Một lời hứa
2023-09-26 02:15
Tác giả: Trang Lê
Trong một thị trấn nhỏ nằm sâu trong núi rừng, có một cầu treo bắc qua dòng suối êm đềm. Cầu này được xây dựng từ lâu đời, và người dân địa phương tin rằng nếu bạn thề trên cầu với lòng thành chân thành, ước mơ của bạn sẽ trở thành sự thật.
Trong thị trấn đó, có một cặp bạn thân tên là Anna và David. Hai người đã cùng nhau lớn lên và chia sẻ mọi niềm vui và nỗi buồn. Một ngày nọ, họ đến cầu và nhìn xuống dòng suối tĩnh lặng. David lấy lấy một chiếc đinh từ túi quần và đặt nó trên cầu. Anh nhìn Anna và nói:
"Anna, chúng ta đã trải qua những thăng trầm trong cuộc sống này cùng nhau. Những giấc mơ của chúng ta đã trở thành sự thật nhờ tình bạn và sự hỗ trợ của nhau. Hãy cho tôi cơ hội thể hiện tình cảm của mình, hãy là bạn gái của tôi!"
Anna ngạc nhiên và vui sướng đến mức không thể diễn tả. Cô ấn tượng bởi sự tử tế và lòng trung thành của David. Cô cười và trả lời:
"David, tôi không thể tưởng tượng một cuộc sống mà không có bạn bên cạnh tôi. Tôi đã yêu anh từ lâu rồi. Hãy làm nó chính thức - chúng ta sẽ cùng nhau đi qua những thử thách và xây dựng một tương lai tươi sáng."
Họ ôm nhau trong niềm vui và thề trên chiếc cầu treo rằng họ sẽ luôn ở bên nhau và yêu thương nhau mãi mãi. Họ biết rằng tình yêu thật sự không chỉ đơn giản là những lời hứa trên cầu, mà là sự cam kết và chung tay xây dựng hạnh phúc từng ngày.
Thời gian trôi đi, và cuộc sống của Anna và David tiếp tục trên con đường hạnh phúc. Họ xây dựng một ngôi nhà nhỏ ở thị trấn và làm việc chăm chỉ để tạo dựng một cuộc sống ổn định. Cùng nhau, họ trải qua những thử thách và khó khăn, nhưng luôn đứng vững và hỗ trợ lẫn nhau.
Một buổi sáng đẹp, Anna cảm thấy mệt mỏi và yếu đuối. Bác sĩ xác định rằng cô đang mắc bệnh nghiêm trọng. Tin này là một cú sốc lớn đối với cả hai. Nhưng họ không từ bỏ hy vọng và tiếp tục chiến đấu.
David trở thành người bạn đồng hành trung thành của Anna trong những tháng ngày khó khăn. Anh chăm sóc cô mỗi ngày, đem lại sự an ủi và hy vọng. Bất chấp mệt mỏi và nỗi đau, họ lấy lại sức mạnh từ tình yêu và lòng kiên nhẫn của mình.
Thời gian trôi qua, và cuối ctruyện, Anna đã qua đời. David đau khổ và mất đi nguồn sức mạnh lớn nhất trong cuộc sống của mình. Nhưng anh không bỏ cuộc. Ông sống như một người đàn ông tận hưởng từng ngày, tưởng nhớ và gìn giữ tình yêu của hai người.
Cầu treo trở thành nơi David thường đến để tìm sự an ủi và gửi lời cầu nguyện cho Anna. Mỗi lần anh đặt một chiếc đinh lên cầu, anh nhớ về những lời hứa và kỷ niệm đẹp đã chia sẻ cùng Anna. Anh tin rằng tình yêu của họ sẽ tồn tại mãi mãi trong trái tim và linh hồn của mình.
Một ngày nọ, khi David đang đứng trên cầu treo, một cô gái trẻ đi ngang qua. Cô gái tên là Emily, một du khách đến thị trấn để tìm hiểu về câu chuyện của cầu treo và sức mạnh của lời hứa. Emily và David bắt đầu trò chuyện và cảm thấy một sự kết nối đặc biệt.
Dần dần, David và Emily trở thành bạn bè, và sau đó là người yêu của nhau. Emily không thay thế Anna trong trái tim của David, nhưng cô xoa dịu nỗi đau và mang lại niềm vui mới cho cuộc sống của anh.
Họ cùng nhau xây dựng một tương lai, không quên những kỷ niệm và tình yêu đã trải qua. David giới thiệu Emily với cầu treo và giải thích về lời hứa mà anh đã thề với Anna. Emily cảm thấy rất cảm động và quyết định làm một lời hứa tương tự.
Vào một buổi tối lặng lẽ, Emily và David đứng trên cầu treo. Emily lấy một chiếc đinh từ túi quần, đặt nó trên cầu và nói:
"David, tình yêu của chúng ta không thể thay thế bất cứ điều gì, nhưng nó có thể bổ sung thêm hạnh phúc và hy vọng vào cuộc sống của chúng ta. Hãy hứa với tôi rằng chúng ta sẽ luôn yêu thương, hỗ trợ và xây dựng một tương lai tươi sáng cùng nhau."
David nhìn vào mắt Emily, cảm nhận được tình yêu và sự chân thành trong lời hứa của cô. Anh ôm cô vào vòng tay và trả lời:
"Emily, tôi hứa sẽ luôn yêu thương và chăm sóc em, nhưng không bao giờ quên những gì đã xảy ra trong quá khứ. Chúng ta sẽ tiếp tục đi qua những thử thách và xây dựng một tương lai tươi sáng, nhưng Anna sẽ luôn tồn tại trong trái tim của tôi."
Hai người ôm nhau trên cầu treo, trao lời hứa và cầu nguyện cho một cuộc sống hạnh phúc. Cầu treo trở thành biểu tượng của tình yêu và hy vọng cho tất cả những ai đến thị trấn nhỏ đó.
© Trang Lê - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Chưa từng bỏ lỡ nhân duyên
Chuyện của gia đình anh hoàn toàn không phải lỗi của cô ấy, nhưng đâu đó cái bóng của toàn bộ câu chuyện vẫn bao phủ lấy cả anh và cô. Họ sẽ làm gì để bước qua cái bóng của quá khứ kia?
Mùa hoa cải năm ấy
Câu chuyện kể về cảm xúc của nhân vật Tôi nhớ về ký ức tuổi thơ bên triền đê, nơi cô đã lớn lên cùng một cậu bạn. Họ cùng chơi đùa, thả diều và học tập bên nhau. Khi cậu bạn đỗ đại học và rời quê, mối liên hệ giữa họ dần phai nhạt. Sau một thời gian, cậu trở về quê cùng một cô gái mới, khiến cô gái cảm thấy hụt hẫng và nỗi buồn lấn át kỷ niệm đẹp. Dù thời gian trôi đi, hình ảnh mùa hoa cải vẫn gợi nhớ về tình yêu thầm kín mà cô không thể quên. Cô chấp nhận rằng tình cảm đó sẽ mãi ở lại với cô, giống như những mùa hoa cải vẫn nở rực rỡ.
Viết cho người đã cũ
Đã cũ khiến ta bất giác hồi tưởng lại những ngày đầu làm quen để rồi tự gượng cười nhìn lại những gì đã cũ, cảm giác đó, rung cảm đó tưởng như sẽ trở nên sợi dây kết nối với nhau dài lâu; ấy thế lại vội vàng đến, rồi vội vàng lướt qua cuộc đời của nhau tựa như gió thoảng, tựa đám mây ghé qua rồi vội bay về phía cuối chân trời
Mưa nào mà không tạnh?
Mưa tầm tã, rào rạt. Mãi khi bình minh ló rạng cũng là lúc em nhận ra mình đã khóc lâu đến nhường nào. Chín mươi chín cuộc gọi nhỡ từ mẹ.
Ai bán
Ai bán cho tôi nửa trò đời Tôi về ủ thành rượu uống chơi Nhăm nhi từng chút hồn tản mạn Trở lại tuổi thơ thấy mẹ cười
Tía là quê hương
Năm đó nếu không có tía, nếu tía không ôm con về thì con đâu được như hôm nay. Tía vừa là ba vừa là mẹ của con, tía là những gì yêu thương thân thuộc nhất của quê mình mà con chỉ có thể nói tía là quê hương. Tía là cả vùng quê của mình đã thấm vào con đã thành máu chảy trong con ba
Giá như cậu biết sống làm người tốt sớm hơn!
Thật sự, giờ cậu đã hiểu ra tôi và biết thương tôi. Cái ôm hòa giải gỡ bỏ mọi nút thắt suốt tám năm qia. Đó cũng là lần đầu và cũng là lần cuối cùng cậu thật tâm xem tôi là chị dâu của cậu, chúng tôi được là chị em.
Nếu yêu anh là một ván cược thì kết quả nào cho em? (Phần 5)
Cảm ơn cuộc gặp gỡ ấy đã đưa chúng mình từ hai người xa lạ đến với nhau thành người thương. Từ nay mình không còn một mình nữa mà có người cạnh bên quan tâm và yêu thương.
Làm gì để sống hạnh phúc?
Chính bản thân bạn, sống trong chính câu chuyện của mình nhưng cũng không biết mình có đang thực sự hạnh phúc hay đang cố ích kỷ che đậy một vết thương cũ.