Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mình cùng nhau già đi

2024-09-24 19:30

Tác giả:


blogradio.vn - Trong không gian nặng trĩu ưu tư ấy, một người cất bước ra đi với danh xưng “người thay thế”, một người đang nằm vờ như say xỉn đếm từng bước chân của người kia…

***

Có một đoạn tình cảm vĩnh viễn em chẳng thể nào quên, cũng có một bóng hình khiến em đôi lần nhung nhớ đến quặn đau mỗi khi nghĩ đến. Cảm ơn anh vì đã trao đến em ngàn nụ hôn của gió nơi phương xa.

Tôi và anh bên nhau đã được ba lần Xuân, Hạ, Thu, Đông. Tình cảm của chúng tôi từ trước đến nay vốn rất tốt, tuy rằng đôi lúc vẫn có những cuộc cãi vã không mong muốn nhưng sau mỗi lần như thế, chúng tôi lại hiểu nhau hơn. Đồng thời cũng ngộ ra rằng, trong tình yêu luôn phải có kẻ nhường người nhịn.

Người đàn ông tôi yêu nói không phải khoe chứ thật ra anh chẳng khác gì một chàng trai bước ra từ truyện ngôn tình cả.

Anh nhẹ nhàng bước vào cuộc sống của tôi, thổi vào tâm hồn tôi một làn gió mới man mát, xoá hết ưu tư phiền muộn, chỉ để lại hai chữ “bình yên” dài vô tận.

Ngày tháng qua đi, hình bóng của anh in dấu lên từng giây từng phút trong cuộc đời tôi. Ở bên anh, thời gian như lắng đọng và nhuốm màu yêu thương khiến tôi luôn vô thức mà mỉm cười.

Tôi và anh trước kia trải qua bao nhiêu mối tình, điều đó không quan trọng. Anh một lần tâm sự vì sự vô tâm của bản thân mà khiến người cũ phải rời đi, cô ấy đã chịu quá nhiều thiệt thòi trong mối quan hệ mờ nhạt đó.

Tôi nghe xong cũng không xù lông nhím tức giận, bởi tôi biết, anh của những năm tháng sau này đã bị ám ảnh tâm lý đến nhường nào…

Chẳng cần quan tâm trước kia anh ra sao, chỉ biết rằng chúng tôi của bây giờ là những cái “tôi” hoàn hảo nhất dành cho nhau. Đi qua gần 30 mùa xuân, ai cũng đã có cho mình sự trưởng thành trong tâm hồn và cuộc sống, vì thế, mọi lỗi lầm trong quá khứ là thứ đã đúc kết nên chúng tôi của ngày hôm nay.

Chiều hôm đó, có người nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng dưới ánh chiều hoàng hôn rực rỡ của một ngày đầu Hạ… Đến bây giờ, tôi mới hiểu hết ý nghĩa thật sự của hai chữ “tình yêu”...

Tình yêu là khi tôi khóc có người ngồi bên lau đi giọt nước mắt mặn chát; thất bại có người âm thầm ở bên cổ vũ; thành công có người lặng lẽ siết chặt bàn tay và nở một nụ cười thật tươi như thể anh đã biết trước từ lâu.

Cứ thế, chúng tôi cùng nhau bước qua biết bao thăng trầm của dòng đời đầy biến cố ngoài kia.

Ngỡ rằng tình cảm ấy sẽ xanh mãi cùng năm tháng thanh xuân rực rỡ, ấy vậy mà rốt cuộc cũng có ngày tôi phải tự nắm lấy đôi bàn tay của chính mình để kiên cường sống tiếp…

Vào một đêm say, anh ôm lấy tôi vào lòng thủ thỉ tâm sự. Anh bảo, anh nhớ người cũ, anh còn thương cô ấy và luyến tiếc mối quan hệ xưa kia lắm… Từ vóc dáng cho đến cách ăn nói của tôi cũng giống cô ấy đến lạ!

Ngay cái khoảnh khắc trớ trêu đó tôi bỗng dưng nhận ra rằng, có lẽ, tôi đã đánh giá quá cao vị trí của bản thân trong tim anh, để rồi bây giờ nỗi thất vọng bủa vây lấy tâm trí như có một cơn giông bất tận trong tim.

Trong không gian nặng trĩu ưu tư ấy, một người cất bước ra đi với danh xưng “người thay thế”, một người đang nằm vờ như say xỉn đếm từng bước chân của người kia…

Vào một chiều Đông của gần một năm sau đó, thư ký của anh mang đến nhà tôi tờ giấy chuyển nhượng tài sản, bộ hồ sơ bệnh án cùng một bức tâm thư viết tay.

Nét chữ trong ấy cớ sao quen thuộc?

Anh, để lại hết thành quả lao động bao nhiêu năm qua cho tôi và đứa con bé bỏng sắp chào đời của chúng tôi hưởng thụ.

Anh, vĩnh viễn rời xa mẹ con tôi với căn bệnh ung thư máu quái ác đã dày vò bao lâu nay mà tôi không hề hay biết…

Là do tôi quá ngu ngốc hay do anh giấu quá giỏi?

Nếu bây giờ tôi khóc, liệu người có thể ngồi bên lặng lẽ lau hai hàng nước mắt đang lăn dài trên má hay không?

Nếu tôi bảo rằng tôi nhớ người, nhớ mùi hương ấm áp xưa cũ rất rất nhiều, liệu người có mủi lòng quay về dang tay ôm trọn tôi vào lòng và thủ thỉ những lời dỗ dành ngọt ngào như trước kia?

Nếu tôi nói máu mủ của chúng ta đang lớn dần, người có thể ở lại nơi nhân thế này để áp tai vào bụng tôi nghe ngóng bé con dù chỉ là một giây vô thường của cuộc đời?

Có quá nhiều cái “nếu” tôi muốn biến thành hiện thực, nhưng thực tế khắc nghiệt vốn dĩ luôn làm con người ta đau lòng.

“... Rốt cuộc ngày hôm ấy, em cần 46 bước để rời xa anh, còn anh dù có đi hết cả một kiếp người cũng chẳng thể xoá nhoà hình bóng em trong tim… Để quên đi một người vốn đã trở thành thân thuộc thật sự quá khó em à!”

Những giọt nước mắt đau thương cứ lặng lẽ rơi xuống, nét mực cũng vì thế mà nhoè đi đôi phần.

Tôi với tay lấy cây bút, run rẩy viết lên phía dưới bức thư:

“Hẹn chồng ở một kiếp sống khác, ở đó, vợ nhất định sẽ siết chặt tay chồng không bao giờ buông… và chúng ta sẽ cùng nhau già đi, chồng nhé!”

Có thể nói, trên đời này thứ trường tồn lâu nhất là kỷ niệm; khoảng cách đáng sợ nhất chính là âm dương cách biệt…

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Mong Bạn Sẽ Luôn Kiên Cường Với Cuộc Sống Này | Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

Tan hợp

Tan hợp

Trong thoáng chốc, ánh mắt ta chạm nhau, anh có hay tim em lạc nhịp. Đèn đường phả lấp, em thấy anh quay mặt đi, rồi rất lâu sao đó, anh ngược về phía em.

back to top