Em thấy lạc lõng giữa phố đông người
2015-09-25 09:05
Tác giả:
“Em thấy lạc lõng ở giữa dòng người đi trên phố đông
Đi tiếp bao lâu mới tới cuối nỗi buồn?
Tại sao em thấy lòng trống rỗng
Khi đã trải qua bao rung động
Giờ nhìn yêu thương trôi đi, nhẹ bẫng như không còn gì
Tại sao dù muốn cũng chẳng thể rơi một giọt nước mắt nào
Chỉ biết đành lòng thả trôi.”
Anh - chàng trai em đã từng yêu!"
Đã rất lâu rồi chúng ta chẳng còn liên lạc với nhau. Tuy rằng hai đứa vẫn đang cùng tồn tại trên mảnh đất hình chữ S, vẫn đi ngang qua những con đường xưa, vẫn thi thoảng lại ghé thăm facebook của nhau chỉ để xem lại những tấm ảnh cũ, vội đọc những status hay đơn giản đó là một thói quen không thể từ bỏ.
Kết thúc ca học vào lúc 9 rưỡi tối, sau một ngày học tập mệt mỏi, em chỉ muốn bước chân thật nhanh trở về phòng. Nhưng hôm nay thay vì cắm mặt vào chiếc máy tính hay lại ngồi giải quyết hàng tá bài tập, em quyết định sẽ đi đâu đó. Em sẽ đi đâu? em cũng không biết nữa, muốn đi thì cứ đi thôi. Thật kì lạ và vô lí, sao con người ta lại cứ cho mình cái quyền hi vọng vào những điều không bao giờ có thể xảy ra hả anh? Để rồi lại chuốc lấy sự thất vọng và hụt hẫng. Kẻ Bắc - Người Nam làm sao có thể gặp nhau giữa lòng Hà Nội rộng lớn này? Vậy mà em vẫn ngốc nghếch, khờ dại luôn coi phía bên kia đường là anh, chỉ cần em bước chân sang đó là có thể gặp lại chàng trai em đã từng yêu. Khoảng cách những bước chân thật ngắn ngủi nhưng để chạm vào nó lại xa tắp trùng khơi.
Em đã mạnh mẽ và dứt khoát, chưa bao giờ em thấy mình lạnh lùng như vậy. Chủ động xóa số điện thoại của anh, xóa hết những dòng tin nhắn vui vẻ, nghịch ngợm của hai đứa và em cũng xóa đi tất cả những kí ức về anh nữa nhưng lại không đủ can đảm vứt bỏ sợi dây chuyền anh tặng. Em vẫn luôn đeo nó bên mình, nó vô tâm nhìn em khóc, nó lạnh nhạt khi em vui và nó bình thản ngay cả khi em vấp ngã nhưng ít ra nó chẳng khi nào để em cô đơn một mình cả.
Hà Nội về đêm đẹp lắm anh à, không khí nhộn nhịp, dòng người tấp nập qua lại. Thấp thoáng đâu đó em lại bắt gặp khoảnh khắc, một bàn tay lại tìm thấy một bàn tay, một bờ vai tìm thấy một bờ vai và mái tóc ấy lại rủ xuống đôi vai một ai đó...Người ta đi qua nhau để lại những ánh mắt, nụ cười nhưng chẳng có một ai dừng chân lại cùng em bước tiếp đoạn đường. Em cô đơn, lạc lõng giữa khoảng không bao la. Em không ghen tỵ với họ, càng không mong muốn những phút giây ngọt ngào đó, em không cần gì cả mà chỉ cần anh lúc này. Mình có thể gặp nhau được không anh? Chẳng cần ôm cũng chẳng cần nắm tay, chỉ muốn thấy những lo âu ẩn sâu nơi đáy mắt, chỉ muốn nhìn nhau rồi cười hiền một cái, có được không?
Nếu không được đứng trước mặt anh, không thể đưa đôi bàn tay nhỏ bé này vuốt nhẹ lên gò má kia thì xin anh cũng đừng im lặng như vậy. Đã từng nói với anh rằng: "Hãy quên em đi và em cũng sẽ nhanh chóng quên anh thôi, em đủ mạnh mẽ để vượt qua những nỗi đau này, em can đảm buông tay chỉ mong anh một ngày nào đó sẽ hạnh phúc, nếu sau này chúng ta vô tình gặp lại nhau xin anh đừng lạnh lùng bước vội, hãy nhìn em và mỉm cười anh nhé!". Đã hứa với anh như vậy, đã ra đi để lại hình ảnh của một cô gái mạnh mẽ, rắn rỏi nhưng hình ảnh đó đã nhanh chóng bị lu mờ. Em đã không làm được, em yếu đuối và đáng thương lắm đúng không anh? Nói quên anh vậy mà lại nhớ anh mỗi ngày.
Khi em buồn chỉ muốn có anh bên cạnh, chẳng cần kể em nghe những câu chuyện vui chỉ cần ngồi kế bên em là đủ.
Hãy lau những giọt nước mắt trên đôi gò má gầy này, hãy cùng em rong ruổi mọi nơi, giúp em xua tan những ngày thu ảm đạm.
Mỗi ngày hãy gửi cho em một tin nhắn để em thấy mình vẫn còn được ai đó yêu thương và quan tâm.
Nhưng phía sau những ao ước kia chỉ là sự lặng thinh khó hiểu, em vội nhận ra rằng ngày hôm nay và những ngày về sau "Hà Nội chỉ em với em".
© Thanh Vân – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ôm trọn một vòng tay
Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.
Lời nói tỉnh ngộ: Tiền lương bạn vất vả cày mỗi tháng chỉ bằng bữa ăn nhẹ của người khác, hãy sống vì điều này!
Ý nghĩa của việc đi làm không quá phức tạp như chúng ta tưởng.
Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ
Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì
Tiếng lòng anh
Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.
Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ
Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.
Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần
Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.
Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!
Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống
10 thói quen dành cho người bắt đầu tìm kiếm cuộc sống chất lượng, làm được 5 điều cũng đủ tiến bộ đầy bất ngờ
Muốn cuộc sống sang trang, hãy bắt đầu với những thói quen này.
Lời hứa tháng mười (Phần 3)
Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.