Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đôi khi ta quên… xin lỗi và cảm ơn!

2012-07-13 16:49

Tác giả:


Cafe.Blog

Tiếng cảm ơn cùng nụ cười không chút ngượng ngùng của chị nhặt ve chai khi tôi là người duy nhất dừng lại đỡ chị dậy khi chị bị chiếc ô tô va quyệt giữa dòng người đông đúc vội vã không khỏi làm tôi ngỡ ngàng.

Cảm ơn!                                                                                               

Đã bao lâu rồi mình không nói từ ấy vậy nhỉ? Lắc đầu cho cái bộ nhớ đang bị lỗi kĩ thuật, tự nhiên thấy mình thật nực cười, chợt nhận ra đã lâu lắm rồi mình chưa nói với ai câu đó.

Không phải là không có ai xứng đáng để ta dành tặng từ ấy, cũng không phải khi nói ra ta phải đóng thuế thu nhập cá nhân càng không phải là ta kênh kiệu tự coi mình là nhất không phải nói lời cảm ơn ai.

Có lẽ đơn giản ta quên điều đó, coi những việc ta được nhận trên đời này như một lẽ tự nhiên và có lẽ hơn hết thảy ta chưa đủ can đảm để ghi nhớ điều đó vào bộ nhớ của ta.

Ta coi việc ta được sinh ra trên đời này như là một lẽ tự nhiên, một lẽ tự nhiên tuyệt vời nhất.  Để rồi ta chưa một lần nói tiếng cảm ơn công lao chín tháng mười ngày mang nặng đẻ đau của mẹ, cảm ơn những đêm dài thao thức không ngủ của cha.

Ta coi việc ta lớn lên đến trường đi học là đương nhiên vì lẽ có người dạy thì ta mới đi học vì nếu không có học trò thì thầy cô dạy ai, để rồi ta quên cảm ơn những đêm trằn trọc thức trắng  soạn giáo án của thầy cô.

Trong lúc cô đơn tuyệt vọng nhất, ta cảm ơn ông trời đã mang đến cho ta người bạn tri âm tri kỉ, người sẵn lòng chia sẻ với ta vô điều kiện mọi thứ. Nhưng cùng lúc đó ta đã quên nói lời cảm ơn tới bậc sinh thành của người bạn ấy, cảm ơn đã ban tặng cho ta món quà lớn lao nhất trong cuộc sống này.

Và không biết bạn đã lúc nào chợt nhớ dừng lại vài giây thủ thỉ nói lời cảm ơn một nửa yêu thương của mình, cảm ơn trong hơn 6 tỷ người trên trái đất này không phải ai khác mà chính người ấy đã đến với ta, sẵn sàng chia sẻ những buồn vui ngọt bùi và cả cay đắng giận hờn cùng ta.

Và đôi lúc…

Ta quên cảm ơn cô bé chỉ đường cho ta, quên cảm ơn cậu bé nhặt giúp ta cuốn sách khi ta đánh rơi, quên cảm ơn bác hàng xóm tốt bụng cho ta cốc nước mát giữa trưa hè nắng gắt…

Quên cảm ơn một người dưng cho ta bao yêu thương quan tâm….

Quên cảm ơn người xa lạ cho ta nụ cười giữa dòng đời xuôi ngược…

Để rồi ta không biết rằng, một tiếng cảm ơn sẽ làm ấm lòng người nhận biết bao nhiêu.

Đôi lúc ta đổ thừa cho công việc bận rộn rằng cuộc sống quá gấp gáp không cho phép ta dừng lại một giây vàng ngọc trong quỹ thời gian của mình để nói lời cảm ơn và càng không có thời gian để nói lời xin lỗi.

Ta không nói lời xin lỗi với bố mẹ ta vì ta biết rằng ông bố bà mẹ nào lại chẳng thương con, con cái có thể hờn dỗi chứ bố mẹ chẳng ai giận lâu với con cái làm gì.

Ta không nói lời xin lỗi cô thầy của  mình khi gây ra lỗi mà chỉ cố gắng chăm chăm nghĩ cách để thoát tội mà thôi.

Đôi khi ta biết rõ rằng lỗi ấy thuộc về ta và chỉ cần ta mở miệng nói hai chữ ấy thôi thì ta sẽ không có gì phải áy náy ân hận như lúc này đây.

Và đôi lúc.

Ta không kịp nói lời xin lỗi cả với một người dưng trên đường…

Không phải ta sinh ra là kẻ không biết đến giá trị của hai từ ấy, nhưng đôi khi cái tôi trong ta quá lớn, cái bản ngã trong ta trỗi dậy cầm giữ lí trí ta không cho phép ta mở lời, để rồi khi ta ở thế của kẻ chiến thắng, sau nụ cười ngạo nghễ là những giọt nước mắt lặng thầm của chữ “ giá như”.

Giá như ta biết cảm ơn và chịu nhận lỗi thì giờ này ta thanh thản biết bao nhiêu.

Đôi lúc, bạn hãy sống chậm lại vài giây để cảm nhận hơi thở cuộc sống không ngừng trôi, để học nói hai câu xin lỗi và cảm ơn để ngày mai không phải ân hận cho ngày hôm qua, bạn nhé!

  • Gửi từ Lương Hồ luonght0709@g

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn 

 

Click để tham gia và cập nhật những thông tin mới nhất, cùng chia sẻ cảm xúc bất kỳ lúc nào bạn muốn với những người cùng yêu thích Blog Việt nhé!

 

 

 

 

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới

Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và

Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này

Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.

Bức thư không kịp gửi

Bức thư không kịp gửi

Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn

Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

back to top