Hoa ơi hoa rụng về đâu
2022-04-17 01:20
Tác giả:
blogradio.vn - Vậy là riết rồi mọi người xem đó là chuyện cơm bữa của vợ chồng họ, vẫn chạy qua mỗi lần nghe anh chồng đập phá, chủ yếu là buổi tối, còn sáng thì ít hơn, vì sợ lỡ Bông có chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng.
***
Nhi vừa kết thúc xong năm trăm phân cảnh đầu tiên của bộ phim mà hai vợ chồng cô đảm trách. Nhi đã cố hết sức vì theo lời chồng cô nói thì nhà đầu tư họ hối dữ quá nên Nhi đã viết cật lực nên giờ cô mệt lả, chỉ mong được ngủ đủ tám tiếng mỗi đêm mà thôi.
Công việc của Nhi là viết kịch bản còn chồng Nhi là đạo diễn. Họ là một đôi trời sinh, mọi người đều nói vậy, vì uy tín, năng lực, sự tận tâm chân thật hết lòng với công việc, và tình yêu sâu nặng họ dành cho nhau.
Đã viết rất nhiều kịch bản, nhưng lần này Nhi thấy lạ là nhà đầu tư rất tâm huyết và nôn nóng với bộ phim. Nhi đã làm việc cùng họ ròng rã cả tuần lễ để nắm bắt được hết ý muốn của họ để viết kịch bản cho đúng như họ đã đặt hang.
Sáng nay Nhi thấy thoải mái trong người, chắc vừa xong việc. Kịch bản đã được gởi đến tay mọi người, ai cũng tâm đắc và đồng ý với kịch bản, vì Nhi vốn nổi tiếng là người viết kịch bản tuyệt vời, còn anh Phạm, chồng cô thì đang ở Hà Nội để chuẩn bị quay những cảnh đầu tiên.
Nhi vừa ăn sáng xong, vừa với tay định bật nhạc nghe thì rầm một tiếng như trời long đất lở bên tai cô, Nhi biết ngay vì sao.
Cô vội chạy nhanh qua nhà đối diện xéo, lúc đó nhiều người cũng chạy tới thì ôi thôi, cái ti vi đã nát tan tành còn Bông thì đang ngồi run rẩy sát góc nhà và khóc.
Tổ dân phố rồi ủy ban phường đã gọi hai vợ chồng lên nói chuyện nhiều lần mà vẫn vậy thì thôi, ai cũng xót thương cho Bông nhưng không biết giúp cô như nào.
Bông và Gái là hai chị em ruột nhưng lại có hai cuộc sống hoàn toàn ngược nhau dù hai nhà sát vách nhau. Bông là chị, làm việc trong một khách sạn và chuyên làm theo ca, mà chồng Bông thì rất hay ghen và rất hay nhậu nhẹt say xỉn. Cứ mỗi lần đi nhậu về là ôi thôi đồ đạc trong nhà vỡ nát, Nhi và mọi người không nhớ hết được là Bông đã bao nhiêu lần khóc sưng con mắt. Tình trạng đó kéo dài nhiều năm như thế nên Bông cứ ngày càng gầy nhom, nhiều người khuyên ly hôn đi cho nhẹ nợ nhưng Bông nói còn yêu chồng quá không chia tay được.
Bông nói dù ảnh hay đập phá đồ đạc trong nhà sau mỗi lần đi nhậu về nhưng Bông yêu chồng dữ lắm, xa chồng là cô nhớ không chịu nổi, dù sau mỗi cơn tức giận đập đồ của chồng là có thể quy ra thành bao nhiêu tiền.
Vậy là riết rồi mọi người xem đó là chuyện cơm bữa của vợ chồng họ, vẫn chạy qua mỗi lần nghe anh chồng đập phá, chủ yếu là buổi tối, còn sáng thì ít hơn, vì sợ lỡ Bông có chuyện gì nguy hiểm đến tính mạng.
Lần này là buổi sáng.
Hình như đã không còn chịu nổi, Bông gào lên:
- Anh giết tôi luôn đi, anh đập đồ như vậy bắt tôi cứ sắm mới là sao, ai mà chịu được hả trời?
- Cô nghỉ việc đi là tôi hết đập.
- Anh nói vậy nghe được hả, tôi nghỉ việc rồi tiền đâu tôi sống, anh nuôi tôi nổi không?
- Chắc chắn, cô nghỉ ở nhà nội trợ cho tôi, tôi đảm bảo cuộc sống vật chất đầy đủ cho cô và con Điềm, mà cô có chắc cô đi làm không, đi làm việc hay đi làm…
Anh ta dừng lại rồi cười khinh bỉ
- Làm gì tự cô biết.
Nhi nghe anh ta nói mà rùng mình, con ruột anh ta mà anh ta nói như vậy. Còn Bông nữa, chắc cô ấy quá đau đớn nên mới im lặng, còn gì đau đớn và tủi nhục hơn khi trong lòng người đàn ông mà Bông yêu tha thiết kia thì cô là một con… Mọi người lắc đầu đi về khi thấy Bông im lặng dọn nhà. Còn Nhi thì thấy quá phục sức chịu đựng của Bông, không biết cô ấy còn phải chịu bao lâu nữa đây nếu cứ tiếp tục đi làm, không nghe theo lời anh ta là phải ở nhà.
Trái ngược hoàn toàn với Bông, Gái là em ruột cô lại có cuộc sống êm đềm hạnh phúc. Hai vợ chồng Gái sống bằng nghề làm và bán bánh bao, mà chủ yếu người làm bánh là anh chồng. Anh cực kỳ khéo tay nên bánh bao do anh làm ra nổi tiếng lắm, anh bỏ mối khắp các nơi còn Gái ngồi bán ngay trước mặt con phố. Nhi đã ăn bánh bao mấy lần rồi, nhân bánh thơm phức trong cái bánh nóng hổi, ăn một cái rồi vẫn muốn ăn thêm cái nữa.
Mọi người trong khu phố vẫn gọi Gái là Gái bánh bao, để phân biệt với một cô cũng tên Gái nhưng hành nghề bán phế liệu.
Hai vợ chồng chỉ sống bằng mỗi nghề đó, chẳng giàu có hơn ai nhưng nhìn họ hạnh phúc lắm, lúc nào cũng quấn quýt bên nhau nhỏ nhẹ ngọt ngào, chứ không như gia đình cô chị.
Thật là hai chị em ruột mà khác nhau quá xa, ai cũng nói vậy.
…
Nhi theo đoàn phim nên vắng nhà một thời gian, vì chồng cô nói có những cảnh cần chỉnh sữa một chút về kịch bản theo ý của nhà đầu tư nên mọi người rất cần sự có mặt của Nhi dù chồng cô và mọi người biết rõ Nhi luôn lắng nghe và trao quyền quyết định cuối cùng cho chồng.
Thật ra Nhi biết tỏng tòng tong là chồng chỉ muốn có cô bên cạnh, và cả đoàn phim cũng biết, ai cũng cười thầm nhưng không ai nói ra.
Nhi nói với chồng:
- Em mệt thật mà, chắc xong phim này em nghỉ ngơi một thời gian nha anh, mà sao nhà đầu tư quá sốt ruột muốn phim trình chiếu sớm, mọi người đã cố hết sức rồi.
Phạm nhìn vợ âu yếm
- Anh biết em mệt nhưng cố lên tí nữa em nhé, xong anh và em cùng nghỉ xả hơi luôn.
- Dạ vâng
Nhi chỉ biết trả lời chồng như thế, công việc mà, anh cứ nói anh muốn có cô bên cạnh.
Hiện tại phim đang quay ở Sa Pa.
Nhi về nhà trước, phải hơn tuần nữa Phạm mới về sau. Cô mệt mỏi vì đi đường xa và đang loay hoay mở cửa nhà thì thấy Gái mặt sưng húp đang đến gần
- Chị về rồi hả, chị Bông đang cấp cứu trong bệnh viện chị ơi.
Nhi giật mình
- Là anh ta đúng không, chị Bông có nặng lắm không em?
- Dạ chị ấy bị bầm tím cả người, nhưng chị ấy nói muốn chết vì gương mặt bị anh ta cào nát một bên bằng mảnh chén vỡ, nếu không thẩm mỹ lại thì chị ấy không dám ra đường nhìn ai đâu chị ơi.
- Được rồi, chị mới về nên hơi mệt, để chị vào thăm chị ấy sau, mà hôm nay em nghỉ bán đúng không?
- Dạ không, em nghỉ buổi sáng thôi, còn tối em vẫn bán.
…
Nhi nhìn Bông nằm bất động trên giường, những vết thương trên người chắc rất đau nhưng không quan trọng bằng gương mặt. Gái nói đúng, chắc phải đi thẩm mỹ lại chứ không để vậy được. Nhi cầm tay Bông an ủi:
- Em đừng suy nghĩ nữa cho vết thương mau lành.
Bông khóc không ra tiếng:
- Cũng tại em chị ơi, nếu em nghe lòi mọi người bỏ anh ta thì hôm nay em không bị như vầy, cũng tại em yêu anh ta quá rồi, cũng tại em cứ sợ là người ta nói vợ chồng bỏ nhau, rồi em mang tiếng không chồng, rồi em biết về đâu.
Rồi Bông gào lên làm Nhi hoảng sợ vì đang trong bệnh viện:
- Anh ta là quỷ dữ chứ không phải con người, em sẽ cào nát mặt anh ta. Em xuất viện là bỏ anh ta ngay lập tức. Trời ơi, phụ nữ quý nhất là gương mặt, giờ nhìn em người không ra người ma không ra ma, chị ơi là chị ơi!
Bông khóc nức nở, Nhi nghe mà nghẹn lòng nhưng cũng không biết phải nói sao.
Nhi ngồi với Bông khá lâu cho cô ấy bình tĩnh lại, cô y tá cho Bông uống thuốc nên một lát là Bông ngủ thiếp đi.
Nhi ra về
Con đường dẫn ra cổng bệnh viện khá dài, mùi hoa dạ lan thoang thoảng khắp nơi làm Nhi thấy dễ chịu. Câu gào lên của Bông lúc nãy cứ vang vang trong đầu cô:
“Rồi em mang tiếng không chồng, rồi em biết về đâu”
Nhi nhìn những bông hoa rơi trên con đường mà thấy đau đớn cho phận đàn bà, vì người ta hay ví phụ nữ là hoa. Phải chăng phụ nữ phải được yêu thương bởi người đàn ông của riêng mình chứ đằng này nhìn Bông mà Nhi cứ thấy xót xa, hoa kia rụng thì mai được quét dọn vào thùng rác, còn Bông nói cô ấy sẽ về đâu. Nhưng Nhi tin chắc rồi mỗi người vẫn sẽ có một nơi chốn của riêng mình, những vết thương trên thân thể rồi cũng nhạt, cũng lành theo năm tháng, nhưng vết thương trong lòng cô ấy thì sẽ theo cô ấy cho đến tận lúc chết.
Nhi lấy xe ra về, một người đàn ông lạ hoắc nhanh nhẩu dắt xe dùm Nhi vì bãi xe chật cứng, Nhi chưa kịp cảm ơn thì anh ta đã quay đi nhanh.
Hỡi đàn ông, phụ nữ chúng tôi vốn yếu đuối mỏng manh như những cánh hoa, nếu các anh không biết trân trọng không biết nâng niu thì xin đừng tàn phá, vì thân thể chúng tôi là do ba mẹ chúng tôi trao cho, còn tâm hồn chúng tôi thì rất dễ thương tổn nếu các anh tàn nhẫn dẫm lên.
Bông ơi, chị mong em có một nơi chốn yên bình sau bão tố, đừng tuyệt vọng em nhé. Cuộc sống vẫn luôn tươi đẹp nếu người ta biết mỉm cười. Em là Bông mà, nên chị tin em sẽ luôn xinh đẹp rạng ngời như những bông hoa trên con đường trong bệnh viện mà chị vừa đi qua.
Nhi về đến nhà, mở điện thoại thì thấy ngay hình một ly sữa, là chồng muốn nhắc cô uống sữa trước khi ngủ, mà tối nào cũng vậy nên điện thoại của Nhi tràn ngập hình ly sữa, và Nhi gởi lại chồng tin nhắn quen thuộc.
“Em nhớ”.
© HẢI ANH - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Replay Blog Radio: Thế nào là tình yêu đích thực?
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu