn nhúm. Câu phải gấp thật nhỏ mới nhét vừa vào túi quần để mẹ cậu không nhìn thấy.

***

Trời lạnh, có lẽ lâu rồi ở thành phố biển này mới lạnh như thế...

Con đường thật nhộn nhịp. Có phố, có núi và nhìn xuyên qua dự án trên nền sân bay cũ là nhìn thấy cả biển. Nhà sách không to, chủ yếu trưng bày đồ chơi cho trẻ con. Đa phần là những mẫu bình dân, còn một góc trưng bày sách.

Một thiên thần nhỏ xuất hiện. Cô bé có khuôn mặt tròn trĩnh, hai bím tóc xinh xinh, chiếc áo đầm trắng và áo len hồng. Bên cạnh là người đàn ông khá lớn tuổi, lưng hơi gù mặc chiếc áo sơmi trắng đã cũ có một miếng vá ở vai trước mà phải nhìn thật kĩ mới thấy. Bé gái nắm tay người đàn ông, chỉ vào một con búp bê. Người đàn ông xem giá: “Năm mươi ngàn, nhiều tiền quá, con lựa con búp bê khác đi, ba mươi ngàn thôi”. Bé gái lại lại cầm một con búp bê khác, con búp bê váy xòe vàng rực lóng lánh những hạt. “Con này còn nhiều tiền hơn nữa!”, giọng người đàn ông có chút hốt hoảng. Khuôn mặt người đàn ông vẫn toát lên vẻ nhẫn nại theo bàn tay cô công chúa nhỏ cầm lên rồi đặt xuống, đặt xuống rồi lại cầm lên từng con búp bê. “Ba mươi lăm ngàn... thôi, ba ráng mua cho con”. Thế rồi, họ nắm tay nhau bước ra.

blog radio, Những món quà Giáng sinh

Người mẹ trẻ đã thôi không ê a điện thoại dò hỏi con trai nói cho mình biết là đã viết thư xin ông già Noel quà gì, mà mua đại một con rôbốt to, cười hề hề đưa cho cô nhân viên gói lại, không quên nói với theo “Mua đại cho rồi, chứ ai biết nó viết thư muốn xin cái gì!”

Cậu bé đội mũ len bảo mẹ chờ ở cửa cũng đã tìm được chiếc kẹp tóc tặng mẹ. Chiếc kẹp tóc có nơ màu đen, đính đá ánh lên màu đỏ chói trông cực kì phô trương. Và nó vừa đủ số tiền cậu có. Dĩ nhiên cũng không phải là một con bươm bướm với nhiều sắc màu rực rỡ như chiếc kẹp cậu đã vẽ. Dòng chữ “Chúc mẹ giáng sinh an lành” được cậu viết thật to trên tấm thiệp tự làm. Nhăn nhúm. Câu phải gấp thật nhỏ mới nhét vừa vào túi quần để mẹ cậu không nhìn thấy.

Cô gái mặc chiếc quần lưng xệ, áo khoác dạ màu xanh rêu, mùa đông năm nay ở đây thịnh kiểu áo khoác màu này, vén qua một bên làm lộ cả lưng quần lót cũng không còn ngồi xổm lựa tất chân nữa vì “Sao không có hàng Việt Nam!”. Cô đứng tự than thở một hồi rồi đi ra cửa để lại cô nhân viên cẩn thận xếp lại đống tất chân bị đảo lộn lung tung lên.

Chiếc đèn ở cửa được tắt, gần đến giờ đóng cửa...

blog radio, Những món quà Giáng sinh

Người đàn ông mặc chiếc áo công nhân xanh ở phía ngực có in logo của công ty mà dòng chữ đã phai mờ gần hết. “Con thích gì thì lấy, bố mua cho”, hơi thở nhuốm chút mùi rượu. Đứa bé trai chừng sáu, bảy tuổi tròn xoe đôi mắt trước đống đồ chơi, rồi đưa bàn tay cấu bẩn có những móng tay bị gặm nham nhở ra lấy một chiếc ô tô điều khiển được bao bì bóng loáng ôm vào trong ngực. Thoáng giật mình, người đàn ông giật chiếc xe bỏ lại trên kệ, lấy một chiếc xe cẩu bằng nhựa đưa cho đứa bé “Lấy cái này!” Đứa bé không chịu, nó nhoài người lại chiếc xe ô tô. Người đàn ông đưa hai tay giữ cậu bé lại. Chiếc xe cẩu bằng nhựa rớt xuống. Cậu bé khóc. Người đàn ông một tay kéo cậu bé “Không mua thì thôi!” rồi đi vội ra cửa. Đứa bé khóc to hơn. Nhưng tiếng khóc của nó nhanh chóng nhạt đi bởi tiếng xe cộ, bởi giai điệu Jingle bells rộn ràng…

Những người khách còn lại trong nhà sách cũng từ từ rời khỏi. Khi đèn ngoài cửa được tắt hết để lại một khoảng không tối mờ. Con đường như rộng ra chạy thẳng về phía trước, nơi có những ánh đèn chớp nháy trên cao. Thỉnh thoảng vẫn vang vọng tiếng ầm ầm, âm thanh của việc dời non mở đường, dựng đô thị, làm dự án, hay vạn thứ khác mà con người nghĩ ra.

Một cơn gió lùa vào, vang vang trong không trung là tiếng của những chiếc chuông gió lảnh lót. Những sợi kim tuyến trang trí lay động, những cây thông nhấp nháy đèn.

© Ng Ng – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

Cha vẫn ở đây

Cha vẫn ở đây

Minh đứng đó một lát, nhìn bóng dáng gầy guộc của cha trong ánh đèn mờ, trong lòng bỗng nhói lên một cảm giác khó gọi tên. Nhưng anh lập tức dựng bức tường lạnh lùng quanh tim: Mình không thể yếu lòng…

Hộp thư mùa thu

Hộp thư mùa thu

Chỉ là những dòng tin cũ đơn điệu, nhưng với tôi lại là những kỷ niệm vô cùng sâu sắc. Tôi của lúc ấy đã thư giãn như thế nào, cảm giác lúc ấy đã vui sướng bao nhiêu khi được một người ở xa lắng nghe và chia sẻ. Giờ thì chạm vào dòng tin nào tôi cũng sợ mất. Có lẽ ở hiện tại chẳng còn mấy người cổ hủ như tôi.

Không được bỏ cuộc

Không được bỏ cuộc

Những người mà ít nhiều kém may mắn kém khả năng hơn nhiều người. Nhưng rồi sao, nhưng rồi họ đã mạnh mẽ đứng lên họ đã quyết tâm đến cùng, với họ thì dường như những khó khăn phải dừng bước những khó khăn phải buông xuôi trước họ, bởi vì tất cả họ đều có quyết tâm rất lớn ấy, là không được bỏ cuộc.

back to top