Phát thanh xúc cảm của bạn !

Giây phút hạnh phúc được nhân lên

2023-11-21 04:40

Tác giả:


blogradio.vn - Còn tôi, tôi lại thấy ngay trong từ rất đẹp ấy, là cống hiến, thì đã có sẵn từ đón nhận trong đó. Vì một khi người ta đã có khao khát được làm việc được sống được đóng góp công sức và được cống hiến thì người ta cũng biết rất rõ người ta sẽ nhận được ở đó niềm vui, niềm hạnh phúc.

***

Đó là vào một ngày có nắng sau một ngày và sau một đêm có mưa lớn. Buổi sáng tôi ngồi trong ô tô bon bon trên con đường đi công tác mà tôi cứ nhìn hai bên đường, các con đường còn ướt sũng nước và cảnh vật vẫn còn cảm giác còn lạnh và run rẩy dù ánh mặt trời đã chói chang khắp nơi.

Năm đó tôi đi tuyển sinh ở các trường thuộc một huyện miền núi của tỉnh, mà vì công việc chính của tôi là tiếp xúc với học sinh nên tôi chẳng có thời gian và cơ hội được gặp và nói chuyện nhiều với các thầy cô trong trường. Tôi thấy những ngôi trường của nơi đó, nơi miền núi xa xôi so với thành phố của tôi đều được xây mới khang trang sạch sẽ. Nhưng chỉ cần được tiếp xúc thật sự bên trong thì tôi nhìn thấy rõ các thầy cô và học sinh ở đó vẫn còn nhiều khó khăn và thử thách phải vượt qua, những điều kiên ăn ở và học tập sinh hoạt ở đó làm sao bằng các trường ở thành phố được. Tôi đã nói chuyện với nhiều thầy cô dù chỉ nhanh thôi dù chỉ một vài câu, nhưng qua tất cả những gì tôi được nghe và nhìn thấy tôi biết họ đã ngày đêm vô cùng cố gắng để mang được kiến thức đến cho học sinh. Và họ luôn mong mỏi những học sinh của mình một ngày mai được tiến bước xa hơn cao hơn.

Tôi nghĩ với tất cả những điều đó có nên dành cho họ một từ rất đẹp này, đó là cống hiến. Giống như mỗi năm đều có một ngày để kỷ niệm để tri ân họ, những người làm công việc trồng người. Và tôi biết họ cũng chẳng nghĩ ngợi xa xôi, tôi biết nếu những cống hiến họ mang tới mỗi ngày cho những học sinh thân yêu của họ thì điều họ nhận được sẽ luôn là những gương mặt học sinh đăm đắm ngước nhìn lên bảng ngước nhìn lên họ, chờ đợi những lời giảng những bài học họ mang tới. Điều mà họ nhận được là những nụ cười bừng sáng và những thành tích thành công của những đứa học sinh của họ.

Mọi người đã từng biết, đã từng nghe thấy nhiều những tên tuổi, những thành tích chói ngời của nhiều những học sinh của đất nước chúng ta khi tham gia thi ở đấu trường quốc tế, về nhiều môn học. Và những giải vàng giải bạc những tấm huy chương các em mang về đã làm rạng danh cả đất nước. Khi cái tên việt nam được xướng lên, thì tôi tin những người thầy người cô năm nào của các em cũng đang lặng lẽ đón nhận niềm vui niềm hạnh phúc sung sướng vô bờ.

Tôi đã từng làm công việc trong giáo dục nên tôi chỉ có thể viết vậy, rồi từ đó mọi người sẽ tự suy rộng ra các ngành khác. Vì tôi nghĩ dù là bất cứ ai ở bất cứ môt công việc nào cũng đều có những đóng góp và những cống hiến đáng được ghi nhận và trân trọng. Họ có thể là những người nổi tiếng như các vận động viên, như các cầu thủ bóng đá chẳng hạn. Họ thi đấu và đoạt những giải cao, rồi cả đất nước được nhìn thấy họ bước lên những bục cao nhất với hình ảnh lá cờ tổ quốc được tung bay và quốc ca được vang lên, sau những miệt mài tập luyện và khổ công gắng sức, cuối cùng họ cũng mang được vinh quang về cho đất nước. Nếu không gọi đó là sự cống hiến thì sẽ gọi là gì? Và điều họ nhận được không chỉ là tấm huy chương ghi nhận thành tích khả năng của họ, không chỉ là niềm hạnh phúc vỡ òa của cả đất nước mà còn là hạnh phúc của chính bản thân họ. Họ có thể là những người rất đỗi bình thường, những người dân của đất nước, những người chỉ biết lặng thầm với bao công việc lớn nhỏ trong gia đình, nơi công sở, nơi trường học, nơi nhà máy… Những người chẳng được xướng tên chẳng được ai biết đến, nhưng những đóng góp của họ, sự có mặt của họ và những công sức của họ xứng đáng được gọi tên là cống hiến.

Có ai thắc mắc về ý nghĩa của sự đón nhận không, vì người ta thường hay nói đến ý nghĩa của sự cống hiến. Mà quy luật của cuộc đời luôn như thế, nghĩa là người ta sống có cho đi thì sẽ có nhận lại. Còn tôi, tôi lại thấy ngay trong từ rất đẹp ấy, là cống hiến, thì đã có sẵn từ đón nhận trong đó. Vì một khi người ta đã có khao khát được làm việc được sống được đóng góp công sức và được cống hiến thì người ta cũng biết rất rõ người ta sẽ nhận được ở đó niềm vui, niềm hạnh phúc. Và ý nghĩa của việc người ta sống như nào, ý nghĩa của cuộc sống của người ta là như nào, vì bản chất của cống hiến là bao gồm luôn cả sự đón nhận, không phải tôi nghĩ mà tôi tin như thế.

Tôi muốn nói thêm về những ngành nghề khác về những công việc khác một chút dù tôi không có chuyên môn.

Người ta có thể nhìn thấy một con đường sạch bóng sau một cơn gió lớn với rất nhiều rác rưởi, là nhờ đâu? Là nhờ bàn tay và những bước đi thoăn thoắt những cái chổi nhanh nhanh của những công nhân công ty vệ sinh kia kìa. Nhờ có họ mà những con đường được sạch sẽ, mọi người được sống và hít thở bầu không khí trong sạch và dễ chịu, rồi sức khỏe được tốt hơn để làm việc tốt hơn. Có thể gọi đó là cống hiến được không, vì đó chỉ là một công việc, rất nhỏ rất bình thường trong muôn nghìn công việc khác của cuộc sống này. Và điều họ đón nhận chẳng phải như thế sao, là những nụ cười những sự hài lòng của mọi người.

Người ta có thể nhìn thấy hình ảnh một bác sĩ căng mình với ca mổ để dành lại sự sống cho một con người. Rồi sau khi hoàn thành xong người bác sĩ ấy có thể cười mãn nguyện và hạnh phúc vì ca mổ đã thành công, và vì niềm hạnh phúc của những người người thân của người bệnh đang đứng đó, ngay trong bệnh viện, sau cánh cửa phòng mổ kia kìa, đó chảng phải là sự đón nhận của người bác sĩ ấy hay sao. Tôi nghĩ với riêng ngành nghề này, công việc này, một công việc cứu người khẩn cấp thì người ta cũng chẳng quan tâm đến điều họ đón nhận là gì, họ chỉ biết làm và làm hết sức mình, vậy thôi.

Tôi đang sống trong những ngày đất nước đang kỷ niệm lễ quốc khánh. Rồi mọi người sẽ được xem lại được nhìn thấy lại những đoạn phim tư liệu rất quan trọng và rất quý giá về bác. Vị lãnh tụ tài ba và thiêng liêng nhất, người được xứng đáng nhất, vinh quang nhất và chói ngời nhất để mọi người nói đến từ cống hiến. Cả cuộc đời bác là những tháng ngày dài trăn trở đau đáu và sống hết lòng hết sức cho dân cho nước, mà điều duy nhất bác vẫn luôn khắc khoải trong lòng là nhân dân được ấm no hạnh phúc, đất nước được hòa bình, được dựng xây và phát triển mạnh hơn. Đó cũng là điều bác muốn đón nhận và được đón nhận. Dù khi đất nước được giải phóng ở chiến thắng cuối cùng thì bác đã đi xa, nhưng sự cống hiến của người, những gì cả cuộc đời người đã tâm huyết đến cháy bỏng thì đã thành công. Nên mọi người cứ cất lên lần nữa bài hát đó hôm nay, hát một mình hay hát nhiều người cũng được.

Như có bác trong ngày vui đại thắng.

Riêng bản thân tôi, tôi chỉ là một người dân, một phụ nữ bình thường như bao người khác, cũng có gia đình cũng có chồng con và cũng có công việc. Rồi đến khi tôi dừng lại không tiếp tục làm việc nữa, thì nhìn lại tất cả những gì đã qua, những gì gọi là quá khứ của tôi, tôi chỉ mỉm cười vì tôi đã sống đúng như tôi mong ước. Là sống được làm người và được thành người. Còn để gọi là cống hiến thì tôi chưa thể chạm tới, chưa thể với tới. Những công việc có mang đến cho tôi cả niềm vui, cả khó khăn và cả gian khổ đắng cay rất nhiều. Rồi gia đình của tôi cũng vậy, cũng có lúc sóng gió có lúc êm đềm, tôi ngẫm lại để thấy những giông bão tôi đã trải qua đã ập xuống cuộc đời tôi bao lâu nay để biết sức sống trong tôi vẫn còn tiềm tàng và tôi vẫn có thể sống tiếp. Tôi trân trọng và khao khát được có như vậy, được sống như vậy, là cống hiến, như mọi người vẫn nói vẫn ngợi ca. Nhưng tôi hiện đang ở lứa tuổi về hưu, nghĩa là không còn sức lao động nữa, nên những cống hiến và cả đón nhận tôi muốn được gởi lại những thế hệ sau tôi, vì tôi biết đất nước luôn rất cần những người trẻ luôn rất cần sự cống hiến. Và ý nghĩa sống sẽ được nhân lên rất nhiều, người ta sẽ vô cùng hạnh phúc vì được cống hiến, đó là điều đón nhận lớn nhất của họ rồi.

Hạnh phúc là được cống hiến, ý nghĩa là được cống hiến.

Hạnh phúc là được đón nhận, ý nghĩa của đón nhận là cống hiến và được cống hiến.

 

© HẢI ANH - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Làm Người Thứ 3 Trong Chính Cuộc Tình Của Mình l Radio Tâm Sự

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top