Phát thanh xúc cảm của bạn !

Không thử sao có được thành công

2014-11-08 01:00

Tác giả:


Café Blog - Làm một công việc mà mình không đủ khả năng tôi cứ ngỡ rồi mình sẽ phải chịu nhiều áp lực lắm nhưng hình như tôi không cảm thấy gì cả. Ngược lại lúc nào tôi cũng cảm thấy vui vẻ và luôn giục mình cần phải cố gắng nhiều hơn nữa.

***

Có lẽ tôi là một con người khá liều lĩnh, cái tính cách này làm cho những người thân của tôi luôn tỏ ra lo lắng. Ba mẹ tôi sợ có ngày tôi sẽ làm những trò dại dột mà ảnh hưởng xấu không chỉ đến bản thân mà còn cả những người xung quanh nữa. Chỉ có người trong cuộc mới hiểu, tuy liều lĩnh nhưng thực ra mỗi lần làm trò “liều” tôi cũng sợ lắm chứ, nhưng cái số tôi chắc là không liều lĩnh thì không được.

Tôi sinh ra và lớn lên ở một vùng quê xa, suốt từ những năm tháng ấu thơ đến khi học hết cấp ba xung quanh chỗ tôi ở bán kính vài trăm ki lô mét chẳng có một thành phố lớn nào, mà tôi cũng chẳng được đi xa đến hàng trăm ki lô mét bao giờ. Học hết trung học tôi quyết định đi học đại học, ba mẹ tôi giật mình và lo lắng đến mất ăn mất ngủ, họ không biết tôi sẽ xuống thành phố bằng cách nào và sẽ sống như thế nào nếu thi đỗ… Tôi cũng lo lắm, vừa lo vừa sợ mấy lần định từ bỏ ý định ấy đi, ở lại làng làm ruộng như bao đứa bạn cùng trang lứa khác nhưng cuối cùng những ước mơ vẫn chiến thắng. Ngày tôi khăn gói xuống thành phố học, trong mắt người làng tôi bỗng thành một kẻ liều lĩnh số 1, đa số họ cũng chưa đi xa quê hương bao giờ. Bốn năm học đại học của tôi có vẻ như rất dài với biết bao nhiêu nỗi lo toan, cực khổ nhưng nếu không có bốn năm ấy sẽ chẳng bao giờ tôi là tôi của ngày hôm nay. Mà chắc là sự liều lĩnh cũng không thể lên cao được như lúc này.

ước mơ

Tốt nghiệp đại học xong, mấy tháng đầu tiên tôi thất nghiệp. Thực ra thì tôi cũng đi làm ở một số công ty nhỏ nhưng vì đó là những công việc tôi không hề thích thú, lương lại thấp nên dù có đi làm tôi cũng có cảm giác mình thất nghiệp vậy. Tôi thích viết lách và đi du lịch, mơ ước của tôi là được làm việc ở một tạp chí hay một công ty du lịch nào đó, chuyên viết lách về văn hóa, ẩm thực và những chuyến đi… Tôi muốn trở thành một blogger chuyên viết về du lịch và văn hóa. Đường đến ước mơ của tôi rất gian lao, thứ nhất tôi không biết ở đâu có một tạp chí hay ho như thế, thứ hai tôi không có tiền để trang trải cho những chuyến đi để có thể mà viết được về những miền đất mới. Thứ ba tôi không có phương tiện tác nghiệp nào cả… nhưng chẳng nhẽ lại từ bỏ? Tôi thích viết và viết về những gì tôi thích chứ không phải là viết theo suy nghĩ và sắp xếp của người khác. Những ngày đầu đi làm tôi bắt đầu viết những thể loại bài quảng cáo, bài giới thiệu sản phẩm cho công ty, sao chép và xào xáo bài của người khác, dịch tin bài từ các báo nước ngoài để kịp doanh số mà cấp trên giao… Tôi thật sự mệt mỏi và chán ngấy với công việc đó, thêm nữa tôi không giỏi và cũng không yêu thích việc kinh doanh nên không thể mải miết chạy doanh số, tìm kiếm khách hàng như những người đồng nghiệp khác trong phòng Marketing.

Mới có bốn tháng ra trường mà tôi đã nhảy việc đến ba lần, nhiều người bảo tôi dại vì những chỗ tôi đã từng làm đều là những chỗ khá cả, họ bảo nó cũng phù hợp với khả năng và chuyên ngành của tôi nữa… Bạn bè hay khuyên tôi nên cố gắng làm một thời gian rồi sẽ quen việc và sẽ không thấy mệt mỏi nữa. Nhưng tôi mặc kệ, thiếu tiền tôi cố gắng vay mượn và tiếp tục đi tìm công việc mà mình yêu thích, thật sự phù hợp với mình. Người ngoài nhìn vào có thể khách quan hơn, có thể là họ đúng nhưng bản thân tôi là người trực tiếp làm những công việc đó tôi biết khả năng và sức chịu đựng của mình đến đâu. Tôi không thể cố làm một công việc để cho quen đi, tôi có thể làm một công việc luôn mang lại những điều lạ lẫm nhưng phải kích thích trí tò mò và đam mê của mình. Quan trọng không phải là tôi cảm thấy mệt mỏi mà là tôi cảm thấy chán ngấy, chán đến mức phát sợ. Mỗi buổi sáng thức dậy tôi luôn đấu tranh tư tưởng rất nhiều, tôi tự hỏi là mình có nên đến chỗ làm hay không? Nhiều lúc tôi muốn nghỉ lắm và đã quyết định nghỉ luôn rồi nhưng như bạn biết đấy, cứ mỗi lần như thế nhiều tình huống hóc búa lại xảy ra. Hai tuần nữa hoặc một tuần nữa là được lĩnh lương rồi trong khi đó tuần tới tôi phải trả tiền nhà, tiền điện, tiền nước, tiền mạng và phải mua sắm một số thứ cần thiết, nếu nghỉ giữa chừng chắc gì người ta đã trả lương cho mình…

Sự do dự sẽ làm cho ta mất đi nhiều cơ hội hiếm có trong cuộc đời, vận may của chúng ta nhiều khi do chính ta quyết định. Trước khi đến với công việc hiện tại tôi đã nghỉ giữa chừng tại công ty cũ, trong khi chỉ còn một tuần nữa là tôi có thể được phát lương sau một tháng trời làm việc vất vả. Dù sao đi nữa đó cũng là một quyết định sáng suốt và tôi chẳng bao giờ thấy ân hận vì việc làm đó. Ngược lại tôi sẽ rất ân hận nếu không chịu từ bỏ công việc đầy áp lực và nhàm chán ấy sớm hơn. Trong lúc rảnh lang thang trên mạng, tôi đã tìm thấy thông tin tuyển dụng blogger kiêm biên tập của một tạp chí về du lịch và văn hóa, đúng mảng mà tôi yêu thích và quan tâm. Hôm đó lại là hạn chót để gửi hồ sơ, tôi đã nhanh chóng gửi ngay cv của mình. Cuối cùng tôi cũng nhận được cuộc gọi đến văn phòng của họ để phỏng vấn sau hai ngày lo lắng chờ đợi. Ngày hôm đó tôi đã xin sếp cũ nghỉ luôn, đó là hôm thứ 6, tôi có hai ngày cuối tuần để chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn tại tạp chí du lịch kia.

thành công

Chưa bao giờ tôi thấy lo lắng, hồi hộp và hơi thiếu tự tin trước một cuộc phỏng vấn như lần đó. Số là bởi vì đó là một tạp chí tiếng Anh mà thực ra thì tiếng Anh của tôi không được tốt cho lắm nhưng vì quá thích các mảng đề tài mà họ hay khai thác nên tôi đã liều lĩnh gửi CV. Tôi tự nhủ từ lúc chuẩn bị đi phỏng vấn trở đi ngày nào tôi cũng sẽ học tiếng Anh, tôi nhất định sẽ làm tốt mọi công việc được giao. Trước ngày phỏng vấn tôi chủ yếu ôn lại các kỹ năng giao tiếp và ơn trời tôi đã được nhận vào làm ở tạp chí ấy. Tôi không biết dùng từ nào để diễn tả niềm vui của mình lúc ấy nữa. Tôi có hai tháng để thử việc, đó là quãng thời gian đầy thử thách nhưng cũng rất thú vị. Thực ra để có được công việc đáng ao ước ấy tôi đã cố gắng để các sếp của tôi không nhìn ra những điểm yếu của mình, tôi tránh những việc viết lách vì kỹ năng viết bằng tiếng Anh của tôi không tốt. Tôi chủ yếu nhận các việc về chụp ảnh, chỉnh sửa ảnh, đề xuất ý tưởng, cộng tác biên dịch… trong thời gian đó lúc nào cũng cố gắng học rèn luyện kỹ năng viết tiếng Anh của mình một cách âm thầm…

Làm một công việc mà mình không đủ khả năng tôi cứ ngỡ rồi mình sẽ phải chịu nhiều áp lực lắm nhưng hình như tôi không cảm thấy gì cả. Ngược lại lúc nào tôi cũng cảm thấy vui vẻ và luôn giục mình cần phải cố gắng nhiều hơn nữa. Ngoài môi trường làm việc tốt, mức lương xứng đáng thì còn có những đam mê và sự yêu thích nữa. Tôi thích học ngoại ngữ, thích du lịch, khám phá văn hóa và yêu viết lách, chụp ảnh… và ở tạp chí này tôi đã có cơ hội để làm những điều đó. Công việc này là đam mê của tôi nên nó luôn mang lại niềm vui, với các thử thách tôi hào hứng chứ không còn cảm thấy sợ hãi, như những công việc trước đây tôi gọi những thử thách là áp lực.

Điều khiến tôi vui và ngạc nhiên nhất sau khi kết thúc hai tháng thử việc tại tạp chí du lịch này không phải là bản hợp đồng chính thức mà là lời nói... thật của sếp tôi dành cho tôi. Một lần ông ấy vừa xem qua một bài viết của tôi vừa bảo:

“Bài này cô viết khá hay đấy, mặc dù cách sử dụng từ ngữ chưa được trau chuốt lắm nhưng tôi biết là đã có sự cố gắng hết mình. Có lẽ tôi đã không sai khi chọn cô, lúc đầu tôi cũng thấy là khả năng viết tiếng Anh của cô không được tốt nhưng không hiểu sao cô vẫn liều để vào đây. Tôi muốn xem lý do của sự liều lĩnh ấy và sau hai tháng qua tôi đã thấy rõ sự đam mê và nhiệt huyết của cô trong công việc. Luôn cố gắng như vậy nhé!”
  • Dahlia


Click vào đây để theo dõi thông tin chi tiết


Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vnblogviet.com.vn.

yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Mẹ - thần tượng tỏa sáng trên sân khấu mang tên cuộc đời con

Bản thân tớ cũng là người không thích những ai nói nhiều, vậy mà người sinh ra tớ lại nói rất nhiều. Mẹ nói luôn nói không ngừng, nhắc tôi từng chút một. Đôi khi tớ thấy khó chịu lắm nhưng một lúc sau suy nghĩ lại thấy mẹ nói thật đúng, tất cả những lời mẹ nói chỉ muốn tốt cho tớ.

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Ước mơ mà không kèm hành động thì dù có cánh cũng không bao giờ bay tới đích

Trong cuộc sống hiện nay, không phải ai cũng có ước mơ, hoài bão và bản lĩnh đương đầu với khó khăn. Vậy nếu không có được những yếu tố này thì ta sẽ trở nên như thế nào?

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Khám phá tính cách nổi bật nhất của người thuộc 4 nhóm máu A - B - AB - O

Tính cách nổi bật nhất, không lẫn đi đâu được của người thuộc 4 nhóm máu A, B, AB, O là gì?

Tiến bước về phía trái tim

Tiến bước về phía trái tim

Vê ra xa mẹ Đức nhưng trái tim cô luôn có bóng hình mẹ luôn ngập tràn tình yêu dành cho mẹ, cô xa nước Đức nhưng đất nước thứ nhất của cô luôn hiện diện trong bóng hình cô, từ mái tóc, đôi mắt, giọng nói và cả máu đang chảy trong cơ thể của cô nữa.

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

back to top