Phát thanh xúc cảm của bạn !

Hà Nội đẹp lắm rồi đấy, chỉ thiếu mỗi tình yêu của chúng mình nữa là hoàn hảo rồi!

2019-03-12 01:35

Tác giả:


blogradio.vn - Hà Nội này rộng lớn và ồn ã lắm, thanh xuân thì quá ngắn ngủi so với một đời người, vì vậy nếu chúng ta đã lựa chọn làm thế giới của nhau, thì dù tình yêu có đơm hoa kết trái hay chóng nở chóng tàn với em đều thật đáng trân trọng. Không cần hứa là mãi mãi, chỉ cần từng giây phút, khoảnh khắc bên nhau, tình cảm ấy là thật lòng và duy nhất thì yêu thương đã đủ đẹp và bình yên rồi.

***

Hôm nay nắng sớm lên rồi

Liệu anh có muốn ra đường dạo chơi

Hà Nội của chúng mình dạo này xinh quá anh nhỉ? Sớm xuân ngọt ngào góc Hồ Gươm, mà cứ ngỡ như chiều thu Hàn Quốc, lấp lánh, long lanh một màu vàng đậm. Yêu thương của em ơi, liệu anh có muốn nắm tay em, dạo bước qua những con phố nhỏ vào mỗi buổi hoàng hôn, để mặc cho giọt nắng yếu ớt xuyên qua cánh hoa ban trắng xóa, rơi tí tách lên vỉa hè đông đúc.

Anh có thấy Hà Nội diệu kỳ không, khi mà mỗi độ xuân sang lại trở nên lộng lẫy, tươi tắn như một cô gái đôi mươi khiến người ta nhìn vào sẽ muốn quên hết những mệt mỏi bon chen, khói bụi tắc đường, để yêu lấy nó một cách bình yên nhất có thể.


Anh à, Hà Nội đẹp lắm rồi đấy, chỉ thiếu mỗi tình yêu của chúng mình nữa thôi là hoàn hảo rồi!

Anh của tương lai à, em biết em chẳng xinh đẹp tuyệt trần, cũng chẳng giỏi giang hoàn hảo đã thế lại rất hay hờn dỗi vô cớ. Có thể anh sẽ mất cả ngày để dỗ dành chỉ vì hôm ấy trời mưa và anh chưa kịp trả lời dòng tin nhắn em gửi vội hồi sáng. Em còn nói rất nhiều nữa đấy, nên anh có phiền nếu chở sau xe một chiếc đài radio cứ phát đi phát lại vài chương trình thường ngày vớ vẩn không? Nhưng hơn cả những điều người ta thường thấy đấy, em lại là một cô gái nội tâm và khó hiểu lắm. Vậy nên thế giới em mang trên vai không phải là mặt trời rực rỡ cũng chẳng phải ánh trăng dịu vàng mà chỉ nhỏ bé và nhạt nhòa như bông hoa ban đơn độc cuối phố. Người ta thường không đủ tinh tế để nhìn ra nó cũng không đủ kiên nhẫn để rẽ lối bước vào. Vậy nên có thể hiện tại em chưa biết anh là người thế nào, tính cách ra sao nhưng nếu anh đang đọc lá thư này thì chắc hẳn anh phải là một người kiên nhẫn và rộng lượng biết bao mới đủ bao dung và yêu thương cho thế giới nhỏ bé của em. Thật lòng cảm ơn anh, người yêu tương lai ạ!

Không biết với anh yêu thương là gì nhưng với em, yêu đơn giản chỉ là cùng anh ngắm mưa rơi ngoài ô cửa kính với tách cà phê nóng hổi thơm phức vào những chiều cuối thu, là những hôm đi học về, bước từ xa đã thấy bóng dáng ai đó dưới ánh hoàng hôn màu vàng mờ nhạt, mồ hôi ướt đẫm mà vẫn nở một nụ cười thật ấm. Hà Nội này rộng lớn và ồn ã lắm, thanh xuân thì quá ngắn ngủi so với một đời người, vì vậy nếu chúng ta đã lựa chọn làm thế giới của nhau, thì dù tình yêu có đơm hoa kết trái hay chóng nở chóng tàn với em đều thật đáng trân trọng. Không cần hứa là mãi mãi, chỉ cần từng giây phút, khoảnh khắc bên nhau, tình cảm ấy là thật lòng và duy nhất thì yêu thương đã đủ đẹp và bình yên rồi.


Nhiều lần em tự hỏi anh đang ở đâu, làm gì, với ai mà mãi chưa xuất hiện. Em trách anh đã để em một mình chống chọi với thế giới rộng lớn này lâu đến vậy. Chẳng phải mình đến bên nhau sớm hơn một tí thì đông sễ bớt lạnh và thu sẽ bớt buồn đi biết nhiêu ư. Hà Nội có mưa rồi đấy, vậy ngày mai liệu nếu em trú mưa dưới mái hiên rực hồng hoa giấy ở đầu ngõ thì anh có bước đến mang theo một chiếc ô màu mận tím không? Hay anh đợi một ngày nắng xanh trong ngập tràn ngõ phố, trao em nụ cười ở cuối trạm xe buýt thân quen?

Dù nắng hay mưa, dù xuân xanh hay thu muộn thì em tin, ngày anh đến sẽ là ngày Hà Nội ngọt ngào nhất. Nên anh à, đến nắng với mưa còn cho nhau cơ hội gặp gỡ dưới ánh cầu vồng, thì tại sao chúng ta lại không chứ? Hoa ban sắp tàn rồi đấy, mang yêu thương gõ cửa đi thôi!

© Bánh Bao Béo – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top