Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa đã sang bao giờ

2019-02-24 01:16

Tác giả:


Chiều Hà Nội, con đường quen lộng gió
Nắng kéo nhau đi chỉ thấy dáng Đông về
Cuối con đường trầm mặc quán cafe
Ai lặng lẽ vùi mình châm điếu thuốc

Tách café vô tình nhỏ giọt
Bản tình ca chợt im lặng không lời
Chuyện tình yêu vốn chuyện của muôn đời
Mùa lá rơi phải chăng là mất mát?

Có những ngày, Hà Nội không ngột ngạt
Trời mùa Thu cũng khăn gói bỏ đi
Đông lặng lẽ sang, đâu đó tiếng thầm thì:
“Về đi nhé, những vui buồn bỏ lại.“




Có nhiều con đường đưa ta đi xa mãi
Và có những ai không ở lại bên đời
Chỉ duy nhất khi bên cạnh một người
Sau những ngày dài hỏi: “Em có mệt?”

Như một ngày cúc họa mi vẫn đến
Lặng lẽ dịu dàng bên câu chuyện chúng ta
Tim đập rộn ràng khi người ấy bước qua
Chút ấm áp trong ngày đông se lạnh

Có điều gì làm ta tiếc nhất?
Hình như chỉ Hà Nội hiểu ta thôi!
Một ánh nhìn ngập ngừng, bối rối
Tuổi thanh xuân đẹp đẽ cũng qua rồi.

Chiếc lá rơi buộc lấy mảnh mây trời
Ta muốn hát những bài tình ca nhỏ
Đi bên người qua ngày này, tháng nọ
Từ sớm mai đến tận lúc chiều tà…

Và chúng mình, đi hết những ngày qua.

© Phù Dung - blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

Xã giao

Xã giao

Đàn ông quả nhiên không thể tin Trêu đùa xong xuôi rồi vô hình Xã giao vài câu thì biến mất Vậy nói câu đó để làm chi.

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Nợ chàng trai thanh xuân một lời cảm ơn và xin lỗi!

Có nghĩa là tôi không hề thật sự thích con người cậu ấy như cách mà cậu ấy thích tôi, cái tôi thích ở cậu chỉ đơn giản là vẻ bề ngoài của cậu. Tôi nhẹ nhõm khi cuối cùng cậu đã có thể từ bỏ một chút rung cảm đó với tôi để tìm được người đáp lại được tình cảm của cậu.

back to top