Một thoáng tâm tư
2017-10-23 01:14
Tác giả:
Chẳng lấp lóe ánh đèn
Vài tiếng xe, chó sủa
Cũng lặng lẽ về đêm.
Đã lâu chưa gọi tên
Những con người thân thuộc
Ở ngôi nhà cạnh bên
Vì xa hoài ngày trước.
Rồi mấy đứa cùng lớp
Cấp hai tới cấp ba
Nhớ lại nhiều kỷ niệm
Nhưng chẳng thể gặp mà.
Nói vậy thật đúng là
Mấy ngày nhà mất điện
Đã lâu rồi không viết
Bài thơ ở góc phòng.
Giữ lại một chút trong
Vài trang nơi nhật ký
Xưa buồn viết chơi không
Cần phải ngồi suy nghĩ.
Mình không hướng nghệ sỹ
Chỉ muốn viết thơ nhiều
Cảm xúc như từ "mỹ"
Biến cuộc đời thêm yêu.
Những ngày tháng cô liêu
Lấy sách ra làm bạn
Đời sẽ không còn phiêu
Khi mỗi ngày thiếu nhạc.
Cũng muốn hát thật hay
Chạm tiếng lòng đâu đó
Nghe tiếng lòng mình thay
Vì cuộc đời của họ.
Xung quanh mình luôn có
Những lo lắng chất đầy
Những bình yên, đổ vỡ
Rồi muôn thuở lại xây.
Thể thơ cũng lạ thay
Năm chữ sao viết hết
Tâm tư vẫn còn đây
Thôi để dành bài tiếp.
Bây giờ thì tạm biệt!
© Xuân Hiếu – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Nắng mùa hè
Ôi! Cái nắng mùa hè ấy Vẫn cứ nhớ mãi miết thôi, Dẫu biết nóng như lửa đốt Nhưng dần rồi cũng quen thôi.
Không ai tin em là kẻ hay buồn
Cái hình ảnh vui vẻ, tích cực ấy đã đi theo cô quá lâu rồi, khiến cho cô nhầm tưởng đó chính là mình. Mây rất sợ bản thân khóc lóc, buồn bã và yếu đuối. Nói đúng hơn là cô đang sợ mình làm mọi người thất vọng và hụt hẫng.
Đêm ơi có hẹn
Tôi thấy nhớ, tôi thấy thương, tôi thấy yêu đêm đến lạ lùng, có lẽ chính là đêm đã luôn cho tôi những cảm xúc lúc thật mãnh liệt lúc thật chứa chan và cứ mỗi đêm cứ mỗi nhiều mỗi đầy lên mãi.
Bố, mẹ ơi! Con xin lỗi...
“Bố mẹ làm khổ con gái của bố mẹ quá rồi, bố mẹ xin lỗi con gái nhé. Sau này nếu có nhiều hơn, bố nhất định sẽ cho con nhiều hơn, bố hứa.” Nghe câu đấy của bố xong, lòng con như nặng trĩu
Trở lại tuổi thơ - Ước mơ xa vời của kẻ trưởng thành
Giữa bộn bề lo toan của cuộc sống trưởng thành, khi đã nếm trải bao thăng trầm, hỉ nộ ái ố, ta bỗng chạnh lòng nhớ về những tháng ngày thơ ấu hồn nhiên, vô tư bên vòng tay yêu thương của bố mẹ.
Chuyện tình ngày ấy
Có nắng trong hồn hoa bướm say Có kẻ trầm tư và bay bổng Có kẻ vô tư và thơ mộng Có kẻ say mê chốn nhân tình
Ngày đông
“Có phải em không xứng đáng nhận được hạnh phúc không chị? Không xứng đáng được yêu thương, được bảo vệ, em chỉ là một người đi lang bạt ở nhờ nhà người khác. Người thương em nhất đã đi rồi, bây giờ, em không có nhà nữa rồi!”
Chuyến đi đến miền ký ức
Từng địa điểm, từng nền văn hóa mang đến cho tôi những trải nghiệm độc đáo và bài học quý giá về sự phong phú của thế giới. Tôi học được rằng, sự khác biệt không phải là điều để sợ hãi, mà là điều để đón nhận và tôn trọng.
Đắng cay
Em biết ngày xuân hoa có bay Nắng đẹp lung linh tình lại say Xuân là ngọn gió mang hơi ấm Ghét ngọt ngào anh uống đời vui
Bước sang tuổi 35, tôi thấy vấn đề nan giải nhất trong đời là tìm được SỞ THÍCH riêng: Bảo sao bản thân tẻ nhạt, tầm nhìn hạn hẹp!
Việc bạn hiểu rõ chính mình, có thú vui, có sở thích sẽ giúp bạn trở nên quyến rũ, thú vị hơn!