Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhớ chòi gió thổi mát lòng

2017-01-21 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi nhớ những đêm được theo bố ra ngủ ngoài lều. Gió đêm lành lạnh. Mặt ao đen thẫm và huyền bí. Tôi rúc vào nách bố, cuộn tròn lại, thì thầm hỏi sao bố không làm lều to hơn, cả nhà mình ra đây ngủ cho mát, tội mẹ đêm nào cũng quạt cho mấy đứa em mỏi cả tay. Bố cười không đáp. Tôi ngủ khì. Trong mơ thấy cái lều nhà mình như có phép, biến thành nhà tầng nổi trên mặt ao, gió lùa vào mát rượi.

***

Giữa những ngày hè oi bức, nóng nực, những luồng gió phả ra từ chiếc máy lạnh hoạt động cần mẫn trong phòng kín không đủ sức để xua tan đi những bức bối khó chịu trong người. Nhìn ra ngoài đường, chỉ thấy nắng đến nhức mắt. Kèm theo nắng là những đám bụi, những tòa nhà và những con đường nắng dưới chân. Tôi bỗng thèm đến nao lòng cảm giác được ngồi trong chòi gió, nhìn ra ô cửa nhỏ xiu xíu thấy một khoảng ao xanh biếc, một cánh đồng xanh ngát và những làn gió dịu ngọt, trong trẻo của một thời hồn nhiên thơ ấu.

Chòi gió - ấy là gọi một cách văn vẻ, lãng mạn chứ thực chất nó chỉ là một cái lều nho nhỏ được bố tôi dựng ở góc sát bờ ao nhà để tiện cho việc coi cá. Bốn cọc lều được dựng từ những đoạn gốc tre to, cắm xuống nước. “Nền lều” là những thanh tre được chẻ ra, bào hết những gai, mấu cho khỏi đau lưng đóng vào nhau thành một tấm vững chắc hoặc là một tấm dát giường cũ, loại giường chỉ dành cho một người nằm. Bốn “bức tường” được làm bằng phên đan hoặc cót ép, trổ thêm hai ô cửa sổ nhỏ cỡ chừng hai bàn tay, trên mái lợp rạ. Chiếc lều coi cá chỉ đơn giản thế, thô sơ thế mà trong mắt lũ trẻ chúng tôi hồi ấy chẳng khác gì một tòa lâu đài lộng lẫy.

Nhớ chòi gió thổi mát lòng

Giữa trưa hè nóng bức, mấy đứa con nít trong xóm rủ nhau trốn bố mẹ, trốn ngủ trưa ra lều chơi. Hoa dại mọc đầy bên bờ ao, hái về, dắt lên mái lều chơi trò trang trí nhà cửa. Có lúc lại thả sức tưởng tượng, chia thành hai phe chơi giữ thành. Cửa lều thường được đan bằng phên, chống một thanh gỗ nhỏ có thể hạ lên hạ xuống được “biến” thành cửa thành. Quân mình thua trận, chạy về chui qua cửa, hạ tấm phên xuống là đóng cửa thành, “nội bất xuất, ngoại bất nhập”. Chơi chán thì ngồi hóng gió. Gió từ cánh đồng lúa phía trước tràn về qua mặt ao mắt rượi. Cũng có khi chúng tôi ngồi im, tư lự, nhòm qua khe hở dưới nền lều, nhìn xuống mặt ao, chăm chú ngắm chú gọng vó chân cẳng dài nghều đi như lướt dưới mặt nước, đám rong rêu hiền lành, thi thoảng, một vài chú cá quẫy nước lao xao, lao xao.

Đôi khi chơi chán chê, mệt mỏi, mấy đứa nằm lăn ra lều ngủ khì. Trời chuyển dông, sấm ì ùng mới giật mình choàng tỉnh. Rồi mưa. Mưa rơi trên mái tranh, nhỏ giọt, nhỏ giọt. Cả lũ tranh nhau thò tay qua ô cửa nhỏ xíu hứng nước mưa. Đứa thò được tay ra thì hí hửng, đứa chậm hơn không tranh kịp thì phụng phịu. Thi thoảng, một tiếng sấm nổ to khiến cả lũ kêu ré lên rồi nhìn nhau cười vang. Tiếng cười của một thuở hòa vào những giọt mưa lao xao trên mặt ao. Dứt mưa, chạy ào ra khỏi lều vồ cá rô lóc lên bờ. Có khi cá vồ không được mà lại thành vồ ếch, mặt mũi, tay chân, áo quần lọ lem hết cả. Lại nhìn nhau cười hi hi ha ha.

Nhớ chòi gió thổi mát lòng

Tôi nhớ những đêm được theo bố ra ngủ ngoài lều. Gió đêm lành lạnh. Mặt ao đen thẫm và huyền bí. Tôi rúc vào nách bố, cuộn tròn lại, thì thầm hỏi sao bố không làm lều to hơn, cả nhà mình ra đây ngủ cho mát, tội mẹ đêm nào cũng quạt cho mấy đứa em mỏi cả tay. Bố cười không đáp. Tôi ngủ khì. Trong mơ thấy cái lều nhà mình như có phép, biến thành nhà tầng nổi trên mặt ao, gió lùa vào mát rượi.

Những chiếc ao nhỏ ở quê tôi giờ hiếm dần. Vì lợi ích kinh tế, người nông dân đã quy hoạch ao, vườn, chuồng thành những khu trang trại rộng, khép kín. Chiếc lều coi cá, chòi gió nhỏ bé đứng bên bờ ao soi mình xuống dòng nước của một thời tuổi thơ tôi cũng không còn hiện hữu. Những cơn gió đã đưa chúng về miền thương nhớ xa xăm, chỉ còn thoảng lên trong ký ức. Nhớ đến nao lòng!

© Đào Thu Hà – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

back to top