Phát thanh xúc cảm của bạn !

Liều thuốc yêu thương

2012-12-18 17:16

Tác giả:


Sáng nay, ngồi một mình. Trời oi oi nắng. Đang chán, bỗng nhiên có một người bạn gọi điện bảo: đi thăm PT đi, kẻo không kịp. K rồi, bệnh viện tuyên án tử hình rồi. Tai mình như ong ong. Mấy hôm nay cứ thi thoảng lại nghe tin một người quen kể chuyện về những trường hợp bị "đánh" bất thình lình như thế. Tự nhiên đâm ra đăm chiêu, cả nghĩ.

Ung thư - hai từ đó làm mình chợn vợn đến rùng mình: người xa lạ chết vì nó, người mình quen cũng chết vì nó, người mình thân cũng chết vì nó... Có nó, có nghĩa là bạn hay mình đã cầm ngay một chiếc vé đi lượt đầu về nơi vô định rồi. Về cái nơi bắt đầu mà mình chưa bao giờ đến được.

Chết có nghĩa là hết. hay chỉ là một sự khởi đầu? Mình không thể tranh cãi với chính mình về vấn đề đó.

Có một lần, mình gặp một chú bên cạnh nhà mình đang tập đi sau cơn tai biến. Một sự trở về đúng theo cả nghĩa đen và nghĩa bóng. Chú ngồi bên hàng hiên treo đầy những chuỗi lan tiêu vàng rực. Mình chạy lại tháo dép ngồi bệt bên cạnh. Sau một hồi hỏi thăm thân tình, mình hỏi chuyện tế nhị:




 Chú ơi, nếu biết trước chú sẽ thế này, chú có ân hận gì không?

Có chứ, ân hận là mình đã không dám sống như mình nghĩ...

Tất nhiên, theo kiểu diễn xuôi của mình, ý chú ấy là không dám yêu, không giám thương, không dám vượt qua những rào cản xã hội để sống với chính mình.

Nói đến chuyện nọ để "xọ" sang chuyện kia. Có một người, cả một đời chỉ mang nỗi buồn trầm kha rằng: mình luôn bị người khác ghét bỏ, không ai chịu hiểu mình và cứ bảo người khác đừng dại dột yêu mình chỉ vì yêu mình người ta sẽ khổ. Thế đấy, người ta cứ bị ám ảnh bởi cái buồn "thâm căn cố đế" mãi mãi đeo đẳng mà không nghĩ rằng mình nói như thế là mình đang gieo vào người khác một sự - thiếu - tự tin vô cùng. Gieo vào người khác một khối K nặng trĩu.

Kết luận này không phải của bác sĩ nhưng lại là của một nhà tâm - lí - sĩ (là mình) rằng: rõ ràng anh ta cũng bị một khối K, nhưng là khối K tâm hồn - bệnh này nguy hiểm hơn K y học bởi nó có tính lây lan mau nếu người bệnh không chịu khó chia sẻ và không thể bỏ tiền cứu chữa bằng bất cứ loại thuốc nào, tia bằng hóa chất y học nào bởi nó không chết mau, chỉ di căn thôi, di căn vĩnh viễn...

Nếu con bệnh không nói cho mọi người biết mình đau ở đâu và trái tim mình thực sự cần loại hóa chất gì: cảm thông, chia sẻ hay nâng đỡ. Nặng hay nhẹ, lành hay ác, mình cũng đang mang một khối K như thế. Mà mình không thể chết hay để di căn vĩnh viễn. Mình sẽ chữa nó bằng hạt giống tâm hồn và tình thương của những người yêu thương mình nhất bằng cách đặt tay những người mình yêu thương lên trái tim mình và nói: Tôi muốn... Bạn hãy thử mà xem... Chắc chắn chúng ta sẽ sống.
                                                                      
  • Gửi từ Trần Quỳnh Nga email tranquynhnga.vhnt@

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Bức thư không kịp gửi

Bức thư không kịp gửi

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

back to top