Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa xuân này tôi sẽ trở về

2016-02-07 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Tôi yêu màu áo mới chiều 30 và những nẻo đường mùa xuân, yêu biển quê hương hiền hoà thơ mộng vẫn êm đềm trôi theo gót thời gian, yêu những phút giao mùa hồn nhiên nuôi nấng tuổi thơ. Mùa xuân này tôi sẽ trở về như ba mẹ hằng mong đợi.

***

Trong cuộc sống ai chẳng từng có những kỉ niệm vui buồn. Có những kỉ niệm ngỡ là không bao giờ phai nhạt, vậy mà thời gian qua khiến chỉ còn là mơ hồ. Lại cũng có những kỉ niệm ngỡ đã lãng quên, đã khuất bóng xa mờ nhưng ký ức thì vẫn còn nguyên thường làm người ta bồi hồi khi nhớ đến. Tôi gọi đó là hoài niệm, hoài niệm về thuở ấu thơ bên gia đình. Sẽ không ai phủ nhận rằng, cảm xúc của người con khi nghĩ về đấng sinh thành bao giờ cũng đong đầy sự tôn kính lòng biết ơn và niềm ray rứt, ăn năn khi hiếu đạo chưa tròn. Với riêng tôi nỗi nhớ về mẹ cha như một lời hẹn ước mùa xuân ...

Sớm tinh mơ, một làn gió nhẹ hiu hắt trên cành cây, ngọn lá còn ướt đẫm hơi sương. Ôi! Gió chướng đã về, một cảm giác lâng lâng và sảng khoái lan toả, sao lại thế nhỉ, tôi tự hỏi. Cứ mỗi mùa gió chướng về tôi lại háo hức lạ thường, nó như mang lại sức sống mới cho tôi. Những cơn gió chướng thổi về mang cả hơi nước từ biển vào thật mát, thật dễ chịu đã xua tan cái nắng oi ả của vùng nhiệt đới. Mùa gió chướng về còn gợi cho tôi ngày Tết đến rất gần. Cái ngày mai mốt đó dù không mong nhưng nó vẫn cứ đến làm xao xuyến lòng người.

mùa xuân

Ngồi đây giữa chốn phồn hoa đô hội, xa quê lạ xứ, tôi chờ đợi phút giao mùa như món quà xuân tha thiết cho một thời thơ ấu đã qua từ tận sâu thẳm trong tâm hồn, tôi vẫn luôn nhớ về ba mẹ, nhớ gia đình, nhớ người thân, nhớ khung cảnh êm đềm của quê nhà. Ôi nhớ, nhớ da diết làm sao, nhớ con đường tôi vẫn thường ngày đạp xe đến trường, nơi có những kỉ niệm buồn vui của một thời cắp xách và những lầm lỡ, trăn trở trong cuộc sống, nơi tôi đã bước đi tìm công danh và tôi cũng vấp ngã từ nơi đó, nơi mẹ đã cho tôi cả một tuổi thơ bé dại. Mẹ đã gánh những yêu thương, nghèo khổ, gánh những ước mơ và cả gieo neo sớm hôm đi về. Đường mẹ đi đầy cỏ tranh gai góc để đường tôi đi bằng phẳng êm gót chân son.

Ngày tôi đi, mẹ ngậm ngùi tiễn chân tôi lên bến xe, mẹ dặn dò đủ thứ. Tôi nhận lấy và ghi nhớ tất cả lời mẹ dặn, nghe bùi ngùi thổn thức. Xe lăn bánh bỏ lại dáng nhỏ bé của mẹ phía sau làn bụi mù. Sự háo hức ra đi có lẫn niềm bịn rịn, tôi không khóc nhưng lòng dạ cứ mềm đi. Tôi gửi lại cho mẹ lời yêu thương, gửi lại cho biển lời tạ từ. Rồi những ngày xa quê lên thành phố, tôi ngẩn ngơ quanh những con phố dài, đắm mình dưới bóng mát Ngọc Lan và những hàng cây dọc hai bên đường. Lại nhớ biển đến nao lòng, nước biển trong lặng lờ theo năm tháng, nhìn xuống thấy bóng hàng dương xanh um rì rào trong gió vẫy. Chao ôi, tình cảm chân thật từ đáy lòng luôn làm mình yếu đuối khi đối mặt với nó, sâu thẳm mà gần gũi, bình dị mà thiêng liêng, không sặc sỡ muôn màu nhưng vẫn lấp lánh.



Tôi ngồi nghe tiếng thời gian đều đều tung rơi tí tách mà lòng miên man bao suy nghĩ. Trời cuối đông, những cơn gió đông thổi qua, mấy chiếc lá vàng úa rụng nhuộm màu buồn vô hạn. Tiết trời mùa xuân dù có ấm áp nhưng không thể sưởi ấm được tôi vì thiếu hạnh phúc và vòng tay ba mẹ. Dù biết vậy nhưng tại sao tôi không thể kìm lòng được thầm luôn nhớ thiết tha thời thơ ấu có tình thương của ba mẹ. Bao nhiêu năm xa nhà tôi nghiệm ra rằng không ở đâu cho bằng hạnh phúc như ở chính quê hương mình. Nơi đó đã cho tôi niềm tin hy vọng, hạnh phúc kể cả ước mơ, nơi công cha nghĩa mẹ suốt đời tắm mát nuôi dưỡng tôi.

Có lẽ tôi phải trở về thôi, về với gia đình, về với miền đất mà tôi vẫn mong ngày ngày, đợi chờ cái giây phút bình yên nhất, rồi mùa xuân cũng trở về theo tuần hoàn vũ trụ, lũ chim rộn lên gọi thức. Tiết xuân trong sáng, trời đất tinh khôi giao hoà mang lại niềm sinh lực mới mẻ, trong lành. Tung tăng trên nẻo đường xuân có lá khô giòn, đất trời như bừng lên hoà niềm vui cùng sắc hồng của đào ánh vàng của mai, áo mới bay đi lung linh trong mắt trẻ thơ. Tôi yêu màu áo mới chiều 30 và những nẻo đường mùa xuân, yêu biển quê hương hiền hoà thơ mộng vẫn êm đềm trôi theo gót thời gian, yêu những phút giao mùa hồn nhiên nuôi nấng tuổi thơ. Mùa xuân này tôi sẽ trở về như ba mẹ hằng mong đợi.

© Quách Thái Di – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top