Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lần đầu xa nhà ngày Tết Độc lập 2/9

2019-09-02 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Bạn cùng phòng cũng lũ lượt kéo nhau về, một mình ở căn phòng trống. Chạnh lòng không ư? Có thể chẳng một ngôn từ nào có thể diễn tả hết nỗi niềm của một đứa con xa nhà ngay lúc bấy giờ.

***

18 tuổi, mang bao niềm hoài bão lên thành phố, đi đến cánh cửa đại học đầy rộng mở. Nhưng thoáng đâu đó, là niềm cô đơn của của cô cậu mới tập lớn mới ở nơi đông đúc này. Và hơn bao giờ hết là là mấy ngày nghỉ lễ.

Nếu những ai học xa nhà gần 1000km như tôi thì có lẽ cái mơ mộng về thăm nhà chưa bao giờ hiện hữu với những cô cậu sinh viên. Trong khuôn viên kí túc xá rộng lớn, bao giờ cũng đông đúc người ra kẻ vào, nhộn nhịp náo động, nhưng mấy ngày kề lễ, từng người, từng người cứ háo hức về nhà, thì nơi đây lại càng thêm cái hiu quạnh chưa bao giờ có. Bạn cùng phòng cũng lũ lượt kéo nhau về, một mình ở căn phòng trống. Chạnh lòng không ư? Có thể chẳng một ngôn từ nào có thể diễn tả hết nỗi niềm của một đứa con xa nhà ngay lúc bấy giờ.

Sáng hôm lễ, lướt dọc ngang trên mạng xã hội, bạn bè đăng tin, bao là đi chơi với gia đình, ăn uống sum họp, thì ở đây, lại có những người cứ nằm lì mãi trên chiếc giường tầng, không muốn đi đâu, thậm chí có muốn đi ăn cũng khó, mấy quán cơm bình dân quanh kí túc xá người ta cũng đi chơi lễ rồi. Thế là, mì tôm là người bạn đồng hành. Rồi tiếp tục vùi đầu vào chăn và nghe bản nhạc nhẹ nhàng…

Lần đầu xa nhà ngày Tết Độc lập 2/9

Nhấc điện thoại lên gọi hỏi thăm ba mẹ, nhưng đến lúc ba mẹ hỏi: “Lễ có đi chơi đâu không con?”. Ngấn nước mắt như muốn chảy xuống, muốn nói hết tâm trạng lúc đó, nhưng không: “Con mới đi chơi, đi ăn với mấy đứa về đây ạ, quán đó, ngon lắm ý”.

Không phải là con nói dối ba mẹ, mà chốt để ba mẹ không lo lắng, vì ba mẹ luôn muốn cho con đầy đủ, sống vui vẻ. Nhưng khi nghĩ đến những lúc ba mẹ cực khổ để nuôi con ăn học với những đồng tiền ít ỏi hằng tháng ba mẹ gửi, con chả bao giờ dám phung phí.

Lễ này dù không về với gia đình mình được, nhưng con muốn nói rằng, con vẫn ổn. Vì con biết luôn có ba mẹ phía sau ủng hộ con, dù cô đơn một chút nhưng ai rồi cũng phải tập trưởng thành, tập quen với cuộc sống thành phố này thôi, đúng không ạ. Và ai cũng thế thôi, khi không còn ở trong sự bao bọc của ba mẹ mới biết cuộc sống chưa bao giờ dễ thở, đồng tiền chưa bao giờ dễ kiếm, và cũng chả có ai yêu thương mình hơn ba mẹ cả. Hết mấy ngày lễ buồn, trở về cuộc sống bận rộn nơi giảng đường, với những kế hoạch còn dang dở,.. nhưng càng áp lực bao nhiêu càng giúp bản thân mạnh mẽ mà cố gắng đi đến mục tiêu của mình hơn nữa. Còn bạn, 2/9 của bạn có gì vui không?

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Sống lại những tháng ngày hào hùng của dân tộc

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

Cây sung cụt của đại đội tôi

Cây sung cụt của đại đội tôi

Như thể cảm nhận được sự ưu ái đó, cây sung càng tươi tốt, vươn cao, tán xòe rộng rợp mát cả khoảng sân. Đại đội trưởng thích lắm, kê hẳn một ghế đá dưới gốc, chiều chiều ngồi uống trà ngắm nó.

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Khi cánh cửa mở ra, tôi thấy chính mình ở đó

Tôi cố gắng nhớ lại. Sáng nay, tôi rời khỏi căn hộ, như mọi ngày. Tôi pha một tách cà phê, lật giở vài trang báo, mặc bộ đồ quen thuộc rồi đi làm. Nhưng… tôi có nhớ lúc quay về không? Có nhớ khoảnh khắc đặt tay lên nắm cửa, tra chìa khóa vào ổ, xoay nhẹ cổ tay và bước vào không?

back to top