Ngày chúng ta cùng lặng im
2019-09-25 01:30
Tác giả: Capri
blogradio.vn - Em thà rằng mình tranh cãi với nhau, khóc lóc rồi giận hờn gì đó nhưng sau tất thảy là bỏ qua cho nhau, anh lại an ủi và vỗ về em. Vì chỉ khi người ta còn yêu là còn giận, còn tranh cãi là còn muốn cứu chữa. Mà một khi đã im lặng là kết thúc.
***
Rồi ngày hôm nay cũng đến, ngày đôi mình chẳng còn kể với nhau những chuyện vặt vãnh trong đời. Em biết rằng trong cuộc yêu nào cũng sẽ có lúc hai người chán chường lẫn nhau. Có những người họ kiên trì cùng nhau cố gắng vượt qua. Có những người buông xuôi chẳng níu giữ. Nhưng em chẳng ngờ, trong cuộc yêu của chúng mình lại là một sự im lặng từ phía cả hai mà chẳng cách nào cứu vãn.
Đã rất lâu mình chẳng còn kể nhau nghe về ngày hôm nay thế nào, những điều tưởng chừng như rất giản đơn và thường nhật bấy giờ lại biến mất và chẳng thể nào tìm lại được nữa.
Đã rất lâu chúng mình không còn thức dậy cùng nhau, anh ly cà phê, em một ly sữa nóng. Cùng nhau ăn sáng, miệng cười hi ha bắt đầu một ngày mới yên lành.
Đã rất lâu anh chẳng còn đón đưa em lúc tan tầm, em cũng không buồn gọi điện hỏi rằng anh ở đâu. Một người không đến, một người im lặng rời đi.
Có những câu chuyện đã rất lâu chúng ta chẳng còn cùng nhau nữa. Có những chuyện đã từng giờ lại thành quá khứ, rồi ngày một chất chồng thành một bức tường kỉ niệm mà đến khi nhìn lại chợt giật mình nhận ra chúng mình đã xa cách nhau quá rồi. Giật mình nhận ra là câu chuyên tình của hai đứa mình đã trở nên phai tàn và nhạt nhẽo. Chẳng thể quy hồi.
Cảm giác bất lực nhất chính là nhìn điều mình từng vung đắp đi dần vào cõi tan thương mà chẳng thể làm gì để níu lấy. Cả anh và cả em đều đang bất lực với cuộc tình đang tàn lụi của hai đứa vì đôi tim đã khác nhịp.
Bởi lẽ đâu còn những ngày dìu dắt nhau đi trên khắp các con phố lớn ngõ nhỏ. Đâu còn những ngày dù nắng dù mưa vẫn về cạnh nhau. Đâu còn muốn nói nhau nghe về những chuyện nhỏ nhặt trong đời. Vậy là, ngồi cạnh nhau mà tưởng chừng như cách nhau cả vòng Trái đất.
Lặng im, vô tận.
Em thà rằng mình tranh cãi với nhau, khóc lóc rồi giận hờn gì đó nhưng sau tất thảy là bỏ qua cho nhau, anh lại an ủi và vỗ về em. Vì chỉ khi người ta còn yêu là còn giận, còn tranh cãi là còn muốn cứu chữa. Mà một khi đã im lặng là kết thúc.
Nhưng có lẽ như thế này cũng tốt anh nhỉ? Kết thúc mối tình sau bao năm gìn giữ bằng một sự lặng im đến đẹp đẽ. Không có những lời thương tổn nhau, không có những điều gắt gỏng khi anh rời đi và uẩn khúc khi em ở lại. Buông tay nhau một cách nhẹ hẫng chẳng còn luyến lưu nhau điều chi, thứ duy nhất còn lại là kỉ niệm.
Có lẽ em sẽ khóc, có lẽ anh sẽ thấy đau nhưng mình vẫn giữ cho nhau những ngày tốt đẹp khi kề cạnh anh nhé!
© Capri - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình: Tạm biệt ngày hôm qua
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu của đất
Hay tôi có thể nói một cách khác đi, tình yêu của đất cũng chính là tình yêu của tất cả những người dân đất nước tôi dành cho quê hương này, dành cho đất nước của chúng tôi.
Phù sa
Một hình ảnh chỉ vừa được nói lên chỉ vừa được nhắc đến đã làm người ta nhớ ngay đến những người nông dân, làm người ta nhớ ngay đến và nghĩ ngay đến hình ảnh những cánh đồng những cây lúa với sức sống dạt dào và mãnh liệt nhất.
Sóng
Cô thích sóng cứ như vậy, lúc thật êm êm hiền hòa lúc thật vút cao gào thét. Nhưng cho dù sóng có như nào thì sóng muôn đời vẫn nằm trong lòng biển, êm ái và thân thương, trìu mến ngày đêm vỗ về cùng với biển.
Tập lớn
Hụt hẫng, buồn bã và lo sợ, tôi chẳng muốn lớn nữa, không muốn xa ba mẹ, xa chỗ ở thân quen gắn với tôi từ lúc lọt lòng, nhưng tôi cũng hiểu đã đến lúc mình bắt đầu hành trình của những chuyến đi xa. Mình phải lớn lên thôi.
Phương pháp SMART: tác động to lớn đến sự phát triển cá nhân
Khi mục tiêu trở nên cụ thể, chúng ta có cơ hội định rõ hướng đi của mình và không còn bị lạc lõng trong mê cung của những ý tưởng mơ hồ.
Xúng xính là em
Khi tôi lớn lên, tôi biết thế nào là mặc đẹp, tôi biết khao khát được mặc đẹp, được rong chơi đây đó để được khoe vẻ đẹp của những gì tôi đang mặc.
Cách thành công của người thích an nhàn
Trong cuốn "1% nỗ lực", tác giả Hiroyuki chia sẻ câu chuyện thành công khác thường của mình, đưa ra một góc nhìn mới về sự nỗ lực và hạnh phúc.