Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi tìm em chứ?

2017-12-26 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Đôi lúc anh tự hỏi thời gian bao lâu là đủ để mọi thứ trở thành thói quen. Từ ngày Trang đi, anh quen với việc nói chuyện cùng cô, mỗi tối sẽ chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ, mỗi sáng thức dạy người đầu tiên nghĩ đến là cô.


***


"Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi tìm em chứ?"

Dòng tin nhắn được gửi đến từ số điện thoại của Mai. Ánh mắt anh chùng xuống, trầm ngâm. Điều anh lo sợ cuối cùng cũng đã đến - ngày cô rời xa anh.

Vội vã xin phép rời khỏi cuộc họp, anh lao xuống dòng người đông đúc. Trời bắt đầu mưa, những hạt mưa đầu đông, lạnh buốt.

***

Người ta nói tình đầu thường dang dở và để lại nhiều nỗi đau. Có lẽ câu đó đúng với anh. Trang là mối tình đầu của anh. Ngọt ngào nhưng nhiều cay đắng.

Trang - người con gái anh yêu và chân trọng. Khi yêu Trang anh nghĩ chẳng cần thêm một ai khác, cả đời này anh chỉ cần có cô là đủ. Nhưng cuộc đời vốn dĩ có bao giờ cho phép bản thân ta tự sắp đặt. Những cuộc cãi vã, những bất đồng quan điểm, những lần chiến tranh lạnh bắt đầu xuất hiện, rồi một ngày anh phát hiện Trang có người đàn ông khác.

Anh cứ nghĩ bản thân lúc đó sẽ phẫn nộ, sẽ đứng trước Trang mà hỏi anh đã làm điều gì sai, sẽ khiến cô phải giải thích lý do vì sao lại giết chết tình yêu này. Nhưng lạ, anh bình tĩnh, thản nhiên. Anh không vội vã hỏi han, không sốt sắng tìm Trang. Sau 3 ngày không liên lạc, anh đến tìm cô và nói: “Chúng ta chia tay em nhes1”

Câu chuyện tình yêu kết thúc nhẹ nhàng. Anh không trách Trang, không trách kẻ thứ ba, cũng không trách bản thân mình. Sau mỗi cuộc tình, người ta thường đổ lỗi rồi giận hờn nhau, nhưng anh thì không, bởi với anh điều đó đâu còn quan trọng nữa. Có lẽ chỉ là một kiếp nợ, trả hết nợ ta xa nhau. Đúng hay sai chẳng phải đến một lúc sẽ phai, vốn không thuộc về nhau đến cuối cùng cũng sẽ không thuộc về nhau.

Bốn năm không quá dài, càng chẳng hề ngắn cho một câu chuyện tình yêu. Dẫu buông xuôi nhưng trong tâm trí anh luôn khắc khoải bao ám ảnh xưa cũ. Có những ngày lang thang với những nỗi buồn miên man chất chứa. Anh chạy trốn. Nhưng cuộc chạy trốn của anh chẳng bao giờ thực hiện được. Bởi Mai - cô gái nhỏ bé hay cười.

Dù Mai đã xuất hiện trước đó trong cuộc đời của anh, nhưng ngày ấy anh có Trang nên mặc nhiên anh không để ý người con gái này. Trang đi rồi, anh mới biết thì ra bao lâu nay Mai vẫn luôn bên mình. Cô luôn đến đúng lúc khi anh cần. Mai lắng nghe mọi thứ anh kể, bờ vai nhỏ bé gầy guộc là thế mà một thằng đàn ông mạnh mẽ như anh dựa vào lại thấy ấm áp, an nhiên quá.



Mai hiểu anh tới mức kì lạ...

Anh thường có thói quen cất giấu nỗi buồn. Nhưng có gói ghém kĩ càng đến đâu thì chỉ cần nhìn vào ánh mắt anh, cô đều thấu hiểu.

Anh thường chạy trốn cả thế giới, vùi mình ở nơi nào đó mà ôm ấp những kỉ niệm đau buồn. Có lẽ cô người duy nhất lật tung cả thế giới và tìm thấy anh.

Mai luôn xuất hiện với nụ cười nhẹ nhàng, hiền dịu khiến nỗi đau được sưởi ấm. Trái tim từng chút một được khâu vá. Bao năm với vị trí "bạn bè", một năm với vai trò "bạn thân", Mai ở bên anh. Đôi lúc anh tự hỏi thời gian bao lâu là đủ để mọi thứ trở thành thói quen. Từ ngày Trang đi, anh quen với việc nói chuyện cùng cô, mỗi tối sẽ chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ, mỗi sáng thức dạy người đầu tiên nghĩ đến là cô. Đi ăn, xem phim, siêu thị hay dạo phố đều có cô bên cạnh. Quen với việc cô hay quên và hậu đậu, thường không mang áo mưa hay nhớ khoác thêm áo ấm khi trời lạnh, khiến anh lo lắng mà chạy đến. Cô hay khóc khi sợ hãi, ngốc nghếch như một đứa trẻ làm anh bận tâm nhiều. Cô nấu ăn giỏi, anh quen với hương vị đó. Quen với dáng điệu của một cô gái có chút mập mạp mà đáng yêu. Quen với ánh mắt sâu, dịu dàng nhìn anh khi nghe những tâm sự trải lòng. Anh quen với nụ cười ngọt hiền của cô.

. Anh biết Mai có tình cảm với anh. Anh cũng có, từ khi nào anh không biết nữa, nhưng lại ép bản thân phủ nhận, không cho phép mở lòng, dù vậy càng không muốn cô rời xa anh. Kẻ tham lam muốn cô là của riêng mình. Anh loay hoay trong thế giới tình cảm anh tự tạo ra. Anh vừa sợ vừa căm ghét chính bản thân. "Thời gian" là cách mà anh lựa chọn. Thời gian để quên và để bắt đầu. Mặc dù anh biết anh đang khiến cho cả hai mệt mỏi. Để giữ cô, anh tạo nên vai diễn "bạn thân", còn cô chấp nhận vai diễn đó và đã đóng vô cùng trọn vẹn, hoàn hảo.

blog radio, Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi tìm em chứ?


Bao lâu là đủ để khâu vá một trái tim mang nhiều thương tích? Có lẽ anh chính là một kẻ ích kỉ và tồi tệ trong câu chuyện này. Nhưng có ai hiểu anh? Nỗi đau còn đó, anh không muốn quá vội vã lại sai lầm, anh sợ bản thân vì quá đau mà sẽ nắm tay nhầm người. Khi chưa xác định được tình cảm của mình, anh không muốn biến cô gái nhỏ bé đến sau kia trở thành kẻ thay thế đáng thương. Vì vậy anh chọn thời gian để cho tất cả cơ hội...

Ngày bình yên sau bao nhiêu giông tố. Trái tim dù mang nhiều vết sẹo nhưng toàn tâm toàn ý thuộc về riêng Mai. Dù thời gian có vội vã, dòng người có bon chen, lòng người có đổi thay, thì có một điều anh chắc chắn Mai vẫn luôn ở đó. Cô ra đi chính là để đợi anh đến.

"Anh đến rồi!"

Ngoài kia mưa thêm nặng hạt, gió thêm lạnh buốt.

Góc phố nhỏ, chàng trai không quên khoác thêm cho cô gái chiếc áo ấm.

Góc phố nhỏ, vang lên tiếng cười hạnh phúc.

© Nguyễn Thị Thanh Hằng – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xemtại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Làm được 3 điều này, cuộc sống mới thật sự nhẹ gánh, vô cùng đơn giản nhưng ít ai nhận ra để thay đổi

Nếu sống với kiểu suy nghĩ này thì chắc chắn cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi bi kịch.

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Tính cách nổi bật nhất, không lẫn đi đâu được của người thuộc 4 nhóm máu A, B, AB, O là gì?

Tiến bước về phía trái tim

Tiến bước về phía trái tim

Vê ra xa mẹ Đức nhưng trái tim cô luôn có bóng hình mẹ luôn ngập tràn tình yêu dành cho mẹ, cô xa nước Đức nhưng đất nước thứ nhất của cô luôn hiện diện trong bóng hình cô, từ mái tóc, đôi mắt, giọng nói và cả máu đang chảy trong cơ thể của cô nữa.

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

back to top