Hà Nội những ngày giao mùa nhớ lạ
2017-10-24 01:28
Tác giả:
Có một Hà Nội của riêng tôi thôi, nhẹ nhàng và êm ái. Nó chẳng phải cái ồn ã lúc tan tầm, chẳng phải cái ngược xuôi hối hả của cả chục triệu dân giữa bon chen cơm áo gạo tiền, nó bình yên và dung dị.
Hà Nội giờ này chắc đã ngập trong heo may, một tối lang thang qua những con đường quen khi đèn đường đã ngả màu hiu hắt, khi gần giữa khuya vãn tiếng còi xe, thôi nhấp nháy những ánh đèn led xanh đỏ hắt ra từ những bảng hiệu của vô số những cửa hàng, lặng nghe cái mùi hăng hắc nồng nồng của hoa sữa quyện thành dòng chảy ngang qua mặt, hít một hơi căng đầy nồng ngực ta cảm thấy như lạc giữa hư vô, nhẹ nhàng đến lạ.
Có một Hà Nội như thế, Hà Nội của đêm của những tiếng rao “Xôi lạc - Bánh Khúc” rơi lọt thỏm đâu đó một con phố vắng. Đôi lứa dập dìu đưa nhau qua những khoảng không tên, tiễn nhau bời những nụ hôn chìm giữa tĩnh lặng của một con ngõ cụt.
Có một Hà Nội như thế, Hà Nội của những ngày dở dở ương ương, sang xuống phố chợt thấy lướt ngang qua một cô nàng công sở juyp ngắn ngang khoeo, áo sơ mi cộc tay thi thoảng nghiêng mình trong gió. Ở đâu đó ngay đấy, có cô mặc áo len mỏng quàng cái khăn voan chạy thật chậm cho heo may vướng tóc. Phố giao mùa ngay cả trong cách ăn vận của con người ta, ai đó chú ý và mỉm cười thích thú.
Có một Hà Nội như thế, trong đêm thu, mang xe đi vòng quanh Hồ Tây, những con phố vắng người để nghe cái ồn ã từ xa vọng lại, thấy mình bé nhỏ đến hư hao, cô quạnh giữa đời thường như thế. Lặng lẽ đến những chốn yên bình nhất đất Hà Thành, bỏ qua mọi lo toan, tất thảy chỉ có ta với ta, mới nhận ra Hà Nội sao đẹp đến vậy…
Có một Hà Nội như thế, Hà Nội của một gánh hoa lặng lẽ mang theo mùa, Hà Nội của một quán bún đậu mắm tôm nằm sâu trong con ngõ, Hà Nội của hương cốm non tơ, ly cà phê lịm khóe môi trên ban công một ngôi nhà nằm trong phố cổ. Hà Nội của những gánh hang chợ đêm phố cổ lặng lẽ ra về.
Có một Hà Nội như thế, Hà Nội của riêng tôi, mà mỗi khi mường tượng đến tim tôi lại xuyến xao đến lạ. Phố với tôi gặp gỡ trong lặng im của mùa về gác mái, tiễn biệt nhau trong cái lạnh cuối thu, hanh hao một ánh trăng non chênh chếch, để lại nhau những thứ chẳng kịp đặt tên.
Để khi xa rồi, đôi lúc cứ ngẩn ngơ mà chép miệng “Có một Hà Nội như thế!”
© Phạm Đức Bình (A Páo) – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu