Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt khiến người ta nhớ đến vậy?

2018-09-12 01:35

Tác giả:


Có những thứ chẳng bao giờ quay trở lại, chỉ có thu Hà Nội vẫn ở đó, đẹp và kiêu sa đến nao lòng mà thôi. Giá như không có những ngày mùa thu quá đỗi bình yên ấy, có lẽ tâm hồn lữ khach không lạc trôi đến tận cùng cảm xúc. Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt mà gợi nhớ, gợi thương đến thế!

***

blog radio, Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt khiến người ta nhớ đến vậy?

Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt để có những thứ vẩn vơ dù chỉ đi qua một lần mà cứ khiến người ta phải nhớ mãi, dù chẳng tha thiết mà vẫn vương vấn không quên, dù có những lúc chán Hà Nội đến điên cuồng… Rồi, có đi xa đến đâu, vẫn muốn vội vã quay lại nơi ấy, càng yêu càng nhớ, càng nhớ càng khó quên.

Hà Nội chẳng còn là Hà Nội nếu như thiếu mùa thu…

Thu đến khoác trên mình tấm áo lụa đào trầm mặc trong một buổi chiều gió muộn, những ngày nắng nhạt e ấp và dịu dàng, không quá sôi nổi gay gắt như ngày hè nắng đổ lửa, không lạnh nhạt trầm ấm như mùa đông. Trời xanh cao vời vợi, nắng mỏng như tơ, từng sợi một thả xuống lòng đường, óng ánh!

Thu Hà Nội dịu dàng, đón mùa cốm mới thơm mùi sữa lúa, hương sen thoang thoảng sót lại, đâu đó thấp thoáng bóng áo nâu quẩy đôi gánh chung chiêng, bên trong lấp ló những quả thị vàng mượt tựa màu cổ tích. Mùa thu Hà Nội rón rén, ngập ngừng như thế.

Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt? Đó là những con đường ngập lá vàng và ngây ngất hương thơm. Nguyễn Du có hoa sữa, Trần Hưng Đạo với hai hàng sấu chạy dài gần hết phố, Phan Đình Phùng có cây hoàng lan, Ngô Quyền có mươi cây me cổ thụ, Lò Đúc có hàng sao đen... Những hàng cây đẹp lạ lùng, có gió rì rào, có hương thoang thoảng. Và nhất là về đêm, đi dạo trên phố ta có cảm giác huyền diệu bởi hương. Hoa sữa nồng nàn, ngọc lan thoảng nhẹ, cửa nhà ai mùi dạ lan ngây ngất lan xa. Thu Hà Nội như chìm vào tĩnh lặng…

Kể về Hà Nội khi mùa thu, thật thiếu sót khi không nói đến mưa. Mưa thu không có âm thanh như những trận mưa rào mùa hạ nhưng mưa có thể làm “nát lòng dâu biển”. Mưa trên những nóc nhà cổ, trên những hàng cây lâu năm là tác phẩm của thiên nhiên, tặng vật của vũ trụ cho mùa thu Hà Nội. Nhìn chiếc lá vàng rơi trong mưa có thể biết đã là mùa thu. Đây có lẽ cũng là một điểm nhấn của thu chăng?

blog radio, Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt khiến người ta nhớ đến vậy?

Trong đêm mưa, căn gác nhà ai vọng lại bài hát của Trịnh Công Sơn “Hà Nội mùa thu, cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau, phố xưa nhà cổ, mái ngói thâm nâu...”, bức tranh mùa thu Hà thành bằng âm nhạc đẹp đến mê hồn, say đắm hồn người…

Mùa thu Hà Nội có gì đặc biệt? mà làm người ta chỉ muốn đi ra ngoài, ngồi trên một chiếc ghế đá trong công viên để nắng nhẹ tí tách đùa trên tóc, đậu trên vai. Trên tàn cây, những cơn gió thu khi thì nhẹ nhàng vuốt ve vài chiếc lá vàng còn sót trên cành, khi thì lại tinh nghịch tràn xuống đường xô thảm lá vàng xào xạc. Những cụ già quấn hờ mảnh khăn len, ngồi cùng nhau hàng giờ trong một quán cà phê nhỏ ven bờ hồ nói dăm ba câu chuyện “thế thái nhân tình”, chơi đôi ba ván cờ, rít vài hơi thuốc…

Thu Hà Nội, cứ bình thản và an yên như thế!

Thu Hà Nội còn nồng nàn những sắc hoa. Hà Nội thường được ví von như cô gái duyên dáng luôn rực rỡ bởi 12 mùa hoa. Và những sắc hoa thu khiến cho mùa thu Hà Nội thêm phần thi vị và độc đáo. Sen tàn cúc nở, mùa thu Hà Nội thường đến từ những gánh hàng hoa, mang sắc thu khắp phố phường. “Mùa thu của em, là vàng hoa cúc” không sai khi gọi hoa cúc là loài hoa đặc trưng của mùa thu. Mùa thu cũng là thời điểm mà hoa bách nhật, thạch thảo, hoa bươm bướm, hoa cải thi nhau khoe sắc… đẹp ngẩn ngơ.

Blog Radio Sưu tầm.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt

Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

back to top