Phát thanh xúc cảm của bạn !

Lá thư viết muộn…cho người bạn mùa Noel xưa cũ

2011-12-22 10:01

Tác giả:


 

Blog Việt - Có lẽ cậu đã quên, có lẽ đối với cậu đó chỉ là mảnh ký ức đã phai nhạt. Nhưng với tôi lại là những kỷ niệm kéo dài qua dòng thời gian và tôi luôn trân trọng nó ở một góc nhỏ trong tim mình.

 

Năm năm trôi qua và mỗi mùa noel đến, tôi vẫn thường tự hỏi “Cậu giờ đây thế nào?”. Cậu là người con trai mẫu mực nhất mà tôi từng gặp, nhưng cũng rất vui vẻ và hoà đồng. Chính cậu là người bắt đầu cho tình bạn giữa chúng ta, còn tôi  lại chính là người đặt dấu chấm hết. Lý do ư? Vì tôi rất mến cậu mà. Nhưng tôi không thể cho phép tình cảm đó vượt qua mức tình bạn. Cậu cũng hiểu được là tại sao mà phải không?

 

Lý trí và trái tim luôn đi ngược với nhau. Để từ đó tôi đẩy cậu xa hơn, càng lúc càng xa . Đến khi hiểu lầm đã đến giới hạn của nó. Tôi ghét cậu vì nghĩ rằng cậu không còn thích chơi với tôi nữa. Và còn cậu, dành cho tôi ánh mắt lạnh lùng trước những hiểu lầm tôi vô tình gây ra cho cậu và người cậu thương yêu.

 

Nếu cậu biết rằng trái tim tôi cũng rất đau, vì một bên là bạn thân còn một bên là người bạn rất đặc biệt.

 

Nếu cậu biết đã bao lần tôi muốn bước đến giải thích, nhưng khi đã lấy đủ can đảm thì câu nói đầy tức giận của cậu đã khiến tôi phải chùn bước

 

Nếu cậu biết tôi muốn nối lại tình bạn đó biết bao, thì ánh mắt lạnh lùng và bước chân lướt nhanh qua của cậu đã không cho tôi cơ hội.

 

…Và rồi…tôi chỉ biết để câu chuyện kết thúc trong sự tiếc nuối. Tiếc cho hai người bạn của tôi…tiếc cho tình bạn giữa tôi và cậu…

 

Christmas giang sinh

 

5 năm, không phải là một thời gian quá dài. Nhưng chắc sẽ đủ dài để những kỷ niệm được ngủ yên. Tình cảm của tôi cũng không còn đứng mãi một chỗ để nhìn về qúa khứ…

 

Nhưng giấc mơ thì không như vậy. Sẽ có ai tìn vào những giấc mơ không?

 

Nó cứ chập chờn đến, bất ngờ, vô chừng…hiện lên thật rõ khuôn mặt của cậu. Ký ức ngày nào lại ùa về, nụ cười của cậu thật hiền và đôi khi rất trẻ con, tấm thiệp noel đầu tiên tôi tặng cậu và cả thái độ tức giận của cậu nhìn tôi rồi bỏ đi….

 

Để đến hôm nay, một lần nữa. Tôi rút lấy can đảm tìm kiếm cậu, khi giữa chúng ta đã không còn sự liên hệ nào nữa. Những gì tôi biết chỉ là con người đã thuộc về hoài niệm và ký ức…

Rồi không biết là ngẫu nhiên hay chỉ là sự trùng hơp, tôi tìm thấy facebook của cậu trong facebook của một người bạn cũ. Tôi đã rất vui mừng bao nhiêu…cảm giác như khoảng cách giữa tôi và cậu đã được kéo gần lại.

Tôi có rất nhiều điều muốn nói. Muốn nói với cậu lời xin lỗi, vì ngày đó tôi đã hiểu sai về cậu rất nhiều. Muốn cậu và tôi lại có thể bắt đầu một tình bạn mới. Nhưng…

 

Có lẽ tôi chỉ đang tìm kiếm con người ở quá khứ, mà quên rằng hiện tại mọi thứ đều đã và đang dần thay đổi. Cậu không còn là người bạn của ngày xưa, tôi càng không thể là tôi của hôm qua…

 

Có vô nghĩa quá không khi cậu không còn nhận ra tôi? Trí nhớ của cậu đã không còn lưu giữ chút hình ảnh nào về tôi cả…

 

Vậy thì tôi đang tìm kiếm gì? Một người bạn đã không còn tồn tại? Chỉ là hư vô, chỉ là mộng ảo của riêng tôi mà thôi.

 

Một mùa noel nữa lại gần đến….

 

  • Gửi từ email Violet Nguyen -  violet.nguyen93@

 

Mời bạn cùng chia sẻ những tâm sự, bài viết cảm nhận về cuộc sống hay các sáng tác thơ, truyện ngắn của chính bạn với bạn đọc Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn

 

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogivet.com.vn - nhacvietplus.com.vn

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Radio nhé!

 

 

 

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

Ở lại hay ra đi

Ở lại hay ra đi

Ngắm nhìn anh - người thiếu niên em thương Cất lên khúc ca ấy Cùng hào vào mơ mộng em của em

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Lời hứa tháng mười (Phần 2)

Cuộc hẹn chụp ảnh này, Phong cảm thấy có chút mong chờ. Khi bạn được gặp người tạo ra thứ bạn thích, trong bạn đã tồn tại một sự ngưỡng mộ về tài năng con người đó. Phong nghĩ mình nên kết bạn với anh chàng thú vị này.

Yêu “Nhạt

Yêu “Nhạt" nhưng “Lành"

Mình cố gắng nói ít đi, làm nhiều hơn. Kết quả là cách mình trả lời cho câu hỏi “Có yêu không?" Bởi mấy ai chấm điểm quá trình, cái cuối cùng chúng ta quan tâm chẳng phải là đích đến tròn, méo, vuông vức ra sao đúng chứ?

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

back to top