Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hít thật sâu, vươn vai buông bỏ muộn phiền

2017-05-12 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Ngồi nghe nhạc Trịnh, nhìn cuộc sống dưới cái nhìn triết lí của nhạc sỹ, những hạt bụi trần còn vất vưởng đâu đây, sự thanh thản trong tâm hồn chưa rũ bỏ được. Nắng rón rén đậu trên vai người thiếu nữ, đôi mắt mơ màng. Gió làm hoa sưa rơi vàng trên góc phố. Nhắm mắt lại để cảm nhận bằng trái tim.

***

Sao chiều nay phố vắng người thế nhỉ! Chẳng có những bước chân vội vàng trên hè phố hôm nao. Lòng chợt lâng lâng cảm xúc dịu ngọt của riêng mình. Thả bước chân mông lung dọc con phố vắng tanh. Đếm bước chân như đếm nhịp thời gian. Tiếng nhạc du dương vọng lại trên phố như khắc khoải chờ đợi, như hoài niệm xưa quay về trong kí ức.

Gió mơn man thổi qua, ta như chạm vào nó, ngửi thấy vị trong lành. Bước vào quán cà phê, chọn một góc riêng cho mình thả hồn vào tiếng nhạc Trịnh. Tiếng nhạc du dương làm tâm hồn thư thái. Chẳng còn vướng bận sự bon chen, xô bồ, tranh giành. Chẳng còn lo toan mưu sinh về cuộc sống. Tiếng nhạc chạm đến góc khuất của trái tim.

Đang say sưa theo điệu nhạc. Giật mình tiếng hát trong trẻo “Phận là con gái chưa một lần yêu ai…hỏi từng con sóng đời người con gái không muốn yêu ai được không”. Nghe da diết gánh nặng gia đình vướng bận tâm can. Không biết duyên số đẩy đưa cô gái ấy đến đâu mà nghe xót xa quá chừng. Ngoảnh mặt ra thấy hai chàng trai đang đẩy xe kẹo đi bán dạo. Bao nhiêu bài hát mới mời được người mua. Bán kẹo hay bán tiếng hát thế em?

Hít thật sâu, vươn vai buông bỏ muộn phiền

Xe đi qua một đoạn mà giọng vẫn còn vương theo gió. Đang theo đuổi theo cảm xúc dư âm của bài hát, tôi lại nghe “Cô mua tôi tờ vé số, từ trưa đến giờ ế quá chưa bán được”. Đưa tay rút tờ vé số, quan sát kĩ mới thấy hoảng sợ. Dưới cái vành mũ rộng kia là khuôn mặt cháy sém. Trấn an tinh thần, tôi khẽ khàng hỏi:

“Bác ở đâu đến đây, giọng bác không phải người vùng này?”

“Tôi ở ngoài Bắc mới vô đây hơn tháng. Đứa con gái đi làm công nhân xí nghiệp. Hai mẹ con ở trọ nên tôi đi bán kiếm thêm đồng thu nhập đỡ gánh nặng cho con”.

Tôi mời bà li nước, bà mở lòng. Ánh mắt tôi nhìn bà chăm chăm như muốn hỏi, dường như biết ý định của tôi nên bà kéo ghế thủng thẳng bắt đầu:

“Tôi đã làm cuộc sống của mình bị đảo lộn chỉ vì mưu cầu hạnh phúc, tôi yêu phải người đàn ông có gia đình và có thai, bà vợ cả cho người tạt axit nên khuôn mặt của tôi thế này đấy cô à! May là còn giữ được tính mạng để nuôi con. Từ đó tôi đi khắp nơi làm đủ thứ việc, nhưng người ngợm thế này nên ít ai thuê. May mắn có cô chủ ở Hà Nội thương tình nhận vào giúp việc. Tôi như bắt được vàng, lo cho gia chủ rất chu đáo. Nhưng ông trời sao cứ trêu ngươi, một lần ông chủ uống rượu về có ý với tôi, bị bà chủ đuổi ra khỏi nhà, tôi lại trôi dạt vào đây. Cuộc đời đôi khi chẳng nói trước được điều gì cô nhỉ! Cảm ơn cô đã lắng nghe lời chia sẽ này. Ai thấy tôi cũng như thấy người hành tinh lạ, vì khuôn mặt của tôi như thế này đây… chỉ có cô là nhìn tôi với ánh mắt thân thiện.”

Hớp thêm ngụm nước nữa, bà cất giọng như một triết lý sống:

“Trời không bao giờ đóng tất cả các cánh cửa cô nhỉ. Cảm ơn cô nhiều lắm!”

Hít thật sâu, vươn vai buông bỏ muộn phiền

Định nói với bà một câu an ủi, nhưng dường như sợ câu chuyện kéo dài sẽ chạm vào nỗi đau của quá khứ. Bà vội vàng chào rồi bước nhanh ra khỏi ghế tiếp tục con đường mưu sinh và khỏa lấp nỗi đau. Mong rằng mọi điều tốt đẹp sẽ đến với hai mẹ con bà. Nhìn bóng bà liêu xiêu trong bóng chiều loang lỗ, khóe mắt chợt cay cay.

Tôi trầm mình trong dòng suy nghĩ, cuộc sống giống như canh bạc mà số phận là trò rượt đuổi bất tận. Nhấm nháp vị đắng cà phê trên đầu môi mà như cảm nhận được cay đắng trong cuộc đời.

Ngồi nghe nhạc Trịnh, nhìn cuộc sống dưới cái nhìn triết lí của nhạc sỹ, những hạt bụi trần còn vất vưởng đâu đây, sự thanh thản trong tâm hồn chưa rũ bỏ được. Nắng rón rén đậu trên vai người thiếu nữ, đôi mắt mơ màng. Gió làm hoa sưa rơi vàng trên góc phố. Nhắm mắt lại để cảm nhận bằng trái tim. Một chút thời gian thôi mà tôi nhìn thấy một số mảnh ghép cuộc sống. Góc khuất cuộc đời được phơi bày một cách lặng lẽ. Mưa lại rớt vài hạt, tôi đưa tay để cảm nhận. Chưa kịp nhận lấy thì trời hanh lên. Hít thật sâu, vươn vai bước ra phố để mặc nốt bổng vút cao trong ảo ảnh cuộc đời này.

© Phạm Thị Mỹ Liên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top