Giá như trở lại thanh xuân
2023-02-15 01:25
Tác giả:
Mi ngố
blogradio.vn - Giá như cô có thể dùng hết sức mình để tận hưởng những năm tháng tươi đẹp ấy. Giá như ngày đó cô biết rằng những giây phút khoảnh khắc ấy đáng trân trọng đến chừng nào. Và giá như cô có thể quay về ngày tháng thanh xuân tươi trẻ giàu sức sống ấy.
***
Nếu nói về tốc độ, chắc có lẽ tốc độ của thời gian chính là thứ khiến con người thường hay nuối tiếc. Nó không quá nhanh cũng không quá chậm nhưng đủ để những người bỏ lỡ qua những khoảnh khắc quan trọng trong đời luôn phải nhìn lại và xuýt xoa “thời gian trôi qua nhanh thật”.
Cô ấy năm nay 20 tuổi. Một độ tuổi đứng giữa cái ngưỡng non nớt và trưởng thành. Những năm tháng đại học đối với cô không phải là quá tệ nhưng nó cũng không gọi là quá tốt. Bởi cái môi trường đại học mà cô từng mong cầu muốn bước đến lại có những điều không như cô tưởng tượng. Cô lại hoài niệm về những năm tháng cấp 3 sôi nổi, tươi đẹp.
So với năm cô 16 17 thì tuổi 20 của cô đã thay đổi rất nhiều. Cô không còn phải nhịn ăn mỗi sáng để mua thứ mình thích, không còn phải bị ràng buộc bởi thời gian học hành trên trường rồi lại học thêm học bớt trong ngày, không còn phải làm những bài tập khuôn mẫu, không cần phải học những môn hoc cô không thích mà bây giờ cô đã được tự do lựa chọn những thứ mình thích, đổi qua vài màu tóc, tìm được công việc đủ cho việc tiêu vặt hàng tháng, cô còn đổi điện thoại mới mà cô thích. Thế nhưng, rồi một ngày, cô lục lọi được những tấm ảnh thời học sinh ấy, mọi kí ức như đổ về. Khoảng thời gian đó tuy khiến cô cảm thấy thiếu thốn nhiều điều nhưng lại là những khoảnh khắc làm cô vô cùng nhớ.
Cô nhớ năm cô 15, cô hồn nhiên bước vào cánh cổng cấp ba với suy nghĩ đinh ninh rằng ba năm vẫn còn dài đằng đẵng. Rồi chớp mắt một cái, cô lại lên 16. Cuộc sống của cô thời cấp 3 luôn vây quanh bạn bè. Những người bạn cùng tần số, những giờ ra chơi, những tiết học và thầy cô. Tất cả đều ở xung quanh cô. Và cô cứ nghĩ những điều đó sẽ luôn ở bên cô mãi. Vậy nên cô cứ mặc nhiên để mọi thứ trôi qua từng ngày.
Cô không làm gì cả. Những cuộc thi tập thể hay những cuộc chơi ở nơi trường học dùng để tạo kỉ niệm đối với cô chỉ làm phí thời gian, những chiếc áo lớp đối với cô cũng chỉ là áo mặc qua một lần.
Rồi cái ngày cuối cấp cũng kề cận, cô bắt đầu cắm đầu vào những ngày ôn thi khổ luyện. Cô chỉ muốn thời gian trôi qua thật nhanh đến ngày cô được nhận tin đậu đại học mà quên mất rằng năm đó cô chẳng có tấm hình kỉ yếu nào. Đợt dịch covid bùng phát, đến những ngày cuối cùng của đời học sinh, những gì cô làm mỗi ngày chỉ là nghiền ngẫm những trang giấy đề cương và màn hình online trước mặt.
Cuối cùng ngày cô bước chân đến đại học cũng chẳng còn xa nữa, chỉ có điều trong lòng cô chợt có chút chạnh lòng. Hình ảnh những ngày đi học như thước phim tua ngược. Cô đã từng bật cười thành tiếng với đám bạn cùng bàn rất vui, đã từng sốt sắng đi xin đề kiểm tra của lớp trước, hay những trò tinh nghịch của lứa tuổi học trò mà cô đã từng đi qua. Tất cả bây giờ chỉ còn đọng lại trong những tấm hình ngày xưa. Điều mà cô thầm ước khi nhìn lại những tấm hình ấy bây giờ chỉ còn vỏn vẹn hai từ “giá như”.
Giá như cô có thể dùng hết sức mình để tận hưởng những năm tháng tươi đẹp ấy.
Giá như ngày đó cô biết rằng những giây phút khoảnh khắc ấy đáng trân trọng đến chừng nào.
Giá như cô có thể chụp nhiều ảnh kỉ niệm nhiều hơn.
Và giá như cô có thể quay về ngày tháng thanh xuân tươi trẻ giàu sức sống ấy.
© Mi ngố - blogradio.vn
Xem thêm: Hạnh phúc là khi được cùng em già đi
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)
Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.
Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu
Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.
8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc
Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.
Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân
Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.
Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)
Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.
Hạnh phúc khi được làm mẹ
Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.
Em đừng tiếc
Có đến ắt có đi, có được ắt có mất, mình hãy thấy mình còn hạnh phúc và sung sướng hơn gấp vạn người, vì mình có một thân thể khỏe mạnh và lành lặn mình có một trí óc minh mẫn để tiếp tục làm việc.
Xóm vắng
Đêm đầu tiên về quê bao giờ cũng không dễ ngủ. Tôi nằm nghe tiếng dế gáy trong đêm, tiếng con chàng chạc rên rỉ bên bờ tre già và suy nghĩ về Thanh rồi thao thức mòn mỏi đến hơn nửa đêm mới thiếp đi.
Người giữ lửa
Mẹ đã sống cả đời giữa hai ngọn núi: một tình yêu không thành, và một tình nghĩa không gọi tên. Bà yêu mà không dám thừa nhận. Bà nuôi anh lớn bằng cả trái tim run rẩy vì sợ bị ghét, sợ làm sai.
Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo
Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.






