Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi tìm em chứ?

2017-12-26 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Đôi lúc anh tự hỏi thời gian bao lâu là đủ để mọi thứ trở thành thói quen. Từ ngày Trang đi, anh quen với việc nói chuyện cùng cô, mỗi tối sẽ chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ, mỗi sáng thức dạy người đầu tiên nghĩ đến là cô.


***


"Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi tìm em chứ?"

Dòng tin nhắn được gửi đến từ số điện thoại của Mai. Ánh mắt anh chùng xuống, trầm ngâm. Điều anh lo sợ cuối cùng cũng đã đến - ngày cô rời xa anh.

Vội vã xin phép rời khỏi cuộc họp, anh lao xuống dòng người đông đúc. Trời bắt đầu mưa, những hạt mưa đầu đông, lạnh buốt.

***

Người ta nói tình đầu thường dang dở và để lại nhiều nỗi đau. Có lẽ câu đó đúng với anh. Trang là mối tình đầu của anh. Ngọt ngào nhưng nhiều cay đắng.

Trang - người con gái anh yêu và chân trọng. Khi yêu Trang anh nghĩ chẳng cần thêm một ai khác, cả đời này anh chỉ cần có cô là đủ. Nhưng cuộc đời vốn dĩ có bao giờ cho phép bản thân ta tự sắp đặt. Những cuộc cãi vã, những bất đồng quan điểm, những lần chiến tranh lạnh bắt đầu xuất hiện, rồi một ngày anh phát hiện Trang có người đàn ông khác.

Anh cứ nghĩ bản thân lúc đó sẽ phẫn nộ, sẽ đứng trước Trang mà hỏi anh đã làm điều gì sai, sẽ khiến cô phải giải thích lý do vì sao lại giết chết tình yêu này. Nhưng lạ, anh bình tĩnh, thản nhiên. Anh không vội vã hỏi han, không sốt sắng tìm Trang. Sau 3 ngày không liên lạc, anh đến tìm cô và nói: “Chúng ta chia tay em nhes1”

Câu chuyện tình yêu kết thúc nhẹ nhàng. Anh không trách Trang, không trách kẻ thứ ba, cũng không trách bản thân mình. Sau mỗi cuộc tình, người ta thường đổ lỗi rồi giận hờn nhau, nhưng anh thì không, bởi với anh điều đó đâu còn quan trọng nữa. Có lẽ chỉ là một kiếp nợ, trả hết nợ ta xa nhau. Đúng hay sai chẳng phải đến một lúc sẽ phai, vốn không thuộc về nhau đến cuối cùng cũng sẽ không thuộc về nhau.

Bốn năm không quá dài, càng chẳng hề ngắn cho một câu chuyện tình yêu. Dẫu buông xuôi nhưng trong tâm trí anh luôn khắc khoải bao ám ảnh xưa cũ. Có những ngày lang thang với những nỗi buồn miên man chất chứa. Anh chạy trốn. Nhưng cuộc chạy trốn của anh chẳng bao giờ thực hiện được. Bởi Mai - cô gái nhỏ bé hay cười.

Dù Mai đã xuất hiện trước đó trong cuộc đời của anh, nhưng ngày ấy anh có Trang nên mặc nhiên anh không để ý người con gái này. Trang đi rồi, anh mới biết thì ra bao lâu nay Mai vẫn luôn bên mình. Cô luôn đến đúng lúc khi anh cần. Mai lắng nghe mọi thứ anh kể, bờ vai nhỏ bé gầy guộc là thế mà một thằng đàn ông mạnh mẽ như anh dựa vào lại thấy ấm áp, an nhiên quá.



Mai hiểu anh tới mức kì lạ...

Anh thường có thói quen cất giấu nỗi buồn. Nhưng có gói ghém kĩ càng đến đâu thì chỉ cần nhìn vào ánh mắt anh, cô đều thấu hiểu.

Anh thường chạy trốn cả thế giới, vùi mình ở nơi nào đó mà ôm ấp những kỉ niệm đau buồn. Có lẽ cô người duy nhất lật tung cả thế giới và tìm thấy anh.

Mai luôn xuất hiện với nụ cười nhẹ nhàng, hiền dịu khiến nỗi đau được sưởi ấm. Trái tim từng chút một được khâu vá. Bao năm với vị trí "bạn bè", một năm với vai trò "bạn thân", Mai ở bên anh. Đôi lúc anh tự hỏi thời gian bao lâu là đủ để mọi thứ trở thành thói quen. Từ ngày Trang đi, anh quen với việc nói chuyện cùng cô, mỗi tối sẽ chúc ngủ ngon trước khi đi ngủ, mỗi sáng thức dạy người đầu tiên nghĩ đến là cô. Đi ăn, xem phim, siêu thị hay dạo phố đều có cô bên cạnh. Quen với việc cô hay quên và hậu đậu, thường không mang áo mưa hay nhớ khoác thêm áo ấm khi trời lạnh, khiến anh lo lắng mà chạy đến. Cô hay khóc khi sợ hãi, ngốc nghếch như một đứa trẻ làm anh bận tâm nhiều. Cô nấu ăn giỏi, anh quen với hương vị đó. Quen với dáng điệu của một cô gái có chút mập mạp mà đáng yêu. Quen với ánh mắt sâu, dịu dàng nhìn anh khi nghe những tâm sự trải lòng. Anh quen với nụ cười ngọt hiền của cô.

. Anh biết Mai có tình cảm với anh. Anh cũng có, từ khi nào anh không biết nữa, nhưng lại ép bản thân phủ nhận, không cho phép mở lòng, dù vậy càng không muốn cô rời xa anh. Kẻ tham lam muốn cô là của riêng mình. Anh loay hoay trong thế giới tình cảm anh tự tạo ra. Anh vừa sợ vừa căm ghét chính bản thân. "Thời gian" là cách mà anh lựa chọn. Thời gian để quên và để bắt đầu. Mặc dù anh biết anh đang khiến cho cả hai mệt mỏi. Để giữ cô, anh tạo nên vai diễn "bạn thân", còn cô chấp nhận vai diễn đó và đã đóng vô cùng trọn vẹn, hoàn hảo.

blog radio, Nếu một ngày em biến mất, anh sẽ đi tìm em chứ?


Bao lâu là đủ để khâu vá một trái tim mang nhiều thương tích? Có lẽ anh chính là một kẻ ích kỉ và tồi tệ trong câu chuyện này. Nhưng có ai hiểu anh? Nỗi đau còn đó, anh không muốn quá vội vã lại sai lầm, anh sợ bản thân vì quá đau mà sẽ nắm tay nhầm người. Khi chưa xác định được tình cảm của mình, anh không muốn biến cô gái nhỏ bé đến sau kia trở thành kẻ thay thế đáng thương. Vì vậy anh chọn thời gian để cho tất cả cơ hội...

Ngày bình yên sau bao nhiêu giông tố. Trái tim dù mang nhiều vết sẹo nhưng toàn tâm toàn ý thuộc về riêng Mai. Dù thời gian có vội vã, dòng người có bon chen, lòng người có đổi thay, thì có một điều anh chắc chắn Mai vẫn luôn ở đó. Cô ra đi chính là để đợi anh đến.

"Anh đến rồi!"

Ngoài kia mưa thêm nặng hạt, gió thêm lạnh buốt.

Góc phố nhỏ, chàng trai không quên khoác thêm cho cô gái chiếc áo ấm.

Góc phố nhỏ, vang lên tiếng cười hạnh phúc.

© Nguyễn Thị Thanh Hằng – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết CHỈ MUỐN YÊU NHAU BÌNH YÊN THÔI. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xemtại đây.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 thói quen của người có tinh thần tốt, ắt đón nhiều may mắn, phước lành

3 thói quen của người có tinh thần tốt, ắt đón nhiều may mắn, phước lành

Những người có tâm thái tốt thường có 3 thói quen tốt dưới đây, chỉ cần một thói quen thôi cũng đã rất tuyệt vời.

Cuộc sống như cơn mưa, người khôn ngoan cầm ô và tiến về phía trước

Cuộc sống như cơn mưa, người khôn ngoan cầm ô và tiến về phía trước

Mọi thứ sẽ biến chuyển và cuối cùng sẽ ngọt ngào. Chỉ cần bạn đủ kiên cường, đủ dũng cảm, thủy triều sẽ rút, đường lầy sẽ khô, trời âm u sẽ sáng, những điều tốt đẹp bạn mong muốn sẽ từ từ đến.

Phía sau một người phụ nữ…

Phía sau một người phụ nữ…

Người phụ nữ hạnh phúc là khi gương mặt họ luôn toát lên vẻ rạng rỡ, tươi tắn, thần thái tự nhiên. Họ hạnh phúc là vì người đàn ông phía sau họ cũng hạnh phúc.

Tháng 3 rồi…

Tháng 3 rồi…

Tháng 3 rồi, hoa gạo cứ đỏ tươi Đỏ như màu của những lời ước hẹn Như đôi gò má ai kia lúc thẹn Cháy cả vùng trời cháy cả những giấc mơ

Tình em da diết hương tràm

Tình em da diết hương tràm

Có những lần, mải miết với khung cảnh thanh bình, lãng mạn, tôi và em quên cả hoàng hôn đang thấp thoáng trên dòng kênh. Hai đứa về nhà khi trời đã tối om. Tôi ngồi ngắm em trong bóng đêm để nghe tim mình thổn thức, dạt dào tình yêu…

Phố thị xa hoa những mảng màu

Phố thị xa hoa những mảng màu

Chiều tan làm trên dòng đường hối hả, có phút giây nào bạn chợt tranh thủ lấy ít phút dừng đèn đỏ mà ngắm nhìn người xe ngược xuôi vội vã, ngắm nhìn những mảnh đời mưu sinh trên chốn đô thị này chưa? Ngắm cùng tôi nhé!

Tướng lông mày trăng non tiết lộ điều gì về tài vận của một người?

Tướng lông mày trăng non tiết lộ điều gì về tài vận của một người?

Người sở hữu tướng lông mày trăng non sẽ có tài vận như thế nào?

Thanh xuân anh nợ em một người

Thanh xuân anh nợ em một người

Tôi tự nhủ mình phải quên đi, thế nhưng mỗi lần gặp anh, trái tim tôi lại không nghe lời. Anh kể về cô ấy với ánh mắt sáng rực như sao trời, còn tôi thì chỉ biết nhìn anh, lòng đầy những cơn mưa không tạnh.

Nơi bình yên

Nơi bình yên

Hay những khi có chút tóp mỡ, má lại làm món canh tóp mỡ hành thơm lừng, cả nhà xúm xít bên mâm cơm, tiếng cười nói rộn rã. Hương vị ấy, đến tận bây giờ, mỗi khi nhớ lại, tôi vẫn thấy như còn vương vấn trên đầu lưỡi, như một thứ gia vị níu giữ những tháng ngày ấu thơ.

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con…

Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con…

Thỉnh thoảng mẹ gọi điện nhắc nhở chuyện ăn uống, nghỉ ngủ, công việc của tôi. Mẹ buồn khi tôi cứ đi biền biệt, mẹ đau lần tôi vấp ngã. Những lời dạy xưa của mẹ giúp tôi đứng lên, bước tiếp trên con đường đời đầy chông gai, gập ghềnh, đầy xô bồ, bon chen...

back to top