Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hai lần khoảng cách

2016-01-15 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Đơn phương yêu một người ở xa tạo nên hai lần khoảng cách, có lẽ vì thế sẽ càng chông chênh hơn khi một mình đuổi theo và giữ chặt tình yêu đó. Có lúc, tớ đã muốn buông tay, bởi cậu cũng như sao Bắc Đẩu kia, không thuộc về riêng ai và cũng bởi cậu ở quá xa tớ, không chỉ khoảng cách địa lý giữa hai đất nước mà quan trọng hơn còn là khoảng cách của những yêu thương.

***

Dù cho vạn vật có đổi thay, Bắc Đẩu vẫn mãi chỉ về phương Bắc nhưng nó không thuộc về một ai, cũng như giữa những biến đổi vô thường của cuộc sống, đối với tớ, cậu vẫn là Bắc Đẩu, nhưng chưa một lần tớ đủ can đảm để nói rằng: “Hãy là Bắc Đẩu của riêng tớ thôi nhé!”.

Giữa những mối bận tâm của cuộc sống đời thường, tớ từng chọn bầu trời đêm làm bạn. Trốn lên sân thượng mỗi lúc chập choạng tối, cứ ngồi như thế chờ trời tối hẳn để ngắm sao mặc gió đêm thổi qua làm xào xạc lá trên những dây leo của những bụi sắn dây ông nội trồng.

Tớ thích cảm giác được ngồi bệt xuống nền sân thượng, ngửa mặt lên nhìn bầu trời đêm để đếm sao, rồi tưởng tượng ra cả chú thỏ, cún con, cả heo, cả cá, rồi cả những bông hoa, những hình tam giác, hình chữ nhật... Tớ từng ngây ngô gọi các vệ tinh di chuyển mà người ta dùng để thu tín hiệu truyền hình, hay thông tin thời tiết là Sao Đi. Bao nhiêu lần ngước mặt lên nhìn bầu trời đêm là bấy nhiêu lần tớ tìm ông Thần Nông với đàn vịt, tớ tìm sông Ngân Hà. Chỉ có duy nhất chòm sao Bắc Đẩu là tớ chẳng cần phải mất công kiếm tìm. Bởi vì Bắc Đẩu vẫn chỉ về duy nhất phương Bắc, và như thế, chỉ cần hướng tầm mắt về phía Bắc, tớ sẽ luôn thấy nó ở đó, như một biểu tượng vĩnh hằng của vũ trụ xa xôi kia.

 Hãy làm Bắc Đẩu của riêng tớ thôi nhé

Có đôi khi, tớ tìm kiếm cho mình một ngôi Sao Băng để xin một điều ước rằng tớ sẽ tìm được sao Bắc Đẩu của riêng tớ mà thôi. Và có lẽ, đó chính là cậu – chàng trai của mùa hạ - người có thể mang đến bên đời tớ mưa gió, hay thậm chí là những bão giông. Nhưng sau cùng, cũng chỉ có cậu mới có đủ sức mạnh để làm sáng lại bầu trời sau mưa và chữa lành những vết thương sau cơn giông tố.

Có những khi, tớ tưởng như đánh mất cậu cũng giống như bầu trời lúc giông bão, người ta chẳng thể nhìn thấy được sao Bắc Đẩu để tìm ra cho mình một hướng đi đúng vậy. Đơn phương yêu một người ở xa tạo nên hai lần khoảng cách, có lẽ vì thế, tớ càng chông chênh hơn khi một mình tớ đuổi theo và giữ chặt tình yêu đó. Có lúc, tớ đã muốn buông tay, bởi cậu cũng như sao Bắc Đẩu kia, không thuộc về riêng ai và cũng bởi cậu ở quá xa tớ, không chỉ khoảng cách địa lý giữa hai đất nước mà quan trọng hơn còn là khoảng cách của những yêu thương.

Không biết từ khi nào cậu ngày càng giống chòm sao Bắc Đẩu trong bầu trời riêng của tớ! Cậu sẵn sàng ngồi hàng giờ để nghe tớ than phiền. Lời nói của cậu mang theo sức mạnh đủ để cho tớ có dũng cảm và rồi lại đặt niềm tin vào những điều xung quanh và cả một tình yêu đơn phương nữa. Nhưng chỉ với cậu, tớ mới được sống với thứ cảm xúc thật của mình, đến nỗi mà chỉ cần đọc những dòng tin nhắn của tớ, cậu cũng cảm nhận và biết được tớ đang giận cậu dù tớ không nói ra.

Mọi người vẫn thường khuyên con gái đừng nên chủ động, hay nếu có yêu thương thì phải để đó vì sợ nói ra sẽ không còn giữ được những yêu thương đó nữa. Nhưng nếu không thử thì làm sao biết có làm được hay không, và nếu không giữ thì làm sao biết được sẽ không thể giữ được chứ?

Tớ sẽ đợi đến khi cậu hiểu và có đủ niềm tin để nói với tớ rằng: “Hãy để tớ là sao Bắc Đẩu của riêng cậu thôi nhé!”.

© Hoài Giang – blogradio.vn

Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.

viết cho người tôi yêu
Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

Mùa bằng lăng

Mùa bằng lăng

Cô gật đầu và anh ôm cô vào lòng, có thật nhiều những đóa bằng lăng như đang reo vui lên cùng họ, và cả con đường dài cũng vậy. Cô nhớ mãi buổi tối hôm đó con đường rất vắng và anh đã hôn cô nụ hôn đầu tiên, họ đã ngập trong hạnh phúc mà cô nhớ suốt đời.

back to top