Khi lỡ thương một người không xứng đáng
2019-04-03 08:30
Tác giả:
blogradio.vn - Người làm cô khóc là anh, người làm cô cười cũng là anh. Cô đã tin, đã yêu, đã thương một người không xứng đáng. Có trách chỉ trách bản thân quá dại khờ, vì yêu mà bất chấp tất cả để rồi nhận lại đau thương. Dằn vặt trong nỗi đau, điều cô cần nhất bây giờ là gì?
***
Lựa chọn
Một ngày
Một tuần
Một tháng
Ba tháng
Nửa năm đã qua đi mà cô ấy vẫn chưa thể nguôi nhớ về người cũ. Bạn bè, những người bên cạnh an ủi khi cô ấy tuyệt vọng nhất đã từng nói rất nhiều lần rằng quên đi cậu, quên đi để buông tha cho chính bản thân mình, quên đi không vì ai cả vì chính cậu mà thôi. Cô ấy cũng không biết đã bao nhiêu lần nhủ lòng anh ta không đáng để mình cứ vật vã khổ đau hoài như vậy, mình phải bước vũng lầy này thôi. Nhưng dù có cố gắng để quên thế nào hay buông cho suy nghĩ tự do cô ấy vẫn mặc định như một thói quen khó bỏ là nhớ về người ấy. Cô ấy nhớ, cô ấy khắc sâu trong tim, trong đầu từng nụ cười, từng thói quen hay từng lời nói của người đó.
Anh còn có những lúc thật vô tâm, khiến cô khóc không biết bao nhiêu lần. Nhà hai người gần nhau nên dù quen nhau ba năm có lẻ nhưng hầu như chẳng ai biết hai người là một đôi. Đến khi gia đình anh biết chuyện anh lại để cô đối mặt với sự chê bai, dè bỉu của gia đình anh. Họ chê rằng cô không xứng với anh vì cô cao có mét rưỡi còn anh hẳn mét tám hay cô bé nhỏ thế này chẳng biết có làm được gì không. Vô vàn những lời khó chịu nhưng anh lại chưa từng đỡ lời cho cô mà để mặc cô ứng phó, buồn sầu. Anh còn có một cô bạn thân. Anh luôn sẵn sàng để cô leo cây nếu như cô bạn ấy hẹn gặp anh. Anh nhiều tật xấu vậy đó nhưng lúc cô bơ vơ đất thủ đô trong những ngày đầu nhập học anh là người chủ động rủ cô đi ăn, hỏi han cô có ổn không. Hay lúc cô phải chuyển trọ bất ngờ anh cũng là người đến giúp cô sắp đồ, cho cô để nhờ đồ trong những ngày cô tìm nhà. Hay có lần cô bận quên ăn anh cũng không quản giờ giấc mang đồ ăn cho cô. Kể ra có lẽ tật xấu điểm tốt của anh chắc chẳng chênh nhau nhiều đâu. Người làm cô khóc là anh, người làm cô cười cũng là anh. Người khiến cô ỉu xìu như bánh mì ngấm nước là anh nhưng anh cũng là người khiến cô hân hoan, vui tươi cả ngày.
Có lẽ, cô sẽ mãi nhớ về anh, hoặc là sẽ phải thêm vài năm nữa mới có thể cất anh vào góc khuất trong tim. Để rồi một lúc nào đó chợt nhớ đến anh cô có thể mỉm cười và nghĩ rằng kí ức đó cũng đẹp lắm chứ, tuổi xuân của mình cũng đa màu lắm chứ. Có lẽ những điều trên sẽ thành hiện thực nếu như hôm ấy cô không phát hiện ra anh có người yêu mới.
Cô đã tin, đã yêu, đã thương một người không xứng đáng. Có trách chỉ trách bản thân quá dại khờ, vì yêu mà bất chấp tất cả để rồi nhận lại đau thương. Dằn vặt trong nỗi đau, điều cô cần nhất bây giờ là gì?
Có lẽ điều tốt nhất chính là xoá anh trong trí nhớ. Biết làm sao bây giờ, làm sao đây khi vẫn thương người dù biết người chẳng đáng?
© Trời trong xanh - blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Chúng ta từng có nhau
Tình yêu anh dành cho em đậm sâu, tươi mới. Biết bao cô bạn trong lớp mình ghen tỵ khi thấy em có được tình yêu của anh. Thế nhưng đâu phải khi nào tình yêu cũng là nụ cười và những ước mơ hạnh phúc, phải không anh?
Mùa hè năm 17
Cuộc đời không dài, bạn vẫn luôn tiến về phía trước, thay đổi để phù hợp mới chính là lẽ thường, bạn sẽ luôn là bạn nhưng sẽ không bao giờ là bạn của ngày đầu tiên nữa.
Là em đổi thay
Chưa một lần thấy lại nụ cười anh Cả ánh mắt long lanh trời đêm lạnh Kĩ niệm cũ thanh xuân giờ đã tạnh Em lìa đời, ngọn cỏ xanh mong manh…
Thương thầm
Người ta ai cũng tìm cách mưu sinh trong đủ mọi hoàn cảnh trong đủ mọi khả năng của mình. Mà tôi thấy xót lòng cho những cảnh ngộ như vậy, mong sao tất cả họ đều luôn khỏe mạnh và đều luôn bán hết hàng mỗi ngày.
Thương cha
Trong mắt người con như tôi, thì bố là một người đàn ông khá mạnh mẽ và luôn yêu thương vợ con hết lòng. Nhưng tôi chưa bao giờ dám nghĩ sẽ có lúc nhìn thấy bố nằm trên giường bệnh thế này. Đó là điều tôi không thể tin nổi.
Một tình yêu bắt đầu
Gió của chiều nhưng chẳng thấy đìu hiu Vì gió hiểu tình yêu đương tồn tại Ở đâu đây, một tình yêu ngây dại Vừa bắt đầu…
Gọi mãi tên nhau
Mà tình yêu đó đã thấm vào mây đã tan vào gió đã bay đi khắp bốn phương trời, đã thành một tình yêu bất diệt đáng ngợi ca đến mãi muôn đời sau.
Mùa hè trong lòng cô gái nhỏ
Những năm đó trong kí ức, thiếu thốn đủ thứ, nhưng vẫn chưa bao giờ thấy bản thân khổ, đến tận bây giờ đó luôn là những ngày tháng đẹp đẽ và hạnh phúc nhất trong cuộc đời.
Những chuyện không ngờ tới
Chẳng biết được, cuộc đời này là một chuỗi những chuyện không ngờ tới, một trận bão, một giấc mơ, một cuộc chạm mặt cũng có thể tạo ra một chuỗi những suy ngẫm khác nhau, những nhận định khác nhau.
Hỡi à tuổi thơ
Dòng thời gian trôi, ai còn có nhớ Chiếc võng ngày thơ, chiều mưa mẹ ngồi Xưa, dáng hình cha, chiều mưa lạnh ngắt Còn hay đã tắt: - Hỡi à tuổi thơ!