Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đến rồi 25

2014-04-24 01:23

Tác giả:


Cafe.Blog - Tháng tư nhẹ nhàng ùa về trên ban công cũ mèm vệt thời gian. Bông hoa sứ đêm qua còn e ấp nụ, giờ đã nở bung những cách hoa trắng muốt. Em thẫn thờ dưới vệt nắng vàng, dưới bầu trời xanh ngắt. Em thẫn thờ nhìn tháng tư trở lại...

Tặng cho sinh nhật của chính tôi


Đêm qua, em nằm nghe thời gian gõ nhẹ trên nền kí ức. Cái gì là cũ, là mới? Cái gì nên bỏ, nên quên? Chỉ thời gian mới hiểu. Mà thời gian là một gã ương bướng, kiêu kì. Ôm tất cả rồi ném về phía em, mặc kệ em loay hoay lựa chọn. Mà em thì ghét phải lựa chọn, ghét cay ghét đắng, như ghét cái cách tháng tư về vội vã, đi cũng vội vã.

Ly cà phê tháng tư ít đường hơn một chút, đêm dài hơn một chút. Khi thương thương nhớ nhớ bủa vây, khi những chông chênh cuộc đời hằn lên trang nhật kí, cũng là lúc người ta thì thầm với nhau về những nỗi đau đã cũ. Mà thường, những cái cũ lại càng đau. Đau, nhưng con tim lại khăng khăng  hướng về, như vật lí, khoảng cách càng xa, lực hướng tâm càng lớn. Mà khoảng cách của em và ngày hôm qua thật xa, thật dài…

tuổi trẻ, hoa

Hạnh phúc…hiểu sao cho đúng đây? Cuộc đời cho em thật nhiều niềm tin, nhưng đôi lúc cũng nhẫn tâm lấy hết, chẳng để lại chút gì. Hay tại em không biết giữ? Em đâu thể như Mẫn, quay ngược lại thời gian để thay đổi quá khứ. Em cũng không thể là Mio, đến tương lai để chăm sóc Takumi và Yuji. Lại càng không thể là Satoshi, chờ 15 năm để được yêu Karin thêm một lần nữa. Em chỉ là một con nhóc gần hai mươi tuổi, vẫn loay hoay với ước mơ, vẫn hằng đêm gào lên trong giấc ngủ về con đường mình đang đi. Em cũng chỉ là em, sau tất cả yêu thương, vấp ngã, hờn dỗi… Có khác, phải chẳng cũng chỉ là đôi mắt ráo hoảnh và niềm tin bé lại.

Phố! Ồn ào. Dù buồn hay vui ngày vẫn trôi. Dấu chân của em ngày hôm qua, phố đã xóa bằng sự xô bồ của nó. Phố chẳng thể ôm trọn em vào lòng, hay tại em chẳng muốn mình thuộc về phố. Đừng hỏi em, có thích phố không? Em đâu là người duy nhất ngang qua phố, phố cũng chẳng đủ rộng để níu chân em. Rồi phố sẽ quên em, như cách con người quên nhau:  Nhớ người mới sẽ quên người cũ.

Tháng tư vừa đến, nhưng em biết chỉ 30 ngày nữa, em sẽ lại gõ một cái note khác cho tháng Năm. Em sợ! Tuổi 20 có tròng trành như 19, như lúc này em vẫn đang chênh vênh trên con dốc cuộc đời? 

Nhưng dù là thế, qua đêm, tháng tư vẫn về. Hoa sứ vẫn bung mình trắng muốt, ban công vẫn cũ mèm vệt thời gian, trời tháng tư vẫn cao vời vợi. Người ta vẫn thủ thỉ nhau nghe những nỗi buồn của ngày hôm qua, phố vẫn tấp nập người qua kẻ lại. Và ngày vẫn qua!

  • Lê Mai 




Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

back to top