Mong ba hãy dịu dàng với mẹ
2022-09-30 01:05
Tác giả:
Ju No
Chẳng phải mơ, chắc là chẳng phải mơ,
Nó đẹp lắm một thiên thần nho nhỏ,
Được yêu thương, được sưởi ấm đêm ngày,
Em mơ về một hạnh phúc vui vầy.
Ba sẽ làm con ngựa cho em cưỡi
Băng qua những cánh đồng em mơ ước,
Tay chạm lấy cánh chim trời uốn lượn,
Dang đôi cánh cất tiếng vẫy chào em.
Ôi giấc mơ! Hãy cho em được sống,
Một con người một hình hài ngây thơ,
Cùng ba đi khắp phố phường vô ngã,
Ba là người dẫn bước ước mơ em.
Cả mẹ nữa, mẹ cùng em dạo bước,
Đôi chân trần sải bước cùng con thơ,
Em chỉ muốn mãi là một đứa trẻ,
Được nâng niu dẫu bướng bỉnh bao lần.
Giấc mơ ơi! Xin đừng vội tan biến
Vì thực tại em chẳng muốn trở về,
Căn phòng tối một mình em hiu quạnh,
Cả tiếng cửa làm tan nát hồn em.
Em sợ lắm mỗi đêm chợt tỉnh giấc,
Tiếng khóc than thảm thiết mẹ cất vang,
Xin dừng lại, xin một chút bình an,
Xin cho em được sống như bao người.
Em làm gì, phải làm gì hỡi ơi
Em gào thét vang xin trong vô vọng
Sao phải sống cuộc đời thê lương thế
Em xót thương người mẹ đã sinh thành.
Em căm phẫn người cha tàn bạo ấy,
Em thề rằng chẳng bao giờ thứ tha
Cuộc đời em mỗi ngày một vết cắt,
Cắt càng nhiều vết thương càng khắc sâu.
Thân xác em đau đớn trong tâm hồn,
Chẳng bận lòng khung cảnh trước thế gian,
Em chẳng còn cảm giác nhói trong lòng,
Em mệt rồi, em mệt mỏi lắm rồi.
© Ju No - blogradio.vn
Xem thêm: Chưa một lần bố nói yêu con nhưng ... | Family Radio
Ju No
Có những người vừa gặp đã xa, có những người thoáng qua nhưng làm ta phải đau lòng. Tôi chẳng biết điều gì sẽ đến với tôi vào ngày mai, chắc sẽ chẳng báo trước với ai điều gì. Ngày hôm nay state tus vẫn còn like, ngày mai đến người báo mất ai rồi. Nếu ta tin đời người là vô thường, nhớ thường xuyên quan tâm những người ta yêu thương. Sẽ chẳng còn cơ hội cho những vết thương chưa kịp chữa lành. Sẽ mãi hối hận vì một lời ngập ngừng chưa nói. Có lẻ ta chỉ sống một lần trong đời nhưng sẽ mất cả đời đê quên những quá khứ.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt
Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.