Hành trình đi đến tự do
2024-11-22 20:50
Tác giả: Võ Thị Thắm
blogradio.vn - “Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
***
Mọi người thường hay nói tôi có đôi mắt rất buồn, đôi mắt cứ như chứa đựng nỗi sầu vạn cổ nào đó. Nỗi buồn ấy sâu thăm thẳm, trông nó vừa bi ai, vừa não nề. Tôi nhận ra, sự nặng nề của một tâm hồn nhạy cảm, yếu ớt làm cách nào cũng chẳng thể nào che giấu được.
Từng bị bắt nạt vì ngoại hình xấu xí, từng bị chế giễu vì ba mẹ ly hôn, từng muốn kết thúc cuộc đời vì không tìm thấy điểm tựa,... tất cả những điều ấy đã khiến tôi đã trở nên dần lạc lõng, đau đớn giữa thế giới mênh mông cô độc. Suốt một thời gian dài, tôi sống nhưng hồn đã chết đi một nửa, tôi mặc nhiên để nỗi ưu phiền trải dài miên man, tôi để nó tô gam màu đen tối cho cuộc sống của mình. Mọi thứ cứ như vậy cho đến khi tôi vô tình mua cuốn sách “Dám bị ghét” của tác giả Koga Fumitake, Kishimi Ichiro tại một tiệm sách cũ.
Tôi cứ nghĩ “Dám bị ghét” sẽ là một cuốn sách vỗ về trái tim nhỏ bé và cô độc của tôi. Bởi lúc này, tôi cần lắm một quyển sách có thể ngập sâu vào thế giới đầy nỗi đau của mình để chữa lành. Thế giới ấy đang chứa đựng vô vàn vết xước, vô vàn những nỗi buồn tê tái khôn nguôi, dù vô hình nhưng chúng lại âm thầm bào mòn tôi từng phút, từng giây. Tôi khao khát, hy vọng những triết lý trong quyển sách ấy có thể may lại vết thương đang bị khui miệng và chảy máu ròng rã bấy lâu, nhưng không...
“Dám bị ghét” như một cú tát vào mặt tôi, khiến tôi thức tỉnh. Triết lý của Adler tuy nhẹ nhàng nhưng xoáy sâu vào tâm trí tôi những ý nghĩa sâu sắc đến vô cùng. “Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Tôi đau đớn, tổn thương vì những mảnh vỡ quá khứ đó là vì tôi đã “gán những ý nghĩa sai lầm” cho quá khứ của mình. Adler đã nêu rõ: “Chúng ta quyết định cuộc đời mình bằng cách gán ý nghĩa nào đó cho những trải nghiệm trong quá khứ.” Quá khứ vẫn như vậy, nhưng tôi đã gán cho nó ý nghĩa như thế nào, tôi định nghĩa nó như thế nào, đó là do tôi lựa chọn. Suốt bao nhiêu năm, tôi “không sống trong thế giới khách quan” tươi đẹp, mà tôi chọn “sống trong thế giới chủ quan do chính mình tạo ra.” Một thế giới phức tạp, hỗn mang đa chiều đến cùng cực đều là do tôi tưởng tượng. Tôi hoàn toàn còn có sự lựa chọn khác hay gán ý nghĩa khác cho quá khứ của mình, tôi không cần phải “buộc phải chọn như vậy.”
Trong quá khứ, tôi đã từng chìm sâu vào đáy vực với những dấu hỏi: “Tại sao họ lại ghét mình? Tại sao lại làm như vậy với tôi? Tại sao cứ lại là tôi?” Tôi cứ để tiếng lòng của mình bị dày xé ra từng mảnh vụn, tâm can bị khuấy động chẳng phút nào yên. Vậy mà, “Dám bị ghét” đã phân định rõ giữa nhiệm vụ của bản thân tôi và nhiệm vụ người khác. Mọi sự suy xét, đánh giá,... đều là can thiệp vào nhiệm vụ của người khác. Nhiệm vụ của tôi đó là điều chỉnh, kiểm soát những gì nằm trong tầm tay của mình.
Tôi đã từng như thế, sống với những ảo ảnh mà quá khứ vọng về, vậy mà chỉ qua cuộc đối thoại giữa triết gia và chàng thanh niên, tôi đã hoàn toàn buông bỏ đi “tảng đá quá khứ” nặng nề.
"Tâm lý học Adler không phải là tâm lý học để thay đổi người khác mà là tâm lý học để thay đổi bản thân”. Sau khi đọc sách, tôi đã có thể gỡ bỏ những tổn thương đã đeo bám suốt thời gian qua. Cuốn sách “Dám bị ghét” đã khiến tâm hồn tôi như được tái sinh, sống một đời mới, một cuộc đời không còn những mảnh vỡ sắc nhọn chờ chực làm tổn thương mình. Những triết của Adler không chỉ giúp tôi yêu lấy thực tại, mà nó còn khiến trái tim tôi đập rộn ràng hơn, yêu cuộc đời đến tha thiết vô cùng.
So với những video hài hước, giải trí trên internet, sách có vẻ không thú vị lắm. Nhưng sau này tôi mới nhận ra rằng, đằng sau những trang giấy bị ép khô trong xác chữ quen mòn ấy là mảnh đất kiến thức màu mỡ. Mảnh đất tinh túy đó có khả năng cứu rỗi cả cuộc đời của một con người. Tôi vẫn còn nhớ như in về ngày đó, ngày đầu tiên tôi cầm trên cuốn sách “Dám bị ghét”, cũng là ngày đặc biệt vô cùng, bởi ngày hôm đó chính là ngày tâm hồn tôi có cơ hội được tái sinh…
© Võ Thị Thắm - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Liệu Cô Đơn Có Thật Sự Đáng Sợ ? | Radio Tâm Sự
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.