Đêm tối và ánh sáng – Những góc khuất của cuộc đời
2018-11-15 01:27
Tác giả:
Khi mở ra góc bìa của quyển sách “Đêm tối và ánh sáng”, đó là những dòng tóm tắt ngắn gọn về nội dung câu chuyện. Quyển sách chính là dòng tự sự của chính Torey Harden viết về cuộc chiến để giải cứu Sheila - cô học trò nhỏ mang những nỗi ám ảnh về tinh thần. Sheila khi được đưa đến lớp học của Torey (lớp học dành cho trẻ rối loạn và khiếm khuyết về tâm hồn) trong một tình trạng như con thú hoang căm ghét thế giới. Sheila mất niềm tin vào cuộc sống, vào cha mẹ mình, vào chính bản thân mình. Đọc quyển sách, bạn sẽ thấy mình có niềm thông cảm với Sheila, không phải vì lòng thương hại cô bé, mà là đâu đó, bạn cảm thấy trong bản thân mình cũng có 1 Sheila, đầy sợ sệt và hoang dã. Và Torey, không chỉ cảm hóa được Sheila mà còn xoa dịu được tâm hồn của độc giả.
Sheila chính là nạn nhân của thế giới khắc nghiệt này. Cô bé sống trong cảnh ba nghiện ngập, số tiền ông kiếm được không đù trang trải và nuôi dưỡng cô bé, mẹ cô cũng vì thế mà đem theo đứa em trai tìm một cuộc sống mới. Người mẹ để Sheila lại trên cao tốc, để lại một vết sẹo trên trán con bé và hơn hết là trong tâm hồn em. Nỗi đau bắt nguồn từ gia đình, Sheila dần mất niềm tin vào chính gia đình mình. Con bé không cười khi nó vui, cũng như không khóc khi bị đòn. Ờ cái tuổi ngây thơ nhất của những đứa trẻ, Sheila lại trở nên già dặn quá tuổi trong suy nghĩ của mình. Con bé nhốt mình trong một góc tối sâu trong tâm hồn, không mở lòng với bất kì ai. Nhưng Torey, bằng một cách từ từ và khéo léo đã kéo Sheila ra khỏi hố đen đó. Cô dạy Sheila cách cười khi vui, cách khóc khi buồn, cách làm toán, cách kiềm chế nỗi tức giận của mình, dạy con bé biết nhận tình yêu từ người khác, biết dành tình yêu cho người khác và biết yêu thương chính bản thân mình.
Câu chuyện tưởng chừng không có thật lại chính là trải nghiệm của chính tác giả, câu chuyện tưởng chừng sẽ nhàm chán nhưng lại là một cuộc phiêu lưu đầy hấp dần trên con đường tìm lại chính mình. Torey Harden vốn là một nhà giáo dục, hơn là một nhà văn chuyên viết lách. Nhưng quyển sách này, trên từng câu chữ lại cuốn hút người đọc không thể ngừng lại, từng câu chữ như chạm sâu váo góc khuất của mỗi con người rồi chữa lành những tổn thương đó.
Bằng chính tình yêu thương của mình, Torey đã tìm thấy và cho ta thấy những nét đáng yêu hồn nhiên của những đứa trẻ đặc biệt này. Những đứa trẻ đầy bạo lực, những đứa trẻ đã cố gắng để trốn khỏi hiện thực tàn bạo, đã dần dần hòa nhập vào cuộc sống, dần dần tìm lại được nơi bản thân thuộc về.
Quyển sách này tôi được nhận vào dịp sinh nhật năm lớp 6, nhưng mãi 2 năm sau tôi mới đọc những trang đầu tiên và dần bị cuốn vào mạch truyện. Tôi đã đọc đi đọc lại quyển sách này bao nhiêu lần, cứ như một liều thuốc an thần mà bản thân tôi bám víu vào để tìm được niềm vui trong cuộc sống. Tôi không muốn nói quá sâu vào nội dung quyển sách, hay những phương pháp nào Torey Harden đã cảm hóa Sheila; chỉ muốn nói rằng, bất kể bạn là ai, thì hãy đọc quyển sách này một lần để cảm được những điều tốt đẹp vẫn còn đâu đó trong cuộc sống. Hãy để bản thân tự hòa mình, tự đắm vào những dòng chữ. Tôi chắc chắn rằng, quyển sách sẽ khiến bạn phải thay đổi cách nhìn về các góc khuất của cuộc đời.
“Harden hoàn toàn có thể trở thành một nhà văn giỏi, nhưng thật may cho chúng ta khi cô đã quyết định trở thành giáo viên của những trẻ em bị rối loạn và khiếm khuyết về mặt tâm thần.” (Washington Post Book World)
"Điên chỉ là một từ thôi, không ai chỉ là một từ cả" - Torey Harden đã mang đến ánh sáng cho cuộc đời của những đứa trẻ đặc biệt.
"Thanh xuân" khiến người ta liên tưởng tới những màu sắc sinh động, tới những tình yêu học trò, tới tình bạn hồn nhiên; nhưng đối với tôi, ẩn trong "thanh xuân" luôn là những góc khuất đầy sợ hãi, đầy mơ hồ, không biết mình là ai và không biết yệu thương chính bản thân mình. Vì vậy, "Đêm tối và ánh sáng" sẽ giúp bạn thoát khỏi căn phòng tối tăm, khơi dậy cho bạn những cảm xúc mà khó có quyển sách nào mang lại được.
© Hoàng Nhi – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết Nợ thanh xuân một lời xin lỗi. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận, nhất nút "Bình chọn" ở chân bài viết và chia sẻ lên các mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi viết mời bạn xem tại đây.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?